Yêu Đương Với Anh Em Song Sinh

Chương 12:

Nguyễn Túy Quân nhìn thấy Hạ Đằng, tâm tình rất tốt, vừa đúng lúc Hạ Tụng mang nửa quả dưa hấu đặt trên bàn, cô liền lặp lại lời vừa nói thêm một lần nữa.

Hạ Đằng cười cười nói một câu cảm ơn, tinh thần phấn chấn bồng bột nhìn đặc biệt đáng yêu.

Trẻ nhỏ sợ nóng, hai anh em ở nhà đều mặc áo ngắn cùng quần đùi, tóc ngắn quạ đen xõa tung thuận theo mà dán ở trên trán, tay dài chân dài.

Hạ Đằng ngồi ở bên cạnh cô trên sô pha, tư thái không quá tự nhiên mà nói lời khách sáo.

Hạ Tụng rửa sạch anh đào đặt trước mặt Nguyễn Túy Quân, cũng không lên tiếng mà đi cắt dưa hấu.

Sô pha rất mềm, Nguyễn Túy Quân lại hơi cong eo —— thế cho nên khi cô cúi người lấy anh đào, Hạ Tụng đang đứng vừa nhấc mắt một cái là có thể thấy khe rãnh như ẩn như hiện dưới cổ áo rộng thùng thình của cô.

Cậu cắn chặt răng, trong ánh mắt tựa hồ mang theo chút trầm mê cùng giãy giụa không dễ phát hiện.

Một thời gian sau đó, Hạ Tụng và Hạ Đằng cứ đến giữa trưa là đến Nguyễn gia ăn cơm, số lần qua lại nhiều, tự nhiên mà quen thuộc hơn với Nguyễn Túy Quân, không còn câu nệ như lúc mới đầu.

5-1 qua đi, độ ấm nhanh chóng cao lên. Học sinh lục tục cởi bỏ quần áo khoác xuân thu, khi Nguyễn Túy Quân giữa trưa nhìn thấy hai anh em, bọn họ mặc áo trắng ngắn tay hoa văn màu lam, lộ ra cánh tay, đường cong cơ bắp như gãi đúng chỗ ngứa.

Hạ Tụng ít nói, Nguyễn Túy Quân cũng không am hiểu làm thế nào để giao tiếp cùng cậu, cho nên trừ phi tất yếu, đại đa số thời điểm vẫn là nói chuyện cùng Hạ Đằng.

Tính cách thật sự của Hạ Đằng rất giống con Samoyed mà Nguyễn Túy Quân nuôi lúc mới vừa tốt nghiệp, tùy tiện mà đơn thuần đáng yêu.

Tháng 5 thượng tuần, tranh thủ lúc rảnh rỗi, trường cao trung tổ chức một cuộc thi đấu bóng rổ, Hạ Đằng làm việc nhân đức không nhường ai mà dẫn dắt đội bóng rổ dành được hạng nhất. Trường học đại khái cũng thấy cậu thuận mắt nhất thời điểm này, treo biểu ngữ đỏ thắm ở trước cổng trường, bị Nguyễn Túy Quân dạo phố mua đồ ăn đi ngang qua thấy được.