Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 26: Ôn Nhu Phúc Hắc Thụ & Hậm Hực Hắc Đạo Công (24)

Tuy rằng Chu Lạc Ly nói như vậy, nhưng Diệp Mộ Sanh vẫn bắt gặp con ngươi của Chu Lạc Ly hiện lên một tia bi thương, bất quá Diệp Mộ Sanh không muốn vạch trần, chỉ là cười cười nói, “Anh nói không sai, cô ấy là cô ấy, Tiểu Chi là Tiểu Chi. Mà anh còn là Chu Lạc Ly hoàn toàn mới.”

“Ừm, đi thôi.” Chu Lạc Ly nhấp nhấp miệng, liếc liếc mắt nhìn Diệp Mộ Sanh một cái, nhẹ nhàng gật đầu nói. Có đôi khi không thể không thừa nhận tên gia hỏa Diệp Mộ Sanh này lúc tươi cười thật sự làm người ta cảm thấy thực ấm lòng thoải mái.

Sau đó hai người liền sóng vai đi vào trong trường học, dưới sự giúp đỡ của hội trưởng hội học sinh cuối cùng hai người tới lớp học.

Vốn dĩ trong cốt truyện Diệp Mộ Sanh và Chu Lạc Ly cùng ban nhất với nữ chủ Lưu Li Mông, nhưng sau khi Diệp Mộ Sanh xuyên tới vị diện này không bao lâu liền chuyển đến ban hai.

Vì thế Chu Lạc Ly đi theo Diệp Mộ Sanh tới đây đương nhiên cũng học ban hai, tránh Lưu Li Mông cùng Cố Úc Thần học ban nhất.

Hai người lựa chọn vị trí ngồi, Chu Lạc Ly ngồi ở bên cạnh cửa sổ, Diệp Mộ Sanh ngồi cùng ở phía bên ngoài.

“Chờ lát nữa có lễ khai giảng.” Diệp Mộ Sanh liếc mắt một cái thấy Chu Lạc Ly bên cạnh ghé đầu vào trên bàn ngủ, Diệp Mộ Sanh nhắc nhở nói.

“…… Không đi.” Nói xong Chu Lạc Ly liền xoay đầu, quay mặt nhìn bên ngoài cửa sổ. Đi tham gia cái lễ khai giảng gì đó kia lại phải nghe những ông già ở trên bô bô nói chuyện, còn không bằng ở chỗ này phơi nắng ngủ.

“Được, tôi cũng không đi.” Diệp Mộ Sanh cười cười, từ trong ngăn kéo lấy ra sách giáo khoa mới đã được chuẩn bị tốt nói.

Dù sao cậu cùng Chu Lạc Ly cũng có thân phận, không ai dám cưỡng bách bọn họ đi tham gia lễ khai giảng.

“…… Ừm.” Chu Lạc Ly nghiêng đầu liếc Diệp Mộ Sanh đang đọc sách một cái rồi lại quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ. Hắn còn tưởng rằng với tính cách của Diệp Mộ Sanh thì sẽ mạnh mẽ lôi kéo hắn đi tham gia lễ khai giảng.

Trong tay Diệp Mộ Sanh cầm chính là một quyển sách giáo khoa toán học, cậu cũng không phải là làm bộ, mà là nghiêm túc học. Tuy rằng Diệp Mộ Sanh thực thông minh, nhưng sách giáo khoa của cấp ba đối với cậu mà nói thực xa lạ.

Trước kia Diệp Mộ Sanh còn không có kịp thi lên cấp ba đã bị cha cậu cầm tù ở trong nhà, mỗi ngày cậu phải đối mặt với cha cậu, cậu chịu đựng bị ngược đãi. Không thể bước ra khỏi phòng, càng đừng nói đi tới trường học.

Bởi vậy bây giờ có thể tới trường đi học, Diệp Mộ Sanh vẫn rất cao hứng. Chẳng qua nguyên chủ là một học bá, mà tuy rằng thành tích trước kia của Diệp Mộ Sanh thực tốt, nhưng cậu đã lâu cũng chưa học, rất nhiều tri thức đều quên mất.

Đã diễn liền phải diễn đến cùng, nguyên chủ là một học bá, Diệp Mộ Sanh tự nhiên mỗi ngày học tập đều phải luôn hướng về phía trước, xem qua sách giáo khoa trước cũng tốt có cái mà chuẩn bị.

Tới thời điểm giữa trưa, Chu Lạc Ly vốn dĩ không muốn ăn cơm, nhưng Diệp Mộ Sanh sao có thể để hắn tiếp tục suy sút. Trường học này là trường học quý tộc, chiếm diện tích rất lớn, trường học có vài nhà ăn, hơn nữa ở bên ngoài cũng có vài nhà hàng cao cấp.

Cho nên Diệp Mộ Sanh trực tiếp kéo Chu Lạc Ly đi vào một nhà hàng kiểu Trung Quốc, Chu Lạc Ly bắt buộc phải vừa ăn chay vừa phối hợp ăn mặn.

Thực mau ngày khai giảng đầu tiên liền kết thúc, hôm nay Chu Lạc Ly trên cơ bản đều là ghé vào trên bàn ngủ. Hôm nay giáo viên cũng chưa giảng dạy, bởi vậy Diệp Mộ Sanh không có muốn đánh thức Chu Lạc Ly, tùy ý để hắn phơi nắng ngủ ngon.

Tan học, xe của Chu gia dừng ở trước cổng trường, sau khi Chu Lạc Ly lên xe Tiết quản gia thấy Diệp Mộ Sanh đóng cửa xe lại, vội vàng nói,

“Diệp thiếu gia cùng đi lên đi, tôi đưa cậu về nhà.”

Ông biết quan hệ giữa thiếu gia nhà mình cùng Diệp thiếu gia không tồi, cho nên Chu Lạc Ly khẳng định không ý kiến.