Thấm thoát thời gian trôi đi cũng hết hai năm du học, ngày trở về nước tôi đi cùng chuyến bay với em. Xuống sân bay em một mình không người ra đón, không có người nhà cũng chẳng có người đàn ông kia đâu, chỉ có tôi luôn ở phía sau dõi theo em…
Tôi từng thử quên em, tôi tưởng rằng thời gian có thể xóa nhòa tất cả. Nhưng hai năm giày vò đã khiến tôi hiểu ra rằng: điều gì tôi cũng đều làm được, ngoại trừ… quên em.
Cho dù em không còn yêu tôi, tôi vẫn mãi yêu em như vậy đấy.
Đoán chắc em nhất định sẽ vào công ty Lê Hải xin việc, tôi yêu cầu Đăng không được nhận em vào làm mà phải giới thiệu em qua HT, và đúng như theo dự định em chính thức trở thành nhân viên của công ty tôi.
Sau từng ấy thời gian, cuối cùng chúng tôi cũng có cơ hội đối diện. Vì muốn biết em gặp lại tôi sẽ biểu hiện như nào, muốn xem thử xem khi em biết tôi đã thành đạt có nuối tiếc muốn quay lại với tôi hay không mà tôi đã đến tham dự buổi họp lớp.
Vậy mà em thờ ơ trốn tránh không muốn nhìn đến tôi, tôi cứ chăm chăm nhìn vào em mãi, còn nói mấy lời không hay ám chỉ em, cố tình nói dối là cuối năm nay sẽ lấy vợ. Nhưng em cũng chẳng vừa còn bảo rằng mình sắp lấy chồng, tôi điên tiết nhìn em như muốn ăn tươi nuốt sống. Cả buổi tôi bực bội không thôi nhưng vẫn phải cố tỏ ra vui vẻ, uống rượu với mấy đứa học sinh.
Lúc ra về, em chủ động hỏi tôi hai năm qua sống ra sao, chẳng lẽ tôi lại nói thẳng với em rằng hai năm qua tôi như thằng điên theo em sang Sing. Nhưng rồi tôi trả lời mình bình thường.
Em lại hỏi đến Lan, tôi không hiểu vì sao em nhắc đến cô ta. Thật ra thời gian qua Lan luôn nhắn đến quan tâm hỏi han nhưng tôi cũng chỉ trả lời qua loa và nói bận, hôm nay em nhắc đến cô ta là có ý gì, chẳng liên quan gì đến tôi mà hỏi.
Nói chuyện với em vài câu mà phân nửa đều bị em chọc cho phát điên, bực bội chúng tôi chọn cách im lặng, lái xe đưa em về chung cư.
Khi em chính thức kí hợp đồng với công ty tôi mới bắt đầu xuất hiện và cứ như thế chăm chỉ ngày ngày đến công ty làm việc vì muốn nhìn thấy em, nhưng em thì thờ ơ trốn tránh. Tôi lại muốn xem xem em trốn được đến bao giờ.
Trong công ty đồn tôi sắp lấy vợ, tin tức đó là do tôi bảo Thành truyền đi, chủ yếu là muốn biết thái độ em như thế nào mà thôi.
Mặc cho em có còn yêu tôi hay không, cũng không cần biết em sắp lấy chồng là thật hay giả… tôi muốn bắt đầu lại với em.
Ngày đi công tác, tôi mượn danh anh Thiên bắt em phải đi cùng, Thành cũng biết chuyện của chúng tôi nên trước khi đến đón em có bảo với tôi:
- Tối anh muốn ngủ một mình hay ngủ với người đẹp?
Tôi làm ngơ không trả lời, Thành nói tiếp:
- Trả lời em đi chứ, nếu không thì em coi như anh muốn ngủ một mình nhé.
- Tôi không thích ngủ một mình.
- Ok, vậy đơn giản, cứ để em sắp xếp.
Tối đó Thành đưa chúng tôi đến một khách sạn, như đã sắp xếp từ trước, khách sạn chỉ còn duy nhất một phòng cho chúng tôi thuê. Em không muốn ở cùng tôi nhưng em nghĩ tôi sẽ để cho em ngủ ngoài một mình sao, em đừng có nằm mơ, tối nay em nhất định phải ngủ lại với tôi.
Sau khi tắm xong quay trở ra, Thành nén mang đến cho tôi hai viên thuốc, nhìn qua đã biết là thuốc gì, tôi hơi lưỡng lự nhưng rồi cũng bỏ vào nước của em. Trong lúc tôi đang nói chuyện điện thoại với Quỳnh thì em đi ra, em đưa nước hỏi tôi có muốn uống không nhưng sao tôi có thể uống, trong đó có gì tôi là người hiểu rõ nhất.
Đợi đến khi thuốc phát huy tác dụng, nhìn em khó chịu tôi chợt cảm thấy mình hơi vô sỉ một chút, nhưng mà vì người đó là em nên tôi cũng không thấy áy náy cho lắm, còn cố ý đặt điện thoại quay lại cảnh cả hai.
Em chủ động ôm tôi, hôn tôi, tôi biết đó là vì tác dụng của thuốc, nhưng hơn hai năm tôi đã phải nhịn, giờ đây em ở trước mắt sao tôi có thể tự chủ được. Mặc cho sáng ngày mai tỉnh dậy em có hận tôi hay ghét tôi như nào tôi cũng không muốn từ bỏ cơ hội lần này.
Nhưng điều mà tôi không ngờ nhất là trong lúc em mơ màng, em luôn miệng nói là còn rất yêu tôi, em không muốn chia tay, em bảo em không có người yêu, em chỉ là nói dối tôi mà thôi. Rồi em lại mè nheo trách tôi rằng tôi phản bội em, trách tôi không nói thật xuất thân cho em biết, trách tôi đi yêu người khác giờ còn muốn lấy vợ.
Nhìn em như vậy tôi đau lòng lắm, không hiểu vì sao ngày trước em lại chủ động chia tay, nhưng tôi vui hơn vì em vẫn còn yêu tôi.
Cả đêm, tôi muốn em hết lần này đến lần khác, cũng vì em uống gần hết chai nước, lượng thuốc có lẽ đã khá nhiều với em nên em cứ đòi tôi mãi.
Sáng hôm sau, nhìn em ngủ ngon như vậy tôi chỉ muốn ôm em mãi trong lòng mà ngủ một giấc, nhưng vẫn phải dậy để đi gặp đối tác. Ngồi trao đổi về hợp đồng mà tâm trí lại nhớ đến hình bóng em đang ở phòng.
Xong việc, tôi lập tức quay về khách sạn, cũng vừa lúc em tỉnh dậy, nhìn thấy tôi em đã trách móc nhưng cũng không phải là gay gắt như tôi nghĩ. Biết rằng em sẽ không nghe lời mà ở lại bên cạnh tôi, nên tôi mới phải dùng video ép buộc em ngoan ngoãn nghe lời.
Ở lại Hạ Long cùng em thêm hai ngày, tôi đưa em đi chơi, tìm lại cảm giác yêu đương trước kia của hai đứa.
Sau khi về Hà Nội, quan hệ chúng tôi cũng ngày một tốt hơn, em thường xuyên qua nhà cùng tôi nấu ăn, cùng tôi làʍ t̠ìиɦ, ngủ lại bên cạnh tôi. Có những hôm nhìn em lén lút bò dậy muốn lấy điện thoại để xóa video mà tôi không nhịn được cười, tôi nghiêm giọng nhắc nhở, dọa em một chút mà em đã sợ trèo lại lên giường ngoan ngoãn nằm xuống bên cạnh mà ngủ.
Nhưng đến một ngày chẳng hiểu vì sao em tránh né tôi, tôi gọi đến thì em lấy lí do bận việc, sức khỏe không tốt mà từ chối. Tôi đâu phải chỉ là muốn làʍ t̠ìиɦ với em đâu, tôi chỉ muốn cùng em ăn cơm, cùng em xem phim mà thôi, ôm em ngủ cũng đã đủ hạnh phúc rồi.
Một buổi tối, tự nhiên Hồng nhắn tin đến trách tôi bội bạc, yêu em rồi mà còn qua lại với người yêu cũ. Tôi còn đang không hiểu mình có người yêu cũ từ bao giờ, bội bạc em như nào mà để bị nói như vậy thì Hồng nói là tôi qua lại với Lan. Con bé không nói rõ cho tôi biết chuyện gì, nó bảo tôi gặp em mà nói chuyện, giải thích rõ ràng với em. Tôi bắt đầu ngờ ngợ hiểu ra nguyên nhân để em chia tay tôi là vì em hiểu nhầm tôi và Lan.
Đợi hôm sau đến công ty sẽ tìm em nói chuyện của Lan, nhưng còn chưa kịp gặp mặt thì em đã chủ động đến phòng làm việc của tôi. Đúng lúc đó Quỳnh đến tìm tôi, con bé vừa mới được tôi mua đồ cho liền vui vẻ ôm cổ thơm tôi, vậy mà lại để em bắt gặp.
Không chỉ tôi và Quỳnh thoáng giật mình, mà nhìn vào ánh mắt em tôi có thể nhận ra em đang có ý hiểu lầm, em vội bỏ ra ngoài. Tôi tính chạy đuổi theo em, nhưng con bé Quỳnh giữ tôi lại hỏi:
- Là chị Linh đúng không anh?
- Ừ, em ngồi đây đợi anh, anh đi gặp cô ấy.
- Anh để chị ấy hiểu lầm tí cũng được mà, cho chị Linh ghen một chút không sao đâu.
Nghĩ lời Quỳnh nói cũng không phải ý tồi, dù sao biết em vẫn còn yêu tôi, biết em có ghen là vui rồi, đợi tối đến hẹn em ở nhà giải thích cũng không muộn. Thế nên tôi không đuổi theo em nữa, mà ai ngờ gọi điện thoại lại bị em tắt máy.
Tôi càng không dám tin em chỉ vì chút hiểu lầm đó mà lại muốn nghỉ việc. Tôi sẽ không chấp nhận, sẽ không để em có cơ hội hay bất kì lí do nào mà rời bỏ tôi một lần nữa.
Tối về gọi em đến nhà nhưng em bực dọc không chịu, không còn cách nào khác tôi chỉ đành lấy video ra dọa em và cuối cùng em cũng chịu đến. Gặp em tôi không tự chủ được mà kéo em ôm vào lòng, mặc cho em kháng cự mà hôn em rất đau.
Vừa giận vừa mất bình tĩnh khiến tôi làm ra những chuyện điền rồ, cho dù em đang khóc lóc phản kháng ra sao tôi cũng không quan tâm. Chỉ muốn giải thích rõ mọi chuyện với em vậy mà lại vô tình làm em tổn thương. Khi nghe em nói em hối hận vì đã yêu tôi, tim tôi như vỡ ra từng mảnh, đứng lặng một chỗ nhìn em nước mắt ướt mặt mà rời đi.
Khi em đi rồi tôi lại một lần nữa sợ mất em vô cùng, vội chạy đuổi theo phía sau em, kéo em về lại chung cư, ôm em thật chặt trong lòng mặc cho em cắn tôi đến chảy cả máu. Lúc đó tôi không hề cảm thấy đau ở vết thương, mà là đau ở tim, đau vì làm em khóc, đau vì làm tổn thương em.
Lấy lại bình tĩnh, tôi nhẹ giọng nói chuyện với em, sau một hồi cùng em giải đáp mọi khúc mắc, tôi chỉ có thế xin lỗi người con gái của tôi vì đã để em phải chịu nhiều thiệt thòi như vậy, nhưng tôi đảm bảo cả phần đời còn lại tôi sẽ bảo vệ, yêu thương em, sẽ không để em phải rơi nước mắt một lần nào nữa.
Chúng ta cùng nhau bắt đầu lại, em nhé!
HOÀN.
Các bộ truyện liên quan đến nhau: Mình Từng Yêu Thương, Không Thể Yêu Thêm Ai (truyện này lq đến Nghiệp Duyên), Cuộc Chiến Nhân Tình, Lệ Vương Tình.