Hóa Ra Ta Là Yêu Đời Thứ Hai

Chương 24: Vật này đã được quốc vận tẩy lễ

Cô gái này để Lý Tiện Ngư có chút không yên lòng cũng không phải nói nàng sức chiến đấu không đủ mạnh. trên thực tế nàng từ nhỏ bị huấn luyện thành sát thủ máu lạnh, sức chiến đấu tuyệt đối 999+ nhưng tình trạng của nàng để Lý Tiện Ngư rất không có cảm giác an toàn. Nói như thế nào đây, đúng rồi chính là không đáng tin.

Máy móc chỗ tốt là nghiêm ngặt, thi hành mệnh lệnh, đạt hiệu suất cũng rất cao nhưng nó đối với đồ vật bên ngoài mệnh lệnh là hoàn toàn không thèm để ý đến.

So sánh thì bà cô tổ vẫn đáng tin hơn.

Ba người đi ra ngoài dọc theo hai bên cửa hàng đi khoảng mười phút đồng hồ là đã đến nhà hàng S huyện. Lúc này cũng đã đến thời gian ăn cơm tối, cửa tiệm S huyện đóng chặt. Một nhà ông chủ đang ở trên tầng. Cái gọi là khu dân cư thương mại 2 tiện nghi đó chính là tầng một làm cửa hàng, tầng hai trở lên làm nhà ở.

Tư liệu nhiệm vụ có bổ sung địa chỉ nhà ông chủ, ba người ngồi thang máy đi lên tầng trên. Ở tầng sáu gõ cửa nhà ông chủ.

Mở cửa là bà chủ, thân hình nàng có chút hơi mập, mặt mày cũng coi như thanh tú, nàng mờ mịt hỏi: "Các ngươi tìm ai?"

Kỳ thật Lý Tiện Ngư thường thường cũng sẽ đến ăn ở cửa hàng S huyện nhưng bà chủ hiển nhiên là không nhận ra hắn. Đây cũng là bình thường, bà chủ mỗi ngày tiếp khách vô số tự nhiên là không nhớ được hắn.

Lý Tiện Ngư móc ra thẻ thân phận: "Ta là y sĩ trưởng của bệnh viện tâm thần số 2."

Bà chủ trên mặt lộ vẻ vui mừng, tránh ra khỏi cửa. Nàng dẫn Lý Tiện Ngư mấy người vào trong nhà: "Mời vào mời vào, thật không có ý tứ, còn phải để các ngươi tới. Hiện tại bệnh viện đều phục vụ đến tận nhà khám bệnh cơ à."

Nàng hiển nhiên đã đạt được thông báo của bệnh viện nên đối với sự xuất hiện của ba người Lý Tiện Ngư cũng không có nghi ngờ gì.

Tập đoàn Bảo Trạch năng lượng to lớn, không hổ là có bối cảnh ở cả 2 bên trắng đen, làm việc đều hết sức thuận lợi.

Lần này Lý Tiện Ngư đến là muốn dò xét tình huống. Nếu như gia đình này bên trong có oán linh ẩn nấp liền để Tam Vô giải quyết tại chỗ. Còn nếu không có oán linh, Lý Tiện Ngư sẽ nghe ngóng 1 chút tình huống sau đó suy nghĩ phương pháp giải quyết.

Tư liệu nhiệm vụ cuối cùng cũng không toàn diện, hắn đến đây là muốn điều tra ra oán linh là làm sao tới, tại sao lại muốn quấn vào ông chủ cửa hàng S huyện.

Cùng ở một cái khu chung cư, căn nhà này bố trí cũng giống với nhà của Lý Tiện Ngư. Ở phòng khách có một bé trai đang ngồi trên ghế sô pha, trông nhìn hẳn là học sinh tiểu học, cậu bé đang say sưa ngon lành xem « gấu ẩn hiện ».

Lý Tiện Ngư cảm thán trẻ con bây giờ thật đáng buồn. Xem phim đều là mấy thứ lộn xộn gì đó. Nhớ lại hắn năm đó thập niên 90 chính là RB anime đỉnh cao, đặc sắc tuyệt luân anime tầng tầng lớp lớp. Hàng nội địa anime cũng là lý thú mười phần. Nào có giống trẻ con bây giờ, tuổi thơ thật sự là quá đơn điệu không có chút nào thú vị.

Cậu bé đột nhiên đứng dậy, từ trong ngăn tủ lấy ra một cái mũ giáp màu đen có vỏ ngoài hợp kim, nhìn cảm giác khoa học kỹ thuật mười phần, cậu bé nói: "Mẹ, ta muốn chơi trò chơi."

Bà chủ cũng không thèm nhìn, nàng ừ một tiếng.

Lý Tiện Ngư: ". . . ."

Hắn đã nhận ra cái mũ giáp kia là mũ giáp trò chơi thực tế ảo kiểu mới nhất do Gió Đông khoa học kỹ thuật phát triển, giá bán: 18888. Cái mũ giáp này là năm ngoái mới đưa ra thị trường. Lý Tiện Ngư thèm muốn đã rất lâu nhưng tiền sinh hoạt của hắn mỗi tháng chỉ có ba ngàn đồng, hoàn toàn không đủ.

Trẻ con bây giờ thật mẹ nó hạnh phúc. Nhớ lại hắn năm đó thập niên 90, mua đầu viên đạn tia hồng ngoại đều muốn đau lòng rất lâu. Vì tập hợp đủ tấm thẻ Pokemon, cả dám phát rồ còn bí quá hoá liều trộm tiền của ba mẹ.

Mở tiệm ăn uống quả nhiên rất dễ kiếm tiền. . . . .

Bà chủ dẫn bọn hắn tiến vào phòng ngủ. Trong phòng ngủ ánh đèn sáng tỏ, đỉnh đầu đèn treo, trên bàn sách đèn bàn, đèn ngủ đều bật lên, giống như là muốn xua tan cái gì đó.

Ông chủ cửa hàng S huyện ngồi tựa đầu vào giường. Khí sắc hắn cực kém, sắc mặt mỏi mệt, ánh mắt vằn vện tia máu, một đôi mắt chuyển động không có mục đích gì, ánh mắt liếc nhìn xung quanh.

Đây là phản xạ tự nhiên của người trong tình trạng khẩn trương. Tựa như ban đêm xem bộ phim kinh dị, lúc đi ra ngoài đi nhà xí, ngươi sẽ đem tất cả đèn trong nhà đều bật lên. Sau đó kiểm tra mỗi một cái góc, xác nhận không có cái đồ vật kỳ quái gì mới có thể an tâm đi nhà xí.

"Lão Cố, bác sĩ tới thăm ngươi." Bà chủ nói.

Lý Tiện Ngư tự giới thiệu đơn giản, hắn tự xưng là mình đến tiếp nhận ca bệnh của ông chủ. Bởi vì bệnh viện đang triển khai hoạt động đến nhà xem bệnh nên cố ý tới đây xem một chút.

Một bộ lí do thoái thác bên trong có rất nhiều lỗ thủng nhưng có bệnh viện bên kia đã sớm thông báo qua nên vợ chồng ông chủ không có bất kỳ hoài nghi gì.

Ông chủ gật đầu với Lý Tiện Ngư, miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười.

"Có chút tình huống ngươi khả năng đã nói qua nhưng ta muốn hỏi lại một lần nữa hi vọng sẽ không cho mang đến hồi ức không vui cho ngươi." Lý Tiện Ngư biểu lộ nghiêm túc, tận khả năng gia tăng thêm chút uy nghiêm cho khuôn mặt của mình.

Mới hai mươi tuổi, rất nhiều người trên mặt nét ngây thơ vẫn còn nhất là những thanh niên thành phố. Cũng may Lý Tiện Ngư sinh sống một mình cũng đã mấy năm. Thoát ly sự quản lý của cha mẹ là phương thức trưởng thành tốt nhất. Hơn nữa hắn cũng giỏi cùng người giao tiếp sớm đã không còn là thanh niên mà là một người đàn ông cao vυ't nghiêm chỉnh trung thực.

"Chừng nào bắt đầu thì có cơn ác mộng." Lý Tiện Ngư hỏi.

"Một tuần lễ trước." Ông chủ lộ ra vẻ mỏi mệt.

"Đoạn thời gian trước có phát sinh qua chuyện gì không?" Lý Tiện Ngư hỏi lại.

Ông chủ lắc đầu.

Bà chủ chen miệng nói: "Không phải đâu, thân thể của hắn mấy ngày nay đều cảm thấy không dễ chịu. Rõ ràng khí trời rất nóng nhưng hắn lại luôn cảm thấy rét run, chất lượng giấc ngủ cũng không tốt."

Lý Tiện Ngư giật mình: "Cho nên trong khoảng thời gian này, ngươi đã trải qua những chuyện gì?"

Bà chủ cùng ông chủ đều lắc đầu, hiển nhiên không quá nhớ rõ chi tiết.

"Đúng rồi, sau ngày dỗ đầu của mẹ ta, thân thể ta liền bắt đầu cảm thấy không thoải mái. Ngươi nói có thể hay không là do. .. ." Ông chủ sắc mặt biến hóa.

Bà chủ mắng: "Nói hươu nói vượn cái gì đó. Có bệnh thì trị thật tốt, làm gì có chuyện mê tín ở đây."

Ngươi khả năng không biết mẹ ngươi luôn một mực ở sau lưng ngươi. . . . . Cái khinh bỉ này hắn đành lưu ở trong lòng.

"Trong nhà các ngươi quan hệ với nhau vẫn tốt chứ?"

Đối với vấn đề này của hắn, hai vợ chồng im miệng không nói gì chỉ gật gật đầu.

Lý Tiện Ngư quay đầu nhìn 2 đồng bọn đầu óc có hố, nói: "Các ngươi đi ra ngoài trước, trong phòng muốn giữ yên lặng."

Lý Tiện Ngư lặng lẽ cho bà cô tổ một cái ánh mắt: Ngươi đi dạo ở phòng ngoài xem có nhìn thấy quỷ quái gì hay không.

Bà cô tổ âm thầm gật đầu, ánh mắt đáp lại: Giao cho ta.

Tam Vô hiển nhiên không có phần linh tính này, toàn bộ hành trình đều ngơ ngơ ngác ngác.

Cửa phòng đóng lại, Lý Tiện Ngư tiếp tục nói: "Ngươi miêu tả giấc mơ một chút."

Ông chủ lộ ra vẻ sợ hãi: "Ta mơ thấy có một người đàn ông. Hắn một mực đuổi theo ta còn nói muốn đánh gãy chân của ta. Ta liều mạng chạy trốn nhưng hắn vẫn một mực đuổi theo, ta mỗi lần đều sẽ bị hắn bắt lấy sau đó hắn gắt gao nắm chặt lấy chân của ta. . ."

"Buổi sáng khi tỉnh lại, chân của ta liền sẽ nhiều thêm một vòng máu ứ đọng."

Hắn đem chăn xốc lên biểu hiện ra bắp chân trái có từng khối vết ứ đọng tím xanh.

Ông chủ sợ hãi nói "Bác sĩ, ta thật sự đã gặp quỷ. Ngươi nhất định phải tin tưởng ta."

Người đàn ông xa lạ!

Đánh gãy chân!

Đây là hai cái manh mối bên trong giấc mơ.

Lý Tiện Ngư nhíu mày thật sâu, ông chủ bị mẹ quấn lấy là khẳng định. Hắn đã tận mắt chứng kiến. Bà cô tổ cũng đã nói qua bà lão sắc mặt trắng bệch, ánh mắt vằn vện tia máu, đây là biểu hiện có oán khí nên sau khi chết liền quấn lấy con trai. Con cái bất hiếu, cha mẹ có oán.

Nhưng vì sao trong giấc mơ lại nhìn thấy là một người đàn ông mà không phải người mẹ già?

Ông chủ rất có thể đang nói dối, dù sao làm con bất hiếu cũng không phải cái sự tình tốt đẹp gì. Kỳ thật trong mơ muốn đánh gãy chân hắn căn bản không phải là người đàn ông mà chính là người mẹ đã chết của hắn cho nên hắn mới một mực chắc chắn rằng chính mình đã gặp quỷ. . . . .

Nhưng nếu thật sự đó là một người đàn ông. . . Vậy chẳng lẽ là cha hắn.

Cái thù oán gì mà để đến nỗi cả hai vợ chồng cùng nhau quấn lấy đứa con trai rồi?

Lý Tiện Ngư hỏi: "Ngươi có nhớ được tướng mạo của người kia hay không."

Ông chủ lắc đầu.

"Vậy trừ bị dọa đánh gãy chân ra hắn còn đối ngươi làm qua cái gì không?"

"Không có, chính là dọa muốn đánh gãy chân ta."

"Cha ngươi vẫn còn khoẻ mạnh chứ?"

"Hắn không có ở đây."

Ngươi mẹ thổi gió âm vào cổ con trai, đây là muốn thổi tắt đi sinh mệnh của hắn.

Người đàn ông xa lạ hư hư thực thực là cha ông chủ, tuyên bố muốn đánh gãy chân hắn. . .

Lý Tiện Ngư suy nghĩ trong đầu lóe lên cảm thấy mình đã tìm được chân tướng sự việc: "Ngươi có em gái không?"

Ông chủ có chút ngây ngốc đáp: "Có a."

Lý Tiện Ngư không khỏi nhìn về phía bà chủ, ánh mắt hồ nghi.

Tình huống đại khái chính là như thế này: Dựa theo Lý Tiện Ngư thấy ngày đó, người quấn lấy hắn hẳn là người mẹ đã chết hoặc người cha đã chết.

Trong phòng khách, bà cô tổ đang mang mũ giáp chơi trò chơi, Tivi LCD bày ra cảnh tượng đó là một loại trò chơi thi đấu năm đánh năm.

Bà cô tổ ở trong game chạy ngang dọc khắp nơi, gϊếŧ chóc bốn phương. Học sinh tiểu học đứng ở một bên, trên mặt biểu lộ có thể dùng ba chữ để hình dung: Quá cao thủ!

Tam Vô ngồi trên ghế sô pha ngơ ngơ ngác ngác .

Lý Tiện Ngư đi ra phòng ngủ liền thấy cảnh này, khóe miệng giật một cái.

Ngài là làm sao sẽ cướp trò chơi của bạn nhỏ, mấy đứa bé đều có quan niệm là "Trò chơi chính là mạng sống của ta", "Ai cướp trò chơi của ta, ta liền liều mạng với người đó".

Ngài còn nhớ rõ nhiệm vụ của mình không?

Lý Tiện Ngư lôi kéo Tam Vô lén lút chạy vào phòng bếp, nhỏ giọng nói: "Ngươi ở bên ngoài có phát hiện gì không."

Tam Vô nghe vậy lắc đầu.

"Lắc đầu là có ý gì, " Lý Tiện Ngư đến phát điên, một cái là chơi game, một cái là mặt đơ: "Là không có oán linh hay là ngươi không nhìn ra cái gì?"

Tam Vô nghiêm túc nói: "Ta không nhìn ra cái gì nhưng ta thông minh đột nhiên nghĩ đến một biện pháp tốt."

"Biện pháp gì."

Tam Vô móc ra cặp da lấy ra một viên huy hiệu quốc gia cổ xưa ảm đạm.

"Vật này đã được quốc vận tẩy lễ, nó được một vị tướng quân lâu dài đeo bên mình đã thấm vào chính khí và sát khí của hắn, có thể khắc chế tà ma. Ngươi cầm nó đi quanh phòng một vòng nếu như quốc huy nóng lên vậy chính là có oán linh đang giấu ở trong phòng."

"Cái đồ chơi này. . . Có tác dụng không?" Tam quan của Lý Tiện Ngư lại lung lay sắp đổ.