Bạn Trai Phúc Hắc Của Tôi

Chương 13

…Tranh chấp trong phòng thay đồ...

Chủ nhật nắng chói chang, khuôn viên trường đại học A náo nhiệt lạ thường.

Cuộc thi cosplay hàng năm đang diễn ra sôi nổi. Các chàng trai, cô gái trong đủ loại trang phục lạ mắt, cố gắng khoe ra vẻ quyến rũ của mình.

Tần Mục nhìn thoáng qua một cái đã nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé kia. Chiếc mũ phù thủy to sụ che gần hết nửa khuôn mặt xinh xắn. Chiếc áo choàng to rộng không vừa vặn với cơ thể, gắn lên cơ thể của Y Y, vô tình che đi thân hình tuyệt vời của cô.

Nhưng mà, tốt, tốt lắm, dáng vẻ lả lướt quyến rũ kia, chỉ có thể để anh thưởng thức mà thôi.

Vốn là đã hẹn đi cùng nhau, nhưng tối hôm qua anh đòi hỏi cô ba lần liên tiếp, tiểu đáng ghét này lại dám từ chối yêu cầu đi chung của anh.

Ánh mắt dõi theo người phụ nữ mình yêu, anh bỗng phát hiện, có rất nhiều nam sinh cứ vây trước vây sau trêu chọc bé ngoan của anh. Vừa muốn tiến lại gần, thì bỗng nhìn thấy Y Y đi về hướng phòng thay đồ.

Tần Mục đáng chết, không cho cô mặc đồ hầu gái, hừ, cô nhất định phải mặc, hôm nay nhiều người như vậy, chắc chắn không tìm được cô.

Dùng phấn phủ cẩn thận che đi mấy vết hickey trên cổ. Cởi bỏ áo choàng rộng thùng thình, cầm bộ đồ hầu gái trong tay, nhanh chóng thay vào. Ngắm mình trong gương, cô hài lòng mỉm cười, nhất định nhóm của cô có thể đứng nhất.

Trong nháy mắt mở cửa ra, cô bị một lực thô bạo đẩy lùi lại. Vừa định la lên, liền nhìn thấy Tần Mục đang tức giận dồn cô vào một góc, cửa cũng bị khóa lại.

"Tần Mục, sao anh lại tới đây?" Y Y chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt Tần Mục.

"Làm sao? Bây giờ mới biết sợ à?" Tần Mục nhìn chằm chằm vào cô gái đang ăn mặc bộ trang phục hầu gái gợi cảm, khuôn mặt nhỏ nhắn như ngọc mang theo nụ cười nhẹ, dưới chiếc cổ thiên nga là xương quai xanh vô cùng quyến rũ.

Áo sơ mi trắng có thắt nơ, khiến hai quả bóng tròn trịa càng căng phồng lên, mái tóc dài suôn mượt được buộc thành đuôi ngựa dễ thương, vòng eo thon thả, dưới cặp mông vểnh là đôi chân dài thẳng tắp cân đối. Hơi thở của cô phả trực tiếp vào mặt anh, trông có vẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ lạ thường.

"Tần Mục, anh đừng giận!" Bàn tay nhỏ bé kéo vạt áo của anh, thân thể thăm dò về phía trước, cặρ √υ' đầy đặn áp sát vào người anh.

"Được, bảo bối, muốn anh không giận cũng được, chúng ta chơi một trò chơi, từ giờ anh là chủ nhân, em là hầu gái. Chủ nhân ra mệnh lệnh, hầu gái phải ngoan ngoãn tuân theo."

"Bây giờ, quỳ xuống!" Tần Mục ra lệnh, thoạt nhìn có chút đáng sợ. Y Y không còn lựa chọn nào khác đành phải nghe lời quỳ xuống.

Nhìn thấy Tần Mục cởi khoá quần ra, vật to lớn nằm giữa háng, chọc thẳng vào Y Y. Nhận ra được ý đồ của Tần Mục, Y Y hừ một tiếng đứng dậy, quay đầu rời đi.

Tuy rằng bình thường Tần Mục cũng hy vọng cô có thể hầu hạ anh, nhưng thói quen sạch sẽ khiến cô không làm được, Tần Mục cũng chưa từng ép buộc cô.

"Đứng yên! Chủ nhân cho phép em đi chưa?"

"Tần Mục, em biết sai rồi, nhưng em không muốn như vậy đâu!" Khuôn mặt nhỏ của Y Y đỏ bừng vì tức giận.

"Sao nào? Khẩu giao cho anh là làm khó em sao?" Tần Mục hỏi lại, không nhìn ra cảm xúc.

"Không phải, chỉ là bây giờ em chưa sẵn sàng, anh cũng biết rõ là không phải em không muốn mà." Y Y đã trả lời.

"À, là chưa sẵn sàng hay đơn giản là em không yêu anh, yêu một người sẽ là chấp nhận tất cả của người kia."

Tần Mục nói ra những lời đã giấu kín trong lòng từ lâu, mỗi lần muốn cô làm chuyện này cho mình, cô luôn tỏ ra phản kháng. Khỏi phải nói, điều đó làm trái tim anh đau nhói đến nhường nào.

Không cần cô trả lời, Tần Mục túm lấy Y Y đang muốn chạy trốn. Bất chấp sự chống cự của cô, anh xoay người ngăn cô lại.

Nụ hôn nóng bỏng ướŧ áŧ rơi xuống đôi mắt sưng đỏ của Y Y, hai tay anh cố định bên hông cô, thân dưới dùng sức, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng nặng nề đút vào tiểu huyệt khô ráo.

"A, đau, đau quá, Tần Mục, đừng, làm ơn!" Y Y khóc lóc xin tha. Nhưng vật cứng khổng lồ kia lại lần lượt đâm xuyên qua tiểu huyệt, chỗ đau không phải thân thể mà là trái tim cô. Anh vậy mà, anh vậy mà... Tiếng khóc nức nở cũng không ngăn được Tần Mục đang phẫn nộ.

Nhìn Y Y nước mắt giàn giụa, Tần Mục chỉ cảm thấy giờ phút này nhất định phải lấp đầy cô thật sâu, chiếm hữu cô.

Một cô gái tuyệt vời như vậy, không thể trở thành người phụ nữ của người khác. Vật cứng rắn thô to kia, đâm vào khiến da đầu Y Y tê dại, hai chân run rẩy, vô lực đong đưa, Tần Mục đã phát điên, mãnh thú cuối cùng cũng lui ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuồn cuộn bắn lên phần bụng trắng nõn của Y Y. Cô mệt đến ngất xỉu, được người đàn ông ôm trở lại xe.

Bàn tay to vuốt ve khuôn mặt đang ngủ của Y Y: "Đừng trách anh, Y Y, anh thật sự không thể không có em!"

Khởi động xe, nhập vào dòng xe cộ tấp nập.