Chương 10 : Tiếp tục mặt dày hỏi
– Này, tôi hỏi anh…
– Không được hỏi nữa!
Đúng là quyển từ điển mười vạn câu hỏi vì sao biết đi mà.
Cậu mặt dày hỏi tiếp:
– Sao mấy anh không sợ người khác gọi tên vậy?
– Hả? Tại sao phải sợ chứ?
– Thì có mấy vũ khí xua ma đuổi quỷ ấy, cái mà tôi gọi anh, anh đáp thử xem? Anh mà đáp là “viu!” Anh đã bị hút vào trong cái chai bạc đó ngay.
– …
– Ma ơi, sao anh không nói gì nữa vậy?
– Cậu tưởng cậu đang ở trong phim “Tây Du Ký” hả? Lại còn có cả chai bạc nữa, cậu tưởng cậu đang ở trong thế giới ma cà rồng hả? Nào, cần thêm roi quất ngựa luôn không?
___Hết____
Chương 11: Làm việc
Chàng – ma – bị – cuốn – vào – Tây – Du – Ký – một – cách – bất – ngờ trắng trợn chiếm TV của cậu.
Còn cậu ấy à, cậu bị sếp cướp cuối tuần một cách trắng trợn để tăng ca cho kịp kế hoạch công tác.
Hắn cảm thấy buồn cười. Quỷ súc công không cần tăng ca nằm trên giường một mình, dang tay dang chân nhìn xã súc thụ tăng ca. Há! Nghĩ thấy sướиɠ rơn.
Hắn nằm chán thì đứng dậy, lên gân lên cốt, nhặt bóng rổ của cậu lên rồi tự chơi như thể hắn đang ở chốn không người, làm nhiễu đến người đang tăng ca cuối tuần cùng nhà với hắn.
Thế là cậu ngừng đánh máy, quay đầu nhắc nó:
– Yên chút đi Giang Tư Ảnh.
Bóng rổ – không cho chơi, TV – chẳng có gì hay ho, hắn chán nản nằm ườn ra ghế dài nhìn cậu làm việc.
“Ê! Có lỗi chính tả kìa…”
“Phương án này của cậu đã bị trả về, chắc luôn. Phương án gì nát dữ thần!”
“Chỗ này không ổn! Chẳng hấp dẫn gì cả!”
“Đến tận bây giờ mà sếp cậu chưa đuổi việc cậu hả? Cậu có đút lót để vào công ty đúng không vậy?”
“Chỗ này nữa, nó…”
Cậu không nhịn thêm được nữa. Cậu tức tối trừng mắt với hắn. Cậu nào biết kiểu nhìn đó của cậu trông chả tức tối tẹo nào, mà lại rất đáng yêu.
Cậu đẩy việc cho hắn:
– Thế anh làm đi!
Lòng hắn tính canh cách rồi tổng kết lại:
– Ừm… Cũng không phải không được, cậu nhớ trả công cho tôi đấy nhá.
Cậu nào tin vào chuyện hắn sẽ tạo ra một phương án tốt hơn chứ. Do đó, cậu móc hai trăm tệ từ túi cậu rồi vứt lên bàn:
– Đây! Làm đi!
Làm không nổi? Để tôi cười vào thẳng bản mặt anh đã. Hừ!
Hắn gác chân lên ghế đẩu, ngả ngớn nhắc cậu:
– Cho tôi nhân dân tệ làm gì? Phải cho hoa minh tệ dưới địa phủ cơ!!!
Không biết khích ai hữu dụng, nhưng cậu thì có. Cậu chấp hắn luôn: cầm hai trăm tệ ra ngoài rồi dặn hắn.
Rằng, “Chờ đó! Tôi đi đổi tiền cho anh.”
_____________
Ngày 27 tháng 3 năm 2023
Editor : jsdhwdmaX.