...Bạch Hổ nữ, liếʍ hoa huyệt...
Hiện tại Bắc Bình đang vào mùa đông, tuy nói đã đến đầu xuân, thời tiết cũng ấm lên không ít nhưng ở bên ngoài lâu vẫn cảm nhận được rét lạnh. Bữa tiệc chiêu đãi khách khứa cũng chỉ làm hình thức mà thôi. Sau khi Tổng thống đi chưa được bao lâu, khách khứa cũng lục tục đến đến địa sảnh được được chuẩn bị dành riêng cho bọn họ, bên trong có bật nhạc chuyên nghiệp dẫn tấu Tây Dương đang diễn tấu vũ khúc, trên bàn còn có rượu vang đỏ, champagne, người tới người lùi có đủ mọi tầng lớp đang nâng chén trò chuyện với nhau, không khí vô cùng náo nhiệt.
Thân là con trai trưởng của đốc quân Vũ Văn, Thiếu soái Thịnh quân bây giờ lại đang ở trong phòng của con gái Cố Công, nhìn nơi riêng tư của người phụ nữ tâm tình hắn trở nên nhộn nhạo.
Quần áo Cố Khuynh Quốc không chỉnh tề nằm trên trường kỷ mềm mại, tuy đã bị cởi bỏ quần áo nhưng may vì mẹ biết cô sợ lạnh nên để người hầu đặt mấy chậu than ở trước cửa sổ phòng cô, để làm ấm phòng cô. Mà chỗ trường kỷ cũng đặt một lò sưởi giữ ấm nên Cố Khuynh Quốc nằm ở đó hoàn toàn không biết được quần áo của bản thân hiện giờ đã không chỉnh tề, cô trần trụi nửa người dưới trước mắt một người đàn ông.
Vũ Văn Tuyệt dùng ánh mắt nóng rực nhìn xuống âʍ ɦộ của Cố Khuynh Quốc, từ từ ngồi xổm người xuống, tay hắn không nhịn được sờ đến bớt hình hoa sen trên âʍ ɦộ của người phụ nữ. Hô hấp của hắn dồn dập ngồi đó nhìn cô, nội tâm thì vô cùng hưng phấn.
Trong thời gian mười năm này, chỉ cần có quan hệ với âm nữ thì hắn đều cưới vào cửa, Trước tiên còn để người phụ nữ đó cởϊ qυầи xem vết bớt, nhưng mỗi lần hắn đều thất vọng, vốn cho là đời này hắn sẽ không thể gặp lại được cô. Không nghĩ đến hiện tại không phí công sức tìm kiếm . Ông trời vẫn che chở cho hắn.
Âʍ ɦộ Cố Khuynh Quốc không có một sợi lông mao, trắng tinh như ngọc, chỉ có một vết bớt hình nụ hoa ở trên đỉnh núi tuyết trắng. Vũ Văn Tuyệt từng nghe nói nếu người phụ nữ nào có âʍ ɦộ đẹp như vậy thì người phụ nữ này chính là một con hồ ly tinh sống.
Trong sách cổ từng nói đến nếu âʍ ɦộ người phụ nữ không có một sợi lông mao được gọi là Bạch Hổ nữ, tiểu huyệt của Bạch Hổ nữ non mềm nhiều nước. Nếu người đàn ông nào có được người phụ nữ như vậy thì chuyện giường chiếu nhất định sướиɠ đến dục tiên dục tử. Dù sao hắn cũng chướng mắt những người phụ nữ khác nên chỉ cho là Bạch Hổ nữ chỉ là truyền thuyết, sao có thể có người phụ nữ như vậy.
Vũ Văn Tuyệt không nghĩ đến Cố Khuynh Quốc chính là Bạch Hổ nữ trong truyền thuyết, hắn nghĩ đến nếu như cây gậy bá vương của hắn có thể đâm vào trong cô, nhất định sẽ sướиɠ đến hàng đêm sênh ca, cây dương vật to lớn trong quần của hắn đã cương lên đến khó chịu, hiện tại rất muốn chơi nát cô. Nhưng hắn biết hiện tại chưa đúng lúc, nếu hiện tại chơi được tiểu huyệt kia của cô thì hắn cũng không thể để mình chịu uất ức được. Nhìn hoa huyệt xinh đẹp non mềm màu hồng phấn của cô, lần đầu tiên trong cuộc đời Vũ Văn Tuyệt quỳ xuống liếʍ thân dưới của phụ nữ.
Phụ nữ đối với Vũ Văn Tuyệt mà nói chỉ là công cụ để phát tiết du͙© vọиɠ, mười di thái thái mà hắn cưới về đều đã được ban ân đủ bởi vì tính dục của hắn cực kỳ tràn đầy. Nhưng ngoại trừ tiết dục ra thì hắn không hề có tình cảm gì với bất kỳ kỳ người phụ nữ nào. Hắn vẫn cho rằng bản thân là một người lạnh nhạt nói không với tình ái.
Phụ nữ trên giường với hắn đều hầu hạ hắn, ngoại trừ lần đầu tiên hắn nhìn thử xem âʍ ɦộ mấy người phụ nữ kia xem có phải là người mình muốn tìm hay không thì những thời điểm khác sẽ không thèm nhìn đến. Trước kia còn thỉnh thoảng nhìn thấy phía dưới của người phụ nữ kia rậm rạp giống như khu rừng đen thì không còn thấy gì nữa. Hắn cũng không có hứng thú gì.
Nhưng Cố Khuynh Quốc không giống, từ khi hắn xác định được cô chính là nười mà hắn muốn tìm thì trong tim hắn chỉ nhớ mãi một người. Dù làm bất cứ chuyện gì vì cô hắn cũng đều nguyện ý, Vũ Văn Tuyệt không biết mình bị làm sao, hắn giống như gặp ma vậy.
Người phụ nữ hôn mê nằm ở đó, cô không hề biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì, cô yên tĩnh giống như thiên sứ vậy.
Vũ Văn Tuyệt đưa bàn tay to màu đồng sắp biến thành màu đen của mình ra, hắn dùng ngón tay thô to nhẹ nhàng đẩy môi âʍ ɦộ của cô ra, môi âʍ ɦộ bên ngoài trắng nõn bao bọc bên trong là hoa huyệt non mềm xinh đẹp hồng phấn của người phụ nữ. Hoa Huyệt của cô có màu hồng phấn giống như hoa đào tháng ba, nhìn cực kỳ xinh đẹp quyến rũ, trong không khí tản ra hương vị ngọt gào. Vũ Văn Tuyệt để sát mặt mình vào muốn nhìn cẩn thận hơn thì ngửi ra được mùi hương thơm ngọt kia chảy ra từ hoa huyệt của người phụ nữ.
Ngón tay của Vũ Văn Tuyệt nhẹ nhàng đè lên hoa huyệt của người phụ nữ, sờ đến hoa động chưa từng bị ai sờ đến, Vũ Văn Tuyệt nhìn cửa huyệt nho nhỏ của cô còn nhỏ hơn cả bút lông hắn dùng để viết chữ, không biết sau này làm sao để chứa được thứ to lớn kia của hắn. Hắn cảm thấy người phụ nữ này quá mức non mềm yếu ớt.
Mùi hương thơm ngọt bay trong không khí thổi đến cái mũi của người đàn ông, Vũ Văn Tuyệt nghĩ nếu ăn vào miệng thì nhất định là mỹ vị, hắn vừa có suy nghĩ này thì lập tức cúi đầu xuống hoa huyệt của người phụ nữ, hắn vươn cái lưỡi to thô ráp rắn chắc liếʍ lên hoa huyệt của cô, tiếng nước bọt nhóp nhép vang lên trong căn phòng yên tĩnh, nghe vô cùng da^ʍ mỹ.