“Lạc Ly……” Diệp Mộ Sanh chậm rãi mở to mắt, sửng sốt trong chốc lát, nhìn vẻ mặt Chu Lạc Ly ôn nhu thật cẩn thận sấy tóc cho mình, cậu chịu đựng cả người truyền đến đau đớn nói.
“Tỉnh rồi?” Cảm giác tóc cậu đã khô, Chu Lạc Ly buông máy sấy, rũ mắt đối diện mắt hoa đào của Diệp Mộ Sanh, giải thích “Cha em đã…… Đồng ý cho chúng ta ở bên nhau. Cho nên mới kêu chúng ta vào Diệp gia.”
“Ừm.” Diệp Mộ Sanh gật gật đầu, cười nói. Trước khi cậu hôn mê, thấy trên ban công không còn thân ảnh của cha Diệp, cậu đã đoán được.
Khi ánh mắt quét đến môi mỏng bị rách của Diệp Mộ Sanh, cùng với dấu tay ửng đỏ trên mặt cậu, khóe miệng Chu Lạc Ly vốn dĩ giơ lên tức khắc kéo xuống, con ngươi đen nhánh đột nhiên hiện lên một tia không vui, vẻ mặt nghiêm túc gọi “Diệp Mộ Sanh.”
Chu Lạc Ly đột nhiên trở nên nghiêm túc, Diệp Mộ Sanh có chút ngốc, xoay chuyển đôi mắt, nghi hoặc mà nhìn hắn.
Chu Lạc Ly nhấp nhấp miệng, trực tiếp đè Diệp Mộ Sanh xuống trên giường, hôn lên môi Diệp Mộ Sanh. Tựa hồ hôn còn chưa đủ, Chu Lạc Ly trực tiếp cắn, điều này làm cho môi Diệp Mộ Sanh vốn dĩ đã bị rách lại chảy máu ra.
“A…… Anh……”
Cảm giác được mùi máu tươi truyền vào trong miệng, con ngươi Chu Lạc Ly lóe lóe, rời khỏi môi Diệp Mộ Sanh, dùng tay chống thân thể, rũ mắt nhìn Diệp Mộ Sanh dưới thân mình nói “Đây là trừng phạt dành cho em. Mộ Sanh, em không phải tường đồng vách sắt, vì một người không thừa nhận mà hi sinh nhiều như vậy. Chúng ta nếu ở bên nhau, nên đồng cam cộng khổ. Cho nên về sau bất luận việc gì em đều không được ném anh xuống, một mình chống đỡ!”
“Ừm, em biết rồi.” Chu Lạc Ly nói làm trong lòng Diệp Mộ Sanh chấn động, tức khắc một dòng nước ấm chảy vào trong lòng, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Chu Lạc Ly, Diệp Mộ Sanh cười cười, chủ động hôn lên môi hắn.
“Thịch thịch thịch……” Đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, đánh gãy cuộc trò chuyện của hai người.
Chu Lạc Ly bất đắc dĩ chỉ có thể đứng dậy mở cửa. Người đứng ngoài cửa là quản gia, quản gia đem một chiếc di động đưa cho Chu Lạc Ly, nói vài câu liền rời đi.
Di động này là của Diệp Mộ Sanh, Chu Lạc Ly liền khởi động di động, đưa cho Diệp Mộ Sanh “Quản gia nhà em nói em xem tin nhắn.”
Diệp Mộ Sanh tiếp nhận di động, hoài nghi, mở khóa, click mở tin nhắn, ánh mắt chạm đến nội dung tin nhắn trong nháy mắt, Diệp Mộ Sanh hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Ba: Mộ Sanh, con từ nhỏ đến lớn vẫn luôn thực nghe lời, vẫn luôn làm ba kiêu hãnh. Hôm nay đánh con, con cho ba xin lỗi, lúc ấy ba cũng là nóng giận. Nhìn hai đứa nhỏ ở trong mưa không rời không bỏ, ba nhìn thấy hai đứa quyết tâm ở bên nhau, ba cũng nghĩ thông suốt. Đồng tính luyến ái thì đồng tính luyến ái, chỉ cần con trai ba hạnh phúc vui sướиɠ thì được rồi, chúc hai đứa hạnh phúc. Ba vĩnh viễn yêu con.
Nhìn tin nhắn cha Diệp gửi, nghĩ tới Chu Lạc Ly vì cậu mà chạy đến thành phố W, cõng cậu ở trong mưa chạy vội, khi cậu sắp té ngã hắn liền làm đệm đỡ che chở cậu, nháy mắt mũi Diệp Mộ Sanh cay cay, đôi mắt phiếm hồng.
“Làm sao vậy?” Nhìn thần sắc Diệp Mộ Sanh không thích hợp, Chu Lạc Ly một bên hỏi, một bên bò lên trên giường đem đầu để sát vào Diệp Mộ Sanh, sau đó nhanh chóng nhìn lướt qua màn hình di động.
“Không có việc gì, em chính là đột nhiên cảm thấy mình thực hạnh phúc.” Diệp Mộ Sanh gợi khóe môi lên, mắt hoa đào cong thành trăng non, nhưng khóe mắt phiếm hồng chảy ra nước mắt trong suốt.
Chu Lạc Ly sủng nịch mà cười cười, sau đó ôn nhu đem Diệp Mộ Sanh ôm vào trong lòng mình nói “Chỉ cần có em, anh liền rất hạnh phúc.”
Chu Lạc Ly vừa dứt lời, Diệp Mộ Sanh liền nghe thấy được âm thanh của hệ thống đã biến mất hồi lâu vang lên.
【 chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ hoàn thành, Boss phản diện đã được chữa khỏi thành công, khen thưởng 1000 tích phân. Kế tiếp, ký chủ có hai lựa chọn. Một là ở vị diện này, làm bạn đời cùng Boss phản diện hạnh phúc cả đời, đến khi vai Boss phản diện chết đi. Hai là thế thân, thay thế ký chủ làm bạn Boss phản diện. 】
‘ Thế thân là cái gì? ’
【 chính là do hệ thống phục chế ra, nó biểu hiện giống ký chủ tại vị diện này từ thân thể tới tính cách. Tuy rằng thế thân giống ký chủ, nhưng tôi khuyên ký chủ vẫn là nên lưu lại, bởi vì phục chế thế thân yêu cầu 400 tích phân. 】
Diệp Mộ Sanh ở trong đầu suy tư lời hệ thống nói, cảm thụ được Chu Lạc Ly ôm ấp ấm áp, cậu phát hiện chính mình cũng luyến tiếc rời đi.
Hơn nữa thế thân thật sự có thể thay thế cậu làm bạn Chu Lạc Ly cùng cha mẹ Diệp gia sao?
‘ Tôi muốn lưu lại. ’
Thế thân chung quy vẫn là thế thân, Diệp Mộ Sanh không muốn thế thân thay thế chính mình, cũng không yên tâm để thế thân thay thế mình làm ấm áp Chu Lạc Ly, cùng với cha mẹ Diệp gia.