Thanh Nhi Thần Đế

Chương 1: Hữu duyên tu tiên

"Thần Giới, một đại lục châu thiên rộng lớn như không bờ bến bao la tới vô tận đại hải triều thiên, vùng đất của các vị thần tối cao trong đại vũ trụ vô tận một mảnh đại địa lơ lửng trong chân không vũ trụ trải rộng đến vô bờ chứ không phải là một tinh cầu, được ngự trị bởi mười hai thế lực cổ có từ thủa tạo lập vật chất sinh mệnh trong vũ trụ".

"Chia làm các đại thành mỗi vùng đất lại có một thế lực thao túng riêng, trong vạn cổ chí tôn từ thủa sáng thế vạn sinh chuyển hoá có một thứ linh khí hỗn nguyên hồng hoàng cỗ năng lượng khủng bố mọi thể. Khi vạn vật ổn định thì thứ năng lượng này cũng tiêu tán dương dư hoá vô nhưng một lượng rất nhỏ còn sót lại, huyễn hoá theo thời gian hàng tỷ ức năm mà ai cũng khao khát có được".

"Tại thần giới đã từng xuất hiện một lần làm chấn động cả đại lục châu thiên, lần này nó lại xuất hiện một lần nữa và trôi theo dòng chảy không gian xuống phàm giới nhanh chóng lạc tới một tinh cầu không xác định ở một không gian phàm giới. Sự xuất hiện chấn động này tại đại châu thiên làm tất cả các vị chí tôn đại đế đều mưu cầu có được nó. Ngay lập tức các phương thế lực liền phái các vị siêu cấp đại thiên sứ hạ phàm, để đoạt hỗn nguyên hồng hoàng khí".

"Ở một nơi xa trên đại lục châu thiên một nhóm thế lực trẻ có một vị tiệm cận thần đế đó là Thái Khương thần đế cùng hai vị muội muội là đại thiên sứ Khương Như và Khương Hồng cũng đang bàn nhau hạ giới cấp tốc".

"Huynh để muội và Khương Hồng ra tay huynh cứ yên tâm chờ tin bọn muội hạ giới"

"Khụ khụ, hai muội nghĩ đơn giản quá, đây là hỗn nguyên hồng hoàng khí các phương thế lực đồng loạt hạ giới nếu để hai muội đi quả là lành ít dữ nhiều, ta cũng muốn chiếm lấy cơ hội này để tự tạo một phương thế lực cho chúng ta tại thần giới này để có được chỗ đứng tại thần giới chúng ta nhất thiết phải có được nó. Vậy vậy huynh?"

"Đúng vậy chúng ta sẽ cùng hạ giới, không cần vội hãy chuẩn bị một chút đầy đủ trước khi đi".

"Thái Khương rút ra một món bảo vật, đồng hi thánh liên toả là kính chiếu thấu tầng không gian do huyễn khí hồng mông đã xuất hiện từ thủa thần giới được tạo ra không biết thời gian cụ thể là tự bao giờ".

"Ở phương diện khác ở không gian vật chất phàm giới ở một tinh cầu xanh có tên là địa cầu, nơi đây có nền khoa học kĩ thuật hạng một đang phát triển, ở một mảnh đất hình chữ s có tên là Việt Nam một cô bé sinh viên năm nhất của trường đại học nông lâm nghiệp, có một buổi thực tập thăm quan rừng nguyên sinh cùng lũ bạn".

"Mai con phải đi thực tập dã ngoại thăm quan rừng nguyên sinh và giống sâm quý được gieo trồng trong rừng tầm một tuần mới về đó pa ơi".

"Nhớ cẩn thận nhé con ơi, rừng thiêng nước độc, đi đứng chú ý nha chứ con gái con nứa nghịch như mày thì hỏng việc của đoàn nghe con, chỉ ăn hại là nhanh, chứ không được tích sự. Sao pa nói con vậy ạ, hic!, con đi đây papa, pa pa ở nhà tự lo cơm nhé hihi, yêu papa".

"Đoàn của Thanh Nhi lên đường tới bìa rừng, Thanh Nhi với tính cách tinh nghịch thăm quan dần dần tách đoàn lạc vào một con đường khác của rừng già".

"Trời trời trong rừng lại không có 4g phải làm sao đây, làm sao có thể soi google map đây, thôi cứ tiếp tục đi về phía bìa rừng chắc chắn sẽ thoát ra được bìa rừng, được một lúc rồi mà mỏi mệt quá chắc tao phải ngồi nghỉ một chút thôi".

"Thanh Nhi bạn Thanh Nhi đâu rồi, các bạn chia top ra kiếm tìm xem sao lúc này mới nhận ra là cô bé lạc khỏi đoàn, từ lúc nào không hay trời đã dần hửng tối bóng chiều xế tàn xua dần về xa. Mọi người dựng trại nghỉ qua đêm nay, thầy sẽ báo cơ quan chức năng hỗ trợ tìm kiếm bạn ấy vào ngày mai".

"Ở phía bên này Thanh Nhi cô bé tinh nghịch này lại đi đâu chứ, ngày một lạc sâu hơn trong rừng rồi".

"Trời ơi may mà tao mang nhiều áo quần và kem chống muỗi một chút khó khăn này sao làm khó được chị mày đây chị mày còn cái võng nè. Nhi cười khoái haha, đã bị lạc nhưng vẫn lạc quan á nhở!"

"Sau một lúc nghỉ ngơi, từ trên trời một luồng sáng lục bảo hạ từ trên cao xuống một giải sáng kì lạ đáp xuống bãi trống chỉ là một luồng khí có sắc có hình tụ tại một ví trí sáng cả một vùng mặt cỏ. Giống như ma trơi lửng lờ vậy, xa xa khi khí lưu này ngưng tụ cây cỏ dường như mơn mởn, cây hoa ban đêm nhưng lại đua nở như được tua thời gian vậy sinh trưởng vậy".

"Đồng lúc hơn chục luồng kim quang từ không gian hạ xuống đồng loạt, một tiếng ầm vang một khu sóng âm làm cỏ lá xung quanh gãy rạp, không ai khác chính là các đại thiên sứ hạ phàm".

"Một vị thiên sứ cất lời là là, nó hỗn nguyên hồng hoàng nhanh ra tay, động thủ!, Khự Khự!"

"Ngay lập tức ầm ầm, một cỗ lực kình nhấn khuỵ chân các đại thiên sứ xuống đất, uy áp từ cảnh giới chí tôn từ thần tới quả là không nhỏ, không hổ là chí tôn. Các vị đại thiên sứ điều khuỵ chân cúi đầu, duy chỉ có một kẻ nhanh chóng tự tìm chết sau khi thần đế Thái Khương thu hồi uy áp. Hắn Tôn Thượng của Vu Cảnh Thành, đã chớp cơ hội bắt lấy cỗ khí hỗn Nguyên hồng hoàng khi thần đế quát lớn, tự tìm chết sao!"

"Lập tức Tôn Thượng văng ra, đồng lúc Thanh Nhi đi tới miệng chữ a mồm chữ o mắt nhảy ra ngoài nhìn chằm chằm tất cả sự vật trước mắt, cô nghĩ mình đang mơ, pha tự huỷ đến từ Tôn Thượng một làn sóng kích phát ra truyền tin xuyên không gian về Vu Cảnh Thành cũng làm cô bé Thanh Nhi bất tỉnh, mặc dù được Khương Như đỡ lấy cô bé. Tôn Thượng bị thần đế xoá xổ tan thành hư vô. Hỗn nguyên huyền hoàng khí là linh khí có tính linh tự nhận chủ, nhanh chóng đã hợp nhất với thân thể cô bé tốc độ dưỡng phục thể chất cho cô ta nhanh chóng nhưng là thể vật chất phàm yếu ớt nên cô vẫn bất tỉnh nhân sự".

"Huynh chúng ta có nên tước nó về không, không!, nếu đã là tự nhiên thì không nên cưỡng cầu!"

"Thái Khương đỡ lấy Thanh Nhi, tạo lập không gian cố định trôi nhanh hơn dòng thời gian bên ngoài chữa trị hồi phục cho cô bé. Thời gian trôi, qua một tuần Thanh Nhi đã tỉnh, còn người ân cần bên cô là thần đế ân cần chăm sóc".

"Thanh Nhi: La! Aaaaaaaaaaaaaaaaaa!, chú là ai cháu không biết chú aaaaaaaaaaaaaaaaaa đây là đâu?. Vì lúc này toàn bộ y phục của Thanh Nhi đã được thay thế bằng y phục mới".

"Ông dám bắt cóc tôi, tôi tôi sẽ báo công an bắt ông đó nhưng tại sao tôi lại ở đây còn đây là đâu tôi muốn về nhà, mau thả tôi ra. Nghĩ lại ông a này cũng quá chi là đẹp trai đi thôi, có bị làm gì tui cũng tự nguyện nữa, chỉ là suy nghĩ đơn thuần".

"Tiêu Dao Cảnh"

"Chả nhẽ âm phủ ư, tôi tôi đã chết rồi sao?, Thanh Nhi la lên aaaaaaaaaaa, chả nhẽ mơ".

"Thái Khương: Vung tay, miệng cô bé lập tức khép kín, một tay giữ lấy một tay cô bé, nhéo má cô bé, ngươi có thấy đau không"

"Không, vậy tôi còn sống ư, mà mà anh là ai thế, sao a lại đưa tôi tới đây. Cứ xem ta như một vị tiên nhân đi".

"Thanh Nhi lém lỉnh hỏi với giọng trêu đùa, liệu ngươi đã có người yêu chưa thế, hay ngươi làm người yêu của ta nhỉ. Mê trai có đầu thai mới hết nhưng người này ăn mặc cổ quái có khi nào từ trại ra không nhỉ?"

"Thái Khương có một chút tiếu ý cười mỉm khẽ gõ nhẹ đưa tay nâng cằm cô bé lên đưa bờ môi ngài sát lại Thanh Nhi nhưng sau lưng lại đưa tay ra trán Thanh Nhi búng nhẹ lên trán cô, một cách trìu mến và mỉm cười. Cô bé la lớn "Aaaaaaaaa, em còn chưa khoẻ hẳn đó".

"Thái Khương ra ngoài đàm luận cùng hai vị muội muội: Chuyện ta hạ sát, Tôn Thượng chắc đã đến tai thần giới việc ta chiếm giữ Hỗn nguyên hồng hoàng khí cũng không bàn cãi, chúng ta chắc phải chuẩn bị trở về, hai muội trở về trước do thám tin tức ta sẽ trở về sau. Hai người vâng lời lập tức ngự không dịch chuyển, qua thông đạo ngoài không gian trở về thần giới".

"Lúc này Thanh nhi với sự hỗ trợ hỗn nguyên hồng hoàng khí đã hồi phục hơn nữa còn nâng cao thể xác, dưới sự chỉ bảo và được truyền thụ pháp thuật từ thần đế crush. Đã tiến bộ nhanh chóng, trong mấy ngày ngắn ngủi, đã đột phá cơ thể vật chất cứng rắn không còn bạt nhược của phàm nhân phổ thông. Thái Khương cùng Thanh Nhi vui vẻ quấn quýt bên nhau lâu ngày nảy sinh cảm tình. Trong Tiêu Dao cảnh do thần đế tạo lập thời gian ở đây trôi rất nhanh, bên ngoài một bên trong đã là một trăm. Cũng tới lúc cho Thanh Nhi về nhà, Thái Khương vẫy tay, lập tức dịch chuyển cô tới chỗ mọi người và thầy giáo".

"Cô bé lập tức xuất hiện gần trại nơi mọi người nghỉ chân giờ đó đã là giữa trưa. Em đi đâu hôm qua tới giờ vậy, chúng tôi tìm em mãi. Thanh Nhi đầy ngạc nhiên mới chỉ một ngày thôi sao ta! Dạ em lạc đường thưa thầy."

"Chúng ta bắt đầu di chuyển cho kịp hành trình nào các bạn theo sát tôi"

"Sau một tuần thực tập trở về, Thanh Nhi gặp lại Thái Khương lần này a đến nói lời từ biệt cô, có đưa cho cô hai món đồ xem như đồ đính ước để trở về thần giới, Thanh nhi ngã vào lòng thần đế ôm ấp, nhõng nhẹo, thần đế dẫn Thanh Nhi dạo quanh mọi nơi trên địa cầu rồi trở về trước khi đi ngài dặn giò hãy cố gắng tu luyện khi lên tiên giới hãy tới tìm Đàm Lão tiên đế ta và muội sẽ gặp lại nhau sớm hi vọng vậy cố lên. Một tia tiếu ý đến từ cả hai!"

"Dứt lời kim quang toả sáng thần đế nhẹ bỗng bay lên không gian vụt hoá đi. Làn gió nhẹ thoảng lay động xung quanh chỉ còn mình cô, một mình ở đó.........lặng nhìn về phía chàng trai!"