Tiếng chuông thánh đường vang lên từ tất cả các nhà thờ vang vội khắp thành phố. Đêm giáng sinh an lành, dưới ánh đèn neon mờ ảo chiếu sáng các đôi tình nhân đang tay trong tay chào ngày Chúa giáng trần.
Sài Gòn náo nhiệt ồn ào, tiếng còi xe lẫn tiếng cười đùa khắp đường phố, là âm thanh cuộc sống, là hương vị Sài Gòn.
Trong tòa nhà cao tầng, tại phòng làm việc, thông qua lớp kính cửa sổ lớn nhìn xuống đường phố. Bên trong căn phòng và phố xá ngoài kia là hai thế giới hoàn toàn trái ngược nhau.
Cô gái đứng thẳng tắp, trên tay cầm ly rượu vang đỏ, lắc nhẹ vài cái, từng giọt rượu đỏ hồng theo động tác mà nhảy múa tròn trong ly thủy tinh cao cổ. Nâng ly uống một ngụm đắng chát, cũng không vội nuốt mà giữ lại để từ từ thưởng thức vì chát kia, nhưng hậu vị lại có chút ngọt.
Cô thích rượu vang, vì khi uống nó có thể cảm nhận như mình đang uống hương vị của cuộc sống này vậy.
Phía sau cô chợt vang lên tiếng nói của một người đàn ông.
"Giám đốc Sở, em nghỉ sao về lời đề nghị của tôi?"
Cô nhẹ rủ mi mắt nhìn xuống dòng xe tấp nập kia. Khẽ cong môi cười nhếch mép, đây không phải là nụ cười khinh bỉ, chỉ là động tác theo thói quen của cô mà thôi.
"Trương thiếu gia, anh đã nghĩ kĩ chưa?"
Giọng nói lạnh lùng, nhưng mang theo chút nhẹ nhàng vang lên.
Anh chàng cười thật lớn, cũng đứng lên đi đến song song cùng cô nhìn xuống đường, anh đúc một tay vào túi quần tây, một tay cầm ly rượu ra dáng công tử nói
"Giám đốc Sở, em là thương gia ắc hẳn đã tính toán thiệt hơn trong giao dịch lần này xong rồi đúng không?"
"Thành giao"
Cô mỉm cười trả lời, anh cũng cười theo nhẹ chạm ly vào ly của cô.
"Hợp tác vui vẻ"
Sau khi Trương thiếu gia đi ra khỏi phòng, lúc này cô mới quay lại đặt li rượu lên bàn làm việc. Ngồi xuống chiếc ghế xoay, tựa người dựa vào lưng ghế.
Cô đang ở tầng 40 cao ốc Tân Minh, đây là tòa cao ốc chỉ thuộc về tập đoàn nhà cô.
Cô là Sở Minh Huyên, con gái độc nhất của chủ tịch tập đoàn Tân Minh, tập đoàn bất động sản lớn nhất cả nước.
Sở Minh Huyên năm nay 29 tuổi, tốt nghiệp thạc sĩ kinh tế ở Thụy Điển. Cô trở về nước tiếp nhận chức vụ giám đốc kinh doanh của gia đình và năm 25 tuổi.
Tuy chỉ mới gia nhập thương trường không lâu nhưng với thân phận là người thừa kế tập đoàn, cộng thêm thực lực đáng nể, cho nên danh tiếng Sở Minh Huyên đang nổi đình đám trong giới thương nhân.
Tài trí thông minh, quyết đoán trong công việc lại là người lạnh lùng thủ đoạn, không những vậy vẻ ngoài kiêu kì mê hoặc như một đóa hoa hồng đỏ rực lửa làm bao người phải si mê.
Mang trong người dòng máu kiêu hãnh họ Sở, cho nên Sở Minh Huyên cũng là một con Khổng tước không lúc nào là không xòe đuôi.
Cô chưa từng yêu đương, chưa công khai bất cứ mối quan hệ nào. Ngoại trừ công việc thì ít ai thấy tiểu thư tập đoàn Tân Minh xuất hiện ở các cuộc xã giao của giới thượng lưu.
Tuy vậy đừng hiểu lầm cô là người tẻ nhạt chỉ biết có công việc. Thực chất, Sở Minh Huyên là một người nổi loạn ngầm, ban ngày cô là giám đốc Sở cao ngạo, lạnh lùng nhưng đêm đến đặc biệt là lúc về khuya mới là thế giới mà cô sống hết mình.
Cô có sở thích ham mê tốc độ. Mỗi tháng một lần cô sẽ cùng đám bạn tụ họp thi nhau kéo tay ga, làm các quái xế chính hiệu.
Tuy không yêu đương nhưng cô lại là người thích các mối quan hệ một đêm, cùng nhau giải quyết sáng hôm sau thì đường ai nấy đi, không vương vấn. Đặc biệt, đối tượng một đêm của cô chỉ là phụ nữ.
Sở Minh Huyên quan niệm, lên giường với phụ nữ sẽ không phải lo vấn đề hậu họa. Hơn nữa điều quan trọng là cô cảm thấy đàn ông rất dơ.
Người vừa rồi là Trương Phí Đại, đại thiếu gia một công ty khá lớn chuyên về hải sản, nổi tiếng ăn chơi, cặp kè với nhiều diễn viên ca sĩ nổi tiếng hay thay bạn gái như thay giày. Danh tiếng không được tốt, mang mác trai điểu, anh ta cũng dính không ít lùm xùm tình ái, liên lụy ít nhiều tới công ty nhà mình.
Sở Minh Huyên rất khinh thường anh ta, thật kém thông minh khi có khả năng cởi truồng mà lại không biết cách che chắn khi gặp chuyện.
Ba anh ta vừa ra tối hậu thư, nếu còn để một scandal tình ái nào làm ảnh hưởng để danh dự công ty thì sẽ lập tức đưa anh ta vào quân đội, chịu sự rèn luyện trong đó để xem anh ta còn có cách nào mà ăn với chơi.
Một thiếu gia từ nhỏ được nuông chiều nệm ấm chăn êm, cơm bưng nước rót như anh ta làm sao có thể chịu đựng được một nơi khắc khổ, qui tắc như quân ngũ.
Vậy cho nên, anh ta mới tìm đến cô để thực hiện giao dịch. Cùng nhau xuất hiện trước gia đình hai bên và truyền thông, xem như chính thức cho hai bên gia đình biết nhau.
Với danh tiếng của cô và gia đình cô thì gia đình anh ta tuyệt sẽ không phản đối. Ngược lại anh ta đã cam kết lúc chơi bời chát tán sẽ không để truyền thông bắt gặp hay nhà báo bắt gặp. Nếu không 5 phần trăm cổ phần trong số cổ phần anh ta được thừa hưởng sẽ thuộc về cô.
Về phía cô, sẽ có rắc rối một chút nếu ra mắt anh ta với bà nội và ba mình. Hai người sẽ bị so sánh như khổng tước và quạ đen, tuy vậy cô sẽ có cách thuyết phục họ.
Năm phần trăm kia cô không để tâm, cô đồng ý chỉ vì bà nội mỗi lần gặp cô sẽ lại nhắc đến chuyện lấy chồng, sinh con. Bà là người cổ hủ, qui tắc với bà phụ nữ là phải giúp chồng dạy con, còn chuyện sự nghiệp không quá quan trọng.
Ba cô lại là người rất hiếu thuận, cho nên mọi chuyện đều nghe ý bà. Vậy cho nên cô rất đau đầu mỗi khi trở về nhà ăn cơm vào cuối tuần.
Tối nay cô còn có cuộc hẹn cùng các quái xế tập trung trên quốc lộ đua xe cùng nhau. Cô trở về căn hộ hai phòng ngủ nằm gần công ty của mình để thay quần cho phù hợp.
Cởi bỏ bộ đồ tây trang chỉnh chu sặc mùi công sở ra. Sở Minh Huyên mặc vào bộ đồ ngầu lòi, quần ôm cùng giày ống màu đen, áo crop top trắng chỉ dài vừa ôm trọn bộ ngực căng đầy kia, trông y như một cái áo ngực cỡ lớn. Bên ngoài cô khoát thêm chiếc áo khoác da màu đen. Đủ làm tim mấy cô gái nhỏ đi theo cổ vũ đập rộn ràng.
Nhưng mà, người ngồi sau xe để dằn xe cho cô luôn chỉ duy nhất là một người.
Cô gái trẻ trang điểm yêu mị, chiếc hãy ngắn để lộ cả nội y. Bên trên đúng là một chiếc áo ngực size lớn, còn không thèm mặc thêm gì bên ngoài, bộ ngực trắng kia làm đám con trai nhìn mà thèm thuồng, sắp rớt cả nước miếng.
Cô gái vừa lên xe đã vòng tay ôm chặt lấy eo Sở Minh Huyên, cô nhẹ cong môi. Giữa bọn họ đã là thói quen.
Tiếng rầm động cơ vang khắp quốc lộ giữa đêm khuya. Tiếng hò hét vang trời, một dàn xe gồm 10 chiếc xe đã nổ máy chuẩn bị lau nhanh, chỉ còn chờ cái phất cờ ra hiệu.
Tay ga kéo đến cực hạn, để lại trên mặt đường phía sau là làn khói khét đen.
Sau cuộc đua bọn họ chào tạm biệt các tay đua khác. Cô gái ôm lấy cánh tay Sở Minh Huyên cùng nhau đứng trên cầu nhìn xuống mặt nước bên dưới.
"Vừa rồi chạy nhanh vậy. Xém chút làm rớt tim ra ngoài"
Cô gái vừa nói vừa cầm tay Sở Minh Huyên chạm vào ngực trái mình.
Cô mỉm cười nhẹ rút tay ra
"Bớt dỡ trò. Sợ vậy sao còn muốn ngồi sau xe?"
"Không ngồi để đứa khác ngồi à. Sau yên xe của Sở tiểu thư có biết bao người muốn dành ngồi nha!!!"
Sở Minh Huyên cười cười, sau đó đưa cô gái về, còn mình lại đi tìm một cô gái khác giải quyết nhu cầu. Đã là thói quen, mỗi khi xong một cuộc đua, dù thắng hay thua cô cũng sẽ tìm tình một đêm mà lăn giường.