Tù Yêu (Dân Quốc)

Chương 3

...Người phụ nữ hôn mê, xác nhận danh tính...

Ông Cố cũng ăn vài miếng trong bữa tiệc, sau đó ông rời tiệc để đến gặp những vị khách đặc biệt đến bái phỏng, những người tham dự của ngày hôm nay đều là những nhân vật lớn hạng nhất nhì, cho nên không thể lơ là.

Ông Cố vừa rời đi thì phu nhân của ông Cố đứng dậy đi xử lý một số việc trong phủ, Cố Khuynh Quốc không thích ánh mắt nịnh hót của đám công tử ca nhà quân phiệt hào môn, cho nên cô đã kiếm cớ để chuẩn bị rời đi rồi.

Ngay sau khi Cố Khuynh Quốc rời đi, lúc ngang qua hoa viên phía sau, cô tình cờ bị Vũ Văn Tuyệt đang đứng ở hoa viên nhìn thấy, Vũ Văn Tuyệt trốn ở phía sau hòn non bộ nhìn người phụ nữ bằng ánh mắt nhiệt tình. Trong bữa tiệc vừa rồi, mặc dù chỉ là được nhìn thoáng qua, nhưng hắn đã nhìn thấy vẻ đẹp quốc sắc thiên hương của cô, hắn đã từng gặp qua không ít phụ nữ, nhưng một người phụ nữ tài giỏi xinh đẹp như Cố Khuynh Quốc thì đây là lần đầu hắn được nhìn thấy, vừa nghĩ đến Cố Khuynh Quốc là người định mệnh của mình, là người mà tương lai sẽ sinh con đẻ cái cho hắn, Vũ Văn Tuyệt liền cảm thấy như có lửa đốt trong đũng quần, vô cùng khó chịu, hắn muốn trừng phạt người phụ nữ ngay tại đây. Lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ với phụ nữ hắn cũng không có lo lắng như thế này, suy nghĩ này khiến hắn cảm thấy mình như một đứa trẻ con chưa từng nhìn thấy phụ nữ, hắn không khỏi có chút buồn cười.

Nhìn thấy người phụ nữ rời khỏi hoa viên, bóng dáng yêu kiều dần dần mờ đi, Vũ Văn Tuyệt vẫn không thể rời mắt, vẫn luôn nhìn về phía rời đi của cô.

Trong khi tầm mắt của Vũ Văn Tuyệt vẫn hướng về nơi người phụ nữ rời đi, tâm phúc của hắn là Lý phó quan đi đến nói,

"Thiếu soái, đồ mà ngài cần đều mua đủ rồi đây, không biết ngài cần những thứ này để làm gì?"

Lý phó quan là tâm phúc của Vũ Văn Tuyệt, cậu ta là phó quan của Vũ Văn Tuyệt từ lúc gia nhập quân đội, vô cùng trung thành với Vũ Văn Tuyệt, vừa rồi Vũ Văn Tuyệt kêu cậu ta ra ngoài mua một chút mê hương, và phải làm một cách bí mật, căn bản cậu ta không hiểu thiếu soái nhà mình muốn mua mê hương để làm gì.

Nghe Lý phó quan nói như thế, Vũ Văn Tuyệt mới dừng suy nghĩ của bản thân lại, nhận lấy mê hương từ tay của Lý phó quan,

"Tôi tự có tính toán của tôi, cậu đi điều tra cho rõ ràng bát tự của Cố Khuynh Quốc, nhớ kỹ là chuyện này không được để người khác biết được."

Bóng dáng cô độc của Vũ Văn Tuyệt vẫn đứng yên tại nơi đó phân phó thuộc hạ.

Sau khi nghe những lời phân phó của Vũ Văn Tuyệt, Lý phó quan rất kinh ngạc, sau đó chào Vũ Văn Tuyệt theo kiểu quân đội rồi rời đi.

Sau khi Vũ Văn Tuyệt kêu Lý phó quan rời đi, hắn một mình đi theo con đường Cố Khuynh Quốc vừa đi qua đến nơi ở của người phụ nữ.

Viện tử mà Cố Khuynh Quốc ở là Minh Nguyệt các, là viện tử có tầm nhìn đẹp nhất của Cố phủ, ở Bắc Bình hiện tại là mùa đông, hoa mận đỏ trong sân đang nở rộ, tuyết trắng mận đỏ, phong cảnh tao nhã.

Vũ Văn Tuyệt rảo bước chậm rãi, ánh mắt đảo qua đảo lại, lúc thấy không có ai ở trong viện tử, hắn đi đến nơi có một chiếc cửa sổ đang được hé mở, dùng bật lửa đốt mê hương trong tay, sau đó thuận tay mở chiếc cửa sổ đó ra rồi đặt mê hương vào trong, hắn nín thở chờ đợi cho đến khi nhìn thấy Cố Khuynh Quốc ngất xỉu nằm trên mặt đất qua một khe hở nhỏ. Kế hoạch đã thành công, hắn tiến vào trong phòng của người phụ nữ, tiếp đó đóng cửa lại tránh trường hợp có người tiến vào.

Phòng của Cố Khuynh Quốc, là sự kết hợp giữa phong cách Trung Quốc và phương Tây, trên cơ sở căn bản trang trí thêm rất nhiều đồ dùng có giá trị của phương Tây, có một số đồ hắn còn chưa được nhìn thấy bao giờ.

Vũ Văn Tuyệt không có thời gian rảnh để ý đến những thứ này, hắn sải bước tới rồi bế người phụ nữ đang bất tỉnh ở trên mặt đất lên, hắn bế cô đến chiếc giường nhỏ ở gần nhất, sau đó tầm mắt long lanh của hắn nhìn Cố Khuynh Quốc đang hôn mê.

Vũ Văn Tuyệt đứng yên tại chỗ, có thế nào hắn cũng nghĩ tới, một người từ trước đến giờ vẫn không coi phụ nữ ra gì, lại học được thủ đoạn lưu manh của một tên côn đồ trên thường trường, dùng mê hương để mê hoặc phụ nữ, nhưng Vũ Văn Tuyệt không bao giờ có thể ngờ được rằng, sau này hắn sẽ dùng hết sức lực để có thoát khỏi các loại thủ đoạn, nhiều vô kể, chỉ để có được Cố Khuynh Quốc.

Tuy rằng Phương đạo trưởng nói như thế, nhưng hắn vẫn còn nửa tin nửa ngờ, chưa kể người phụ nữ định mệnh còn liên quan đến cả người kế thừa trong tương lai của hắn, cho nên hắn không thể hành động bất cẩn được. Để xác minh thân phận của Cố Khuynh Quốc, hắn bắt buộc phải tận mắt nhìn thấy vết bớt đó. Khi nãy hắn đã phân phí Lý phó quan đi điều tra bát tự của Cố Khuynh Quốc, đến tối sẽ có kết quả, điều mà hắn muốn biết hiện giờ đó là vết bớt bông sen tuyết thiên sơn trên âʍ ɦộ của người phụ nữ.

Vũ Văn Tuyệt nuốt một ngụm nước bọt, vươn cánh tay to xuống đẩy chiếc váy của cô lên đến thắt lưng, sau đó kéo chiếc quần mà cô đang mặc xuống đến đầu gối, đập vào mắt là chiếc qυầи ɭóŧ ren của người phụ nữ, Vũ Văn Tuyệt lần đầu thấy một người phụ nữ mặc đồ lót như thế, hắn chỉ cảm thấy bản thân như đang bốc lửa.

Sau khi cởi chiếc qυầи ɭóŧ ra, hắn mới phát hiện trên âʍ ɦộ của người phụ nữ có một đóa sen tuyết mới chớm nở, trắng nõn như ngọc, âʍ ɦộ của cô không có một chút lông nào, mềm mại non nớt có màu hồng nhạt. Quả nhiên là cô - Cố Khuynh Quốc, thế giới nội tâm của Vũ Văn Tuyệt dữ dội như biển động.