Trên đường trở về, sáp suất bên trong xe việt dã cực thấp, Tinh Nhu thống hận thời kỳ phát sốt chết tiệt, cho dù sau khi thời kỳ phát sốt kết thúc cô có thể đạt được dị năng, nhưng cô thật sự chịu không được khát vọng đàn ông đυ.ng chạm bản thân, cô đã nhiều lần đạt đến cao trào dưới sự vuốt ve của Bùi Châu.
Mặt của cô gái nhỏ đỏ như cà chua chín mọng, cô tận lực quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, không dám nhìn Bùi Châu đang lái xe một chút nào.
Mà Bùi Châu thì không biết nên làm thế nào cho phải, hắn cảm thấy cô gái nhỏ khao khát với mình, nhưng lòng dạ hắn biết rõ, loại khao khát này đến từ thời kỳ phát sốt mà cô không cách nào khống chế, không quan hệ tới ý chí bản thân cô.
Bùi Châu cảm thấy là mình đã bắt nạt Tinh Nhu ngồi ở bên cạnh, hắn làm "Người lớn" cũng cực kỳ không xứng chức chút nào.
Xe việt dã vụt qua trên đường lớn nhanh như tên bắn, hất tung bụi đất bay lên một hồi.
"Uống nước." Bùi Châu đưa một chai nước khoáng trân quý cho Tinh Nhu, ý tứ nịnh nọt hết sức rõ ràng.
"..." Tinh Nhu vô thức muốn cự tuyệt, nhưng tài nguyên nước ở tận thế vô cùng quý hiếm, cô vẫn đưa tay nhận lấy, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn."
Cô gái nhỏ vặn mở miệng chai uống nước, trong lúc vô tình cô liếc về bờ môi khô ráo của Bùi Châu, nghĩ thầm, làm sao sẽ, rõ ràng lúc hôn mình môi còn không khô chút nào...
Nghĩ đến nụ hôn vừa nãy, Tinh Nhu xấu hổ đến không thể lại không đỏ mát, cô mất tự nhiên ngả nước vào trước mặt người đàn ông, nhẹ giọng hỏi: "Anh uống chứ?"
Bùi Châu thật đúng là cúi đầu xuống, dùng miệng ngậm chặt miệng bình, cứ thế uống vài ngụm từ trên tay Tinh Nhu.
Ánh mắt Tinh Nhu có chút mất tự nhiên.
Vậy mà vào ngay lúc này, xảy ra dị biến! Phía trước vài bóng người nhảy ra, mấy người này cũng mặc kệ có thể bị xe việt dã chạy như bay đâm trúng hay không, như ong vỡ tổ xông lên phía trước kính chắn gió.
"Két kẹt ——" Bùi Châu không thể không nhanh chóng đạp phanh xuống, sau khi tốc độ xe chậm lại, hắn mới nhìn rõ những "Người" cản đường kia.
Nếu như bọn hắn cũng coi như người mà nói.
Bùi Châu thấy được, Tinh Nhu đương nhiên cũng nhìn thấy, không khí trong xe trong nháy mắt ngưng lại, một giây về sau, Tinh Nhu bắt đầu thét ra tiếng: "A! ! ! Là Zombie! ! !"
Mấy khuôn mặt Zombie tiều tụy, xương trắng lồ lộ gần như bao bọc vây quanh xe, Bùi Châu cắn chặt răng, chân phải mãnh liệt đạp chân ga, xe việt dã chạy như bay đi ra ngoài, mắt thấy sẽ bỏ xa bọn Zombie, nhưng mà Bùi Châu lại chau mày.
"Bánh phải bên trước bị xẹp rồi." Thanh âm của hắn rất trầm ổn, như đang thảo luận một việc nhỏ không quan trọng, nhưng lại làm cho lòng cô gái nhỏ trong nháy mắt lạnh run.
Ban ngày ban mặt, bọn họ đυ.ng phải một đám Zombie, còn là loại biến dị, mà bọn họ chỉ có hai người cùng một chiếc xe việt dã bởi vì lốp xe bị xẹp mà phải dừng lại. Phía sau buồng xe việt dã có lốp xe dự phòng, nhưng Bùi Châu biết rõ, chỉ cần dừng xe lại, Zombie lập tức sẽ vây quanh chiếc xe này, hắn đến cơ hội xuống xe cũng không có.
Tinh Nhu cắn chặt bờ môi rung rung, bởi vì sợ hãi, toàn thân cứng ngắc, một khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch, càng lộ ra bờ môi đỏ tươi dị thường, vào nguy cơ sinh tử tồn vong trước mắt này, Bùi Châu vô cớ trở nên mất tập trung.