**Mặc Mặc: Cảm ơn bạn JianAn đã đề cử cho truyện nhé!
Váy màu nude, váy xếp ly kẻ sọc, váy bó sát màu đen, kết hợp với giày cao gót 10cm nhiều màu sắc, ánh mắt Tinh Nhu tỏa sáng, vô cùng vui vẻ.
"Thử xem?" Bùi Châu sờ lên cái mũi, giống như lơ đãng đưa ra đề nghị.
Tinh Nhu đỏ mặt nhẹ gật đầu, cẩn thận từng li từng tí cầm lấy cái váy ưa thích tiến vào phòng thử áo, kéo rèm che ánh sáng lên. Mà Bùi Châu đang ngồi trên chiếc sô pha bọc nhung đỏ đối diện với rèm bên ngoài chờ cô.
Cái rèm vàng nhạt bị kéo ra, Tinh Nhu mặc chiếc váy dài màu nude thẹn thùng xuất hiện ở trước mặt Bùi Châu. Cỡ váy hơi lớn hơn một tí, chỗ vốn nên gắt gao bao lấy bộ ngực có chút lỏng, càng lộ vẻ nhỏ nhắn của thiếu nữ.
Cô kéo rèm lên, đi ra ngoài lần nữa là áo sơ mi trắng phối hợp váy ngắn xếp lu, trên chân là đôi giày Mary Jane màu đen, làm cho Bùi Châu tự dưng nhớ tới đại biểu học sinh ưu tú đứng ở trên giảng đài hội phụ huynh ngày đó.
Tinh Nhu cúi đầu lần nữa trốn vào phòng thử áo, lúc này đây sau khi chiếc rèm vàng nhạt được kéo ra, xuất hiện ở trước mắt Bùi Châu chính là cô gái nhỏ trên mình mặc chiếc váy liền bó sát màu đen. Đôi giày cao gót quai mảnh được buộc vào mắt cá chân của cô, váy nhỏ một số, che phủ cô rất ít, bộ ngực rất tròn ngạo nghễ ưỡn lên, một đôi chân trắng đứng nghiêm.
Chiếc váy này đối với cô mà nói có chút quá sớm, có lẽ vài năm sau cô mặc lên sẽ thích hợp hơn, nhưng cô gái nhỏ trước tận thế vẫn còn đến trường tuyệt đối sẽ không chọn nó.
Quá... Quá bại lộ, cũng quá tìиɧ ɖu͙©.
Nhìn cô gái nhỏ ngây ngô như vậy, con mắt Bùi Châu sâu thêm, tiếng thở cũng trở nên nặng nề.
"Rất đẹp đấy." Hắn đứng lên từ trên ghế salon, đến gần Tinh Nhu, chiếc bóng hất ra từ thân thể cao lớn bao bọc cô gái nhỏ lại.
Tinh Nhu mất tự nhiên đưa tay trái nắm chặt khuỷu tay phải, cô theo bản năng cảm thấy khẩn trương đối với người đàn ông tới gần.
"Tôi cảm thấy được không rất thích hợp với tôi, " Âm sắc thiếu nữ thanh tao mỹ lệ, thanh âm đều run lẩy bẩy, "Tôi đi cởi ra." Hai chữ cuối cùng rơi vào trong lỗ tai Bùi Châu, càng động tình.
Nhưng mà Tinh Nhu còn không đợi hắn cân nhắc, đã quay người lại tiến vào phòng thử áo, nhanh chóng kéo cái rèm nặng nề lên, ngăn cách thân thể mềm mại của bản thân bên ngoài ánh mắt Bùi Châu.
Nhưng qua một hồi lâu, rèm phòng thử áo cũng chưa kéo ra, Bùi Châu không thể không đứng lên từ trên ghế salon, "Tống Tinh Nhu, em không sao chứ?" Người đàn ông thăm dò gọi tên cô gái nhỏ.
Nhưng mà đáp lại hắn chỉ có tiếng thở dốc đè nén.
Bùi Châu chẳng quan tâm suy nghĩ cử động của bản thân có thể đường đột mạo phạm Tinh Nhu hay không, thân thể đã làm ra lựa chọn trước đại não, hắn kéo chiếc rèm vàng nhạt ra.
Xảy ra chuyện gì là rõ ràng rồi, cô gái nhỏ còn chưa kịp cởi chiếc váy đen bó sát người, khóa kéo phía sau lưng vừa kéo đến một nửa, toàn thân cô đã bắt đầu nóng lên.
Thời kỳ phát sốt không cách nào đoán trước thế tới mãnh liệt, cô bị ép thở hổn hển, hai tay chống lên gương to trước người mới có thể chèo chống thân thể.
"Nóng lên sao?" Bùi Châu tiến về phía trước một bước cũng tiến vào phòng thử áo, hắn do dự một chút, vẫn xoay người một lần nữa kéo rèm lên.
Xuyên thấu qua gương to, hắn có thể nhìn thấy biểu lộ của Tinh Nhu giờ phút này, gương mặt trắng nõn của cô gái đỏ ửng, mắt của cô ầng ậng nước, bờ môi khẽ nhếch, ngực kịch liệt phập phồng.
Cô gái nhỏ ngày xưa vô cùng thanh thuần giờ đây bị thời kỳ phát sốt giày vò như là động dục, hiện tại cô chỉ biết khao khát vuốt ve cùng dịch thể của đàn ông.
Một cánh tay Bùi Châu vờn quanh về phía trước, bóp chặt lưng áo mảnh khảnh của Tinh Nhu, tay kia kéo chiếc khóa mới kéo được một nửa của chiếc váy bó sát một hơi đến cùng.
"A..." Bờ môi căng mọng của Tinh Nhu phun ra rêи ɾỉ, người đàn ông sau lưng đυ.ng chạm một chút cũng làm cho cô cảm thấy nóng.
Tay Bùi Châu từ sau lưng thăm dò vào, đẩy áo ngực của cô lên trên, bàn tay to trực tiếp bao trùm bộ ngực mềm mại của thiếu nữ, người đàn ông đã quen việc dễ làm với thân thể cô, hắn quấn cái vυ' nhỏ nhắn ở lòng bàn tay, hai ngón tay kẹp đầṳ ѵú non mềm không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Núʍ ѵú mềm mại rất nhanh trở nên cứng lên dưới sự đùa bỡn của người đàn ông, bầu vυ' trở nên càng dẻo dai.
"Ưm, không nên đυ.ng..." Trong thoáng chốc Tinh Nhu ý thức được Bùi Châu đang làm cái gì đối với mình, cảm thấy thẹn làm khóe mắt cô rưng rưng.