Làm Ổ Tại Sơn Thôn Làm Thần Y

Chương 35

Mạng thì đã cứu được rồi, nhưng Vương Ngữ Yên sau khi xuất viện so với lúc trước thì lại khác nhau hoàn toàn.

Rõ ràng không hề ăn nhiều, nhưng cô ấy lại càng ngày càng béo, đến uống nước không cũng béo! Béo đến mức bây giờ cả ngũ quan cũng không thấy rõ luôn rồi!

Vì vậy đợi đến khi lên cấp ba rồi.

Tam tai của Vương Ngữ Yên cũng đến.

Một người mập mạp như vậy mà lại lấy cái tên của một tuyệt thế mỹ nhân, nhất định rất dễ bị cười nhạo.

Vừa mới lên trung học được một tháng, cô đã bị đặt cho vô số biệt hiệu khó nghe, nào là đồ mập, đồ xấu xí, kẻ quái dị,...

Vương Ngữ Yên cũng không phải chưa nghĩ đến chuyện giảm béo.

Cô ấy từng kiên trì chạy bộ một thời gian dài, ngoài việc phần mỡ trên cơ thể trở nên cứng hơn chút thì cân nặng của cô ấy cũng không khác lúc trước là bao, kể cả lượng đồ ăn ăn vào cũng không thay đổi nhiều.

Cô ấy cũng từng thử qua việc ăn uống điều độ, mỗi bữa chỉ ăn chay.

Nhưng mấy ngày sau đành bỏ dở, học tập rất tốn năng lượng, không ăn uống đầy đủ sẽ choáng đầu. Hơn nữa thể chất của cô ấy dù có uống nước cũng đều béo, hoàn toàn vô dụng!

Vương Ngữ Yên thậm chí còn lén đi mua thuốc giảm cân ở quán thuốc vì cha mẹ cô ấy nghiêm cấm cô ấy dùng những loại thuốc đó.

Kết quả chỉ được trong một tuần.

Gầy đi được vài cân nhưng sau đó lại lập tức tăng trở lại!

Sau lần thất bại đó, Vương Ngữ Yên coi như từ bỏ rồi.

Béo thì cứ béo vậy, cuộc sống dù có khó khăn thì cũng không nên tự làm khó chính mình.

Tính cách Vương Ngữ Yên vẫn còn khá lạc quan, cứ như vậy, bài tập cùng với chuyện học hành giúp cô ấy bớt phân tâm, thuận lợi học hành ở trên cấp ba.

Nhưng sau đó liền phát sinh một chuyện khiến cho Vương Ngữ Yên trực tiếp ghét bỏ việc học, hơn nữa còn đòi tuyệt thực để không phải đi học.

Hai vợ chồng chú Vương vô cùng tức giận.

Nhưng sau khi tự mình đến trường học, hiểu tại sao con gái lại không muốn đến trường rồi bọn họ đành phải trầm mặc, không biết khuyên can con gái đến trường bằng cách nào nữa.

Lại nói, con gái ai mà không có mối tình đầu.

Bình thường trung học chính là quãng thời gian dễ có mối tình đầu nhất.

Vương Ngữ Yên ở trường vốn luôn bị cô lập, bởi vì được lớp trưởng cho mượn chiếc ô trong một ngày mưa mà sinh ra một loại tình cảm dư thừa.

Cô ấy không nói cho ai chuyện này hết, chỉ lén ghi vào trong nhật ký, biểu đạt sự biết ơn với Dư Thừa Hoài.

Nhưng loại cảm tình đó, không phải cứ muốn che giấu là che giấu được.

Dư Thừa Hoài là lớp trưởng, học tập tốt, bộ dáng ưa nhìn, lại ôn hòa. Trong số các nữ sinh, mười người đều có đến tám người thích cậu ta!

Lúc bọn họ phát hiện ra người béo nhất, xấu nhất trong trường vậy mà lại thích cùng người với mình.

Phản ứng đầu tiên chính là... cô ta không xứng!

Chỉ vì mập mà đến một người cũng không được phép thích sao?

Không biết ai đọc lén nhật ký của Vương Ngữ Yên, còn đem chuyện cho mượn ô truyền ra ngoài!

Vương Ngữ Yên từ đối tượng bị cô lập liền biến thành đối tượng bị nhắm vào.

Lời nói trêu đùa của các nữ sinh còn ác độc hơn cả các nam sinh.

Vương Ngữ Yên ngày càng trở nên trầm mặc.

Cố ý thả sâu vào trong ngăn kéo của cô ấy, sách bài tập cũng không biết bị ai xé rách, không ai nguyện ý nói chuyện với cô ấy...

Cuối cùng, lúc phát hiện chăn đệm của mình bị hất nước vào ướt hết, cô ấy liền nhịn không được nữa mà chạy về nhà.

Sau đó không còn ai nhìn thấy cô ấy đến trường nữa.