Xuyên Nhanh: Mục Tiêu Luôn Cho Rằng Tôi Thích Anh Ta

Chương 26: Bạn trai cũ tốt thí của nam phụ (26)

Sau khi Hướng Hàn đi ngủ, Lục Trạch cũng chen lấn lên giường, hành động nhẹ nhàng ôm người kia vào trong lòng, chuẩn bị ngủ cùng một lát. Lúc này "Husky" lại gửi vài tin nhắn đến, Lục Trạch vô tình nhìn sang, sau đó lại... say sưa mà nhìn.

Sáng sớm hôm sau, Hướng Hàn còn chưa tỉnh ngủ đã bị Lục Trạch gọi dậy. Sau đó dưới sự hầu hạ của người kia mà mơ mơ màng màng đánh răng, rửa sạch tay chân và mặt mũi. Mãi đến tận khi mùi gạo kê thơm ngát bay tới, cậu mới đột nhiên giật mình, lập tức tỉnh lại, mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm hộp giữ ấm trên bàn, hỏi: "Hôm nay ăn cháo gì vậy? Có đồ ăn kèm không?"

Động tác của Lục Trạch dừng một chút, sau khi múc xong bát cháo, bất đắc dĩ quay người: "Hôm nay không có đồ ăn kèm."

"Hở? Tại sao chứ?" Hướng Hàn có hơi thất vọng.

Lục Trạch quấy cháo nói: "Đều là đồ muối chua cả, dạ dày của em không khỏe, nên ăn ít lại."

"Được rồi." Hướng Hàn không tình nguyện, há mồm chờ đút, cũng may cháo gạo kê thơm vô cùng, cậu vẫn ăn rất vui vẻ.

Nói đến cái chuyện đút ăn này, lúc bắt đầu Hướng Hàn cũng rất không bằng lòng. Vì tổng cộng Lục Trạch cũng đã từng đút cậu ăn hai lần, có lúc còn dùng miệng đút, không nói đến việc nước bọt hòa lẫn với nhau, mà động tác còn cực kì chậm, thế thì đến bao giờ cậu mới có thể ăn no chứ? Nhưng đối phương lại lấy lí do tay phải cậu không tiện, nhất quyết ôm đồm việc này, cậu phản đối cũng vô hiệu, chỉ đành miễn cưỡng đồng ý.

Huầy, ăn bữa sáng cũng có thể mặt đỏ tim đập, thở dốc lên xuống, trừ cậu ra chắc cũng chẳng còn ai.

Hướng Hàn có hơi u buồn nhìn Lục Trạch thu dọn chén muỗng, hệ thống ở trong đầu cất giọng an ủi: "Anh Hướng, có người thương, cưng chiều, lại dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ, kiếm được tiền, thật tốt mà."

Mắt Hướng Hàn ngó ngó tay chân mình, lắc đầu một cái, vẻ mặt mang theo chút ưu thương: "Chờ sau khi thương thế khôi phục sẽ không tốt nữa, anh ấy muốn nuôi tao mập lên rồi ăn sạch thì có."

Ồ, sao hôm nay lại thông minh ra thế? Hệ thống rất kinh ngạc, không nhịn được hỏi: "Làm sao anh biết?"

""Husky" phân tích cho tao." Hướng Hàn tiếp tục ưu thương.

"Anh và anh ta thật sự trở thành bạn tốt rồi hả?" Hệ thống cảm thấy cần phải nhắc nhở cậu một chút: "Tối hôm qua sau khi anh ngủ, mục tiêu đã xem lịch sử trò chuyện của anh và Chu tiên sinh."

"Cái gì?!" Hướng Hàn lập tức ngẩng đầu, chất vấn Lục Trạch: "Anh xem lịch sử trò chuyện của em và "Husky" sao?"

"Ừm." Lục Trạch gật gật đầu, cũng không định giấu giếm.

"Sao anh lại không tôn trọng việc riêng tư của người khác như vậy chứ?" Hướng Hàn rất tức giận, nói xong lại có hơi chột dạ: "Anh, anh không nhìn thấy cái gì đâu nhỉ?"

Hình như trong tin nhắn, cậu ‘nói xấu’ Lục Trạch cũng không ít, ặc.

Khóe miệng Lục Trạch hơi co rút, tận lực quên mấy chuyện lên án anh đi, thành khẩn áy náy nói: "Xin lỗi, anh thấy tin hiện ra trên màn ảnh rất thú vị, giống như đang nói về một câu chuyện nào đó, bất chợt hiếu kỳ, nên nhấn vào."

Nói xong cũng thuận theo chuyển đề tài câu chuyện: "Đúng rồi, anh Chu định viết một tác phẩm mới à?"

"Đúng vậy." Nhắc đến việc này, Hướng Hàn bắt đầu phấn khích. Ngày hôm qua cậu thảo luận phương pháp viết văn với "Husky" xong, đối phương dứt khoát lấy tác phẩm mới của mình để nêu ví dụ giảng giải. Vì là truyện về tinh tế nên cậu rất hưng phấn, không kiềm được hỗ trợ cung cấp cơ cấu thế giới, các loại chiến hạm, nguyên lý vũ khí cho đối phương.

Lục Trạch ngồi ở bên giường, theo thói quen ôm cậu nói: "Từ trước đến giờ, các tác phẩm của anh Chu luôn nổi tiếng, hợp tác lần này lại rất thành công, anh nghĩ... chỗ béo bở vẫn không nên cho người ngoài."

"Anh nói vậy là sao?" Hướng Hàn ngẩng đầu hỏi.

Lục Trạch nói: "Anh muốn cải biên nó thành một trò chơi, chúng ta hợp tác với anh Chu, em phụ trách kết cấu sơ bộ thế giới, nhờ anh Chu viết tình tiết, chúng ta tạo ra trò chơi."

"Được hở?" Hướng Hàn theo bản năng hỏi hệ thống, dù sao chuyện này cũng dính tới lý luận vũ khí, hệ thống chiếm hạm và cả pháp tắc vũ trụ vân vân, nên khá là mẫn cảm.

Hệ thống nói: "Anh Hướng vui lòng chờ một lát, tôi thử đi xin chỉ thị xem sao."

Đại A, Tiểu B nhanh chóng online, Đại A nói thẳng: "Được, nhưng bản cuối cùng của tiểu thuyết phải trải qua xét duyệt của chúng tôi."

Sau khi được Đại A đồng ý, Hướng Hàn lập tức vui vẻ thảo luận với Lục Trạch.

Nhưng điều cậu lấy làm lạ chính là, rất nhiều lúc cậu còn chưa nói hết lý luận, Lục Trạch đã có thể nói ra phần sau. Còn vì sao lại đoán chuẩn như vậy, Lục Trạch cũng không rõ ràng, xoa xoa tóc Hướng Hàn, mỉm cười nói: "Có lẽ do chúng ta có cùng chung cảm giác."