Bắt đầu từ tiểu học, Từ Cẩn Lạc liền chiếm phần lớn thời gian rảnh của nàng, thế nên không ai khác có thể chân chính đi vào sinh hoạt của nàng. Nàng không có thật sự thích qua bất kỳ người nào.Có lẽ Từ Cẩn Lạc cũng tính là một người nhỉ, dù sao nàng còn thường xuyên nằm mơ sau này mình nổi tiếng sẽ có cơ hội cùng Từ Cẩn Lạc hợp tác, cùng tồn tại trong một đoàn phim, cùng nhau đóng phim, cùng nhau ăn cơm.
Đối với nàng mà nói, Từ Cẩn Lạc là tồn tại xa xôi không thể với tới trong hiện thực, nhưng là khách quen trong mộng, nàng cảm thấy cô ấy rất gần, lại rất xa, sờ không được lại luyến tiếc từ bỏ, làm nàng thường xuyên thấy rất mâu thuẫn.
Đêm nay, Ninh Sơ giống như thường một mình uống rượu trong góc quán bar, đây là phương thức phát tiết của nàng. Nàng đang uể oải bản thân mình lại thử kính thất bại nữa, nhưng ông trời cư nhiên làm nàng may mắn gặp được người chỉ thấy trong mơ, các nàng còn 419.
Từ Cẩn Lạc đầu đội một cái mũ bucket rộng vành và đeo khẩu trang, người cũng che kín mít, nhưng Ninh Sơ vẫn có thể nhận ra dáng người thướt tha, đoán được dung mạo hơn người của cô, đây là trực giác có được nhờ xuất thân chính quy của nàng. Lúc đầu chỉ đơn thuần cảm thấy người trước mặt rất đẹp, rất giống Từ Cẩn Lạc nhưng không dám xác nhận. Cho đến khi Từ Cẩn Lạc ngồi xuống bên người nàng, mở miệng cùng nàng nói chuyện.
Từ Cẩn Lạc: "Em gái, có thể uống với tôi một ly không?"
Làm fan cứng của cô, Ninh Sơ rất mau xác nhận nữ nhân trước mắt chính là Từ Cẩn Lạc. Giọng nói của Từ Cẩn Lạc nàng đã quá quen thuộc, vành tai cô còn có một nốt ruồi nhỏ, nàng tuyệt đối không thể nhận sai.
Khẩu trang Từ Cẩn Lạc còn không có tháo xuống, chỉ là nhìn nàng như vậy. Tay chân nàng luống cuống, đầu óc nóng lên liền đem ly rượu trong tay một ngụm nốc cạn.
Rượu có chút cay nồng, một ly rượu xuống bụng, cồn lập tức xông lên não, làm đầu nàng choáng váng hoa mắt.
Trong tầm mắt mông lung, Ninh Sơ nhìn thấy đôi mắt đầy ý cười của Từ Cẩn Lạc, tiếp theo, Từ Cẩn Lạc gỡ khẩu trang xuống, lộ ra khoé miệng cũng đang cười, sau đó gương mặt hoàn mỹ kia áp lại gần nàng, hôn lên môi nàng.
Khoảnh khắc đó Ninh Sơ trừng muốn lòi con mắt, xém chút nữa ngừng thở luôn.
Từ Cẩn Lạc cư nhiên hôn nàng! ! !
Tim nàng đập như sấm, âm nhạc đinh tai nhức óc cùng pháo hoa dưới đáy lòng làm nàng mất đi ngũ giác, nàng hoàn toàn không biết nên làm thế nào, thân mình giống như bị cố định ở đó, ngồi ngoan ngoãn để Từ Cẩn Lạc tùy ý hôn nàng.
Môi Từ Cẩn Lạc thật mềm, hai cánh môi mềm mại ngậm lấy môi dưới của nàng nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ, đầu lưỡi trơn ướt cũng dao động trên môi nàng, trêu chọc toàn thân nàng đều tê tê dại dại.
Từ Cẩn Lạc một bên hôn một bên xoa ngực nàng nhưng nàng không hề cảm thấy bị mạo phạm, ngược lại thực kích động. Thử hỏi, ai không muốn bị thần tượng ngủ đâu? !
Từ Cẩn Lạc vừa hôn vừa mang theo nàng lên phòng trên lầu quán bar. Vì tiện cho nhu cầu của khách, hiện tại quán bar cơ bản đều triển khai nghiệp vụ khách sạn
Thuê phòng tự mình có thể làm được, chỉ cần quét căn cước trên máy móc một cái liền được, Từ Cẩn Lạc một mặt ôm Ninh Sơ xụi lơ, một mặt nhanh chóng mở phòng.
Vào phòng Từ Cẩn Lạc liền mang Ninh Sơ lên giường, trong lòng Ninh Sơ không phải không bồn chồn, dù sao đây là lần đầu tiên của nàng, chẳng qua nàng khát vọng Từ Cẩn Lạc vượt xa lý trí.
Thần tượng muốn ngủ mình đó là bánh nhân thịt khổng lồ đó, nàng còn muốn suy nghĩ cái gì nữa? Mở chân ra liền xong việc rồi.
Ninh Sơ là Beta, ngửi không được hương vị tin tức tố, nhưng thông qua cơ thể nóng bỏng của Từ Cẩn Lạc, Ninh Sơ biết Từ Cẩn Lạc hẳn là động dục. Nàng mang tâm thái cam tâm tình nguyện làm tiểu thụ ngoan ngoãn để Từ Cẩn Lạc trêu chọc.
Từ Cẩn Lạc đè trên người nàng, lột quần áo nàng ra, hôn vυ' nàng. Nàng bị Từ Cẩn Lạc trêu chọc cho cứng rắn, cũng ướŧ áŧ.
Lỗ nhỏ của nàng co rúm lại, vẫn luôn chờ đợi Từ Cẩn Lạc tiến vào, nhưng nàng chờ tới lại là côn ŧᏂịŧ bị một đoàn lửa nóng bao vây. Từ Cẩn Lạc cư nhiên ngồi ở trên người nàng lay động.
Tò mò lớn hơn ngượng ngùng, Ninh Sơ lớn mật mà mở mắt.
Từ...Từ Cẩn Lạc cư nhiên không có… Không có cái kia! Cô… Cô ấy cư nhiên là Omega!
Tam quan điên đảo xoay ngược như vậy làm Ninh Sơ sửng sốt trong chốc lát, nhưng sau đó nàng bình thường lại ngay. Bất luận Từ Cẩn Lạc là giới tính gì, cô ấy vẫn là ảnh hậu mà nàng sùng bái nhất.
Khϊếp sợ qua đi, nàng bỗng nhiên đau lòng thay Từ Cẩn Lạc. Một Omega giả dạng thành Alpha nhiều năm như vậy chắc là thực vất vả lắm đúng không.
Đau lòng dễ dàng kéo theo tình yêu.
Sự sùng bái và tình cảm lâu năm khó mở lời của Ninh Sơ đối với Từ Cẩn Lạc phút chốc biến thành tình yêu chân chính.
Nàng đang làʍ t̠ìиɦ cùng nữ nhân mà mình yêu thầm nhiều năm, côn ŧᏂịŧ xấu xí của mình giờ phút này đang ra ra vào vào trong lỗ nhỏ của Từ Cẩn Lạc.
Tim Ninh Sơ như sắp nhảy ra khỏi l*иg ngực.
Cặρ √υ' no đủ của Từ Cẩn Lạc lúc ẩn lúc hiện trước mặt nàng, cho dù không bật đèn, nhưng ánh trăng sáng ngời ngoài cửa sổ cũng đủ để nàng nhìn rõ cái vυ'.
Nàng từng vô số lần thấy được hình dáng nửa bầu ngực này trên poster, trong video, hiện tại rốt cuộc có thể nhìn được toàn cảnh.
Hình dạng hai vυ' rất xinh đẹp, vừa tròn vừa láng mịn, núʍ ѵú hồng hồng nộn nộn, rất mê người.
Vòng eo cũng mảnh khảnh vô cùng, không có một chút thịt thừa, hoàn mỹ như người trong sách.
Xuống chút nữa chính là tiểu huyệt lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục, chỗ đó trơn bóng, không chút tạp chất, côn ŧᏂịŧ của mình đang ra ra vào vào giữa hai cánh hoa non mềm, tiếng nước róc rách không ngừng truyền đến từ chỗ này.
Ninh Sơ cảm giác bản thân mình hình như cũng động dục, nàng tuy là Beta, không bị tin tức tố quấy nhiễu, nhưng thân thể Từ Cẩn Lạc làm nàng tự nhiên động dục.