“Mới vừa lấy được một khoản tiền nhỉ? Tốt nhất là có bao nhiêu giao nộp hết đây bằng không đừng trách chúng tôi vô lễ.” Người đàn ông có mái tóc màu vàng đứng đối diện Cố Ninh lạnh lùng uy hϊếp.
"Ha! Sao anh có thể bất lịch sự vậy nhỉ?" Cố Ninh hơi híp mắt, mang theo vẻ lười biếng cùng ánh mắt tràn đầy khinh thường.
Không thấy đối phương tỏ ra sợ hãi hoặc là cầu xin tha thứ, mọi người cảm thấy sửng sốt.
Chẳng lẽ cô không sợ bọn họ sao? Hay là cô chỉ đang giả vờ bình tĩnh? Hay cô ta nghĩ rằng những người xung quanh sẽ đứng ra giúp đỡ?
Nhảm nhí! Bọn họ ở vùng này cũng đã có tên tuổi, ai dám nhúng tay vào việc của bọn họ!
"Hừ! Đừng mong có người tới cứu, bọn họ sẽ không dám đâu. Nếu còn có lý trí biết suy nghĩ thì tốt nhanh là nhanh chóng đưa tiền ra đây đi thì sẽ bớt phải chịu khổ đấy." Tên tóc vàng tiếp tục uy hϊếp.
Nhìn những người xung quanh đã bỏ chạy tán loạn, đương nhiên cô biết sẽ không có người tới cứu mình thế nhưng cô cũng không cần người tới cứu bởi vì đánh bại những người này cô chỉ cần mấy phút là xong.
"Ngon thì tự đến đây mà lấy này!" Cố Ninh kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói.
“Mày….” Bị coi thường, đám người đó liền lập tức nổi giận.
“Nếu đã như vậy thì đừng trách bọn này vô lễ.” Tên tóc vàng hung hăng ra lệnh.
Nghe vậy liền có hai người đi tới chỗ Cố Ninh muốn bắt cô lại.
Chỉ là ngay khi vừa đến gần Cố Ninh liền bị cô dùng một chân đá bay ra ngoài, vừa vặn sút ngay vào bụng tên đò tiếp theo là một tiếng hét "A", người đàn ông đột nhiên ngã quỵ xuống đất.
Sau đó Cố Ninh quét qua chân của người kia một cái, người đó cũng lập tức ngã xuống, kêu lên một tiếng đau đớn.
Hai người còn lại đứng một bên chưa kịp ra tay nhìn thấy cảnh này đều bị doạ rồi, không ngờ một cô gái lại lợi hại như vậy.
Cố Ninh còn chưa kịp ra tay tiếp liền nhìn thấy một nam sinh từ bên cạnh lao tới đá vào tóc vàng, tóc vàng hét lên một tiếng rồi lập tức ngã xuống một bên.
Người kia quay đầu bỏ chạy theo phản xạ, nhưng vì quá nóng lòng không nhìn rõ đường nên chỉ chạy được một mét thì đâm sầm vào cột điện mà hất văng xuống đất.
"Phụt." Cảnh tượng hài hước này khiến Cố Ninh phải phá lên cười.
Lúc này, người vừa đá cho tên tóc vàng kia chạy đến trước mặt Cố Ninh, tràn đầy kích động cùng hâm mộ nói: "Cố Ninh thì ra là cậu! Vừa rồi mình còn tưởng là nhìn lầm! Không nghĩ tới cậu lợi hại như vậy, vừa đánh một cú liền hạ gục được hai tên đàn ông to lớn."
Nam sinh này Cố Ninh có quen biết, cậu ấy là học sinh giỏi top đầu của trường, tên là Mục Khê.
Mục Khê cao gần 1,8 mét, ngoại hình trông rất đẹp trai toả nắng.
Cô và Mục Khê không học cùng lớp, nhưng cô biết cậu bởi vì cậu học cùng lớp với Tần Tranh, hơn nữa quan hệ hai người cũng rất tốt, cậu ấy thậm chí còn biết sự thật về mối quan hệ của Tần Tranh với cô.
Tuy nhiên, không giống như Tần Tranh và những người bạn của cậu ta, Mục Khê là người có tấm lòng rất chính nghĩa từng ám chỉ với cô rằng Tần Tranh không xứng đáng làm người yêu của cô.
Nhưng bởi vì Cố Ninh đã từng si mê Tần Tranh rồi làm sao có thể nghe được những lời của người khác!
Nghĩ tới đây, Cố Ninh cảm thấy người tên Mục Khê này có ấn tượng khá tốt.