Tiếng nhạc nổi lên, một người hầu nam mở cánh cửa của chiếc xe ngựa nơi cô dâu đang ngồi. Adele và Albert đã được Helen cắp xuống cửa hông bên kia. Chúng nhanh chóng được dẫn đến tụ hội với hai đứa trẻ nhà Ryan.
Almira dựa vào tay ra cho người hầu nam, cô nhẹ nhàng đi xuống xe ngựa, rồi đi đến trước cánh cửa đang đóng của Nhà Thờ, bốn đứa trẻ đã đợi sẵn ở đó, mỗi đứa cầm một giỏ hoa. Almira mỉm cười với chúng, nhưng chỉ có Adele và Albert là vẫy tay với cô, Elysis thì ngại ngùng cúi đầu hành lễ, còn cậu bé Leon nghiêm mặt không cảm xúc.
Lúc cánh cửa mở ra. Những đứa trẻ dẫn đầu, Almira tiếp bước theo sau. Mọi người trong Nhà Thờ đều đứng lên chào đón cô dâu. Almira không quan sát bọn họ, cô vẫn tiếp tục tiến về Cung Thánh. Nơi đó, Edward Ryan, chú rể của buổi lễ đã đứng ở đấy. Anh trông thật lịch lắm trong bộ suit trắng, gương mặt đầy nam tính như thu hút mọi cô gái đều nhìn vào anh. Dù cách mạng che mặt, nhưng Almira vẫn thấy được vẻ đẹp trai ngời ngời của Edward. Lần đầu tiên cô kết hôn, không phải với người cô yêu, mà là với một nhân vật trong trang sách, thật nực cười biết bao.
Almira đã từng suy nghĩ, nếu chỉ cần không lấy người đàn ông này, thì mọi kết cục bất hạnh sẽ không xảy ra. Nhưng cô hiểu, với cái chế độ phong kiến này, phu nữ không có quyền lên tiếng. Chạy trốn ư? Trong đầu cô lại hiện lên khuôn mặt của hai mặt trời nhỏ.
Almira hít một hơi thật sâu, chậm rãi đưa bàn tay cho chú rể, cách găng tay nên cô không cảm nhận được độ ấm, Almira cũng không cần độ ấm từ người này.
Khi cô dâu đã vào vị trí, Đức Cha giơ tay cho tất cả mọi người cùng ngồi xuống. Ngài bắt đầu tiến hành những bước của một buổi lễ thành hôn. Sau cùng là đến phần tuyên lời thề bên nhau trọn đời. Vị Đức Cha nhìn về phía chú rể nói trước:
“Edward Ryan! Con có đồng ý nhận Almira Carney làm vợ và hứa sẽ giữ lòng chung thủy, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng nàng ấy mọi ngày suốt đời con không?“
Edward dứt khoát trả lời: “Con đồng ý."
Vị Đức Cha lại nhìn về phía Almira:
“Almira Carney! Con có đồng ý nhận Edward Ryan làm chồng và hứa sẽ giữ lòng chung thủy, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng chàng ấy mọi ngày suốt đời con không? “
Almira suy nghĩ đến nội dung của lời tuyên thệ ấy, cô thật sự không muốn đáp lại, cô không có sự lựa chọn. Chỉ có lấy người đàn ông này, cô mới có thể lo cho hai cặp song sinh. Tự nhiên bây giờ trong đầu cô xuất hiện giọng: ‘Hai đứa đó có phải là con mày thật đâu?”. Đúng rồi, chúng nó đâu phải con thật của cô, tại sao cô phải lắng cho chúng nó. Ngay lúc Almira chuẩn bị buông bỏ, thì một giọng nói non nớt vang lên:
“Mẹ ơi!”
Adele thấy mẹ cứ đứng im, tất cả những người lớn dường như không thở tiếp, cô bé lo lắng nhìn mẹ. Lúc này Almira hoàn hồn, cô nhìn cái đầu của con gái đang nhìn cô, bên cạnh đó là đôi mắt lo lắng của Albert. Almira nhắm mắt lại nói:
“Con đồng ý."
Lúc này không gian Nhà Thờ mới tiếp tục chuyển động. Vị Cha già nhìn chằm chằm cô dâu một lúc, rồi tiếp tục nói:
“Giờ hai con hãy trao nhẫn cho nhau. Như vật minh chứng cho cuộc hôn nhân này."
Lúc này, Adele và Elysis cùng tiến lên. Trên tay của hai cô bé là nhẫn cưới. Mỗi bé tiến về đằng sau của một người. Adele đưa cho Edward, còn Elysis thì đưa cho Almira. Mục đích của hành động này là những người con riêng chấp nhận người cha, người mẹ mới của mình.
Khi Almira cúi xuống lấy chiếc nhẫn, cô mỉm cười nhìn Elysis, giọng nhỏ nhẹ nói: “Cảm ơn con nhé."
Cô bé đỏ mặt lắc đầu nói không có gì. Rồi nhanh chân chạy về chỗ anh trai đang đứng. Ở bên kia thì Edward cũng nói lời cảm ơn với Adele, cô bé cười vui vẻ còn đung đưa chân váy.
Edward và Almira thực hiện nghi lễ trao nhẫn, giờ đây họ là một cặp vợ chồng trước sự chứng kiến của nhiều người. Đức Cha hài lòng gật đầu, cuối cùng thì buổi lễ cũng diễn ra suôn sẻ, à đâu còn một bước nữa:
“Bây giờ chú rể có thể hôn cô dâu."
Almira cứng người khi nghe Cha xứ nói. Lần đầu tiên sau khi xuyên không cô cảm thấy áp lực như thế, không phải là chưa hôn lần nào, nhưng hôn trước nhiều người như vậy thì cô xấu hổ quá, còn trước mấy đứa con nữa chứ.
Chưa kịp đợi cô nghĩ xong, Edward đã vén mạng che mặt lên. Hơi thở nam tính của anh phả lên gương mặt của cô, rồi một đôi môi nhẹ nhàng đặt lên. Mang theo sự ướŧ áŧ mà Almira không nói lên lời. Rất nhanh đôi môi đó đã rời đi, Almira đỏ mặt quay qua hướng khác, cô còn nghe được tiếng vỗ tay từ quan khách xung quanh, thậm chí có cả âm thanh hoan hô của Adele.
Buổi lễ kết thúc thì tất cả mọi người đều di chuyển tới bữa tiệc, được tổ chức tại khu vườn nhà Ryan. Vì đã kết hôn, Almira và Edward cùng đi một xe về, bốn đứa trẻ thì có người hầu hộ tống.