Thập Niên 70: Thiên Kim Bị Ôm Đi Đã Trở Lại

Chương 29

Nói xong thì bà ta lại thở dài, tiếp tục nói: “Cháu không biết rồi, thím ở nông trường này lâu dài, nhiều năm như vậy rồi, bao nhiêu thanh niên trí thức trẻ trung tới đây, có chuyện gì mà thím chưa gặp qua chứ? Bao nhiêu cô gái trẻ xinh đẹp bị hủy…”

Tiền Huệ Chi nói một đoạn thật dài, vốn cho rằng Nhan Hoan đã bị hù dọa, chí ít có thể sẽ thấy sự bối rối trên mặt cô đúng không? Ai mà ngờ gương mặt nhỏ của Nhan Hoan vẫn biểu cảm như trước, vô cùng nghiêm túc.

Cô có vẻ là hơi trầm ngâm, nói: “Thím Tiền, vậy thím nói xem cháu nên làm thế nào đây?”

Tiền Huệ Chi xem như là yên lòng. Bà ta thầm nghĩ, cô gái này có khả năng là thần kinh thô. Như vậy cũng rất tốt.

Bà ta mỉm cười nói: “Hôm nay gọi cháu đến chính là giúp cháu giải quyết việc này. Thực ra trai lớn dựng vợ gái lớn gả chồng, tìm chồng vốn là một chuyện quan trọng của đời người. Cháu xinh đẹp như vậy, tính cách lại tốt, nếu như cháu không muốn dính dáng đến những chuyện rắc rối thì chỉ cần tìm một người có năng lực che chở cho cháu là được. Hôm nay thím muốn giới thiệu đối tượng cho cháu, không chỉ là cháu của ta, mà còn là cháu trai của đội trưởng nông trường. Chỉ cần hai đứa đính hôn thì chuyện của cháu, cho dù là chuyện trong nhà hay chuyện ở đây đều có thể được giải quyết một cách rõ ràng.”

Nhan Hoan: …

Trên mặt cô lộ ra vẻ mặt vặn vẹo, nói: “Cháu trai thím tên gì vậy? Anh ta đã gặp cháu chưa?”

“Đương nhiên là gặp rồi.”

Nụ cười Tiền Huệ Chi càng tươi hơn, nói: “Tên nó là Tiền Chí, thỉnh thoảng sẽ đến tổ thực phẩm của các cháu, hẳn là cháu đã gặp nó…”

Nhan Hoan chỉ cảm thấy có vô số con quạ đen bay qua trên đầu mình.

Tiền Chí sao?

Cô ngắt lời Tiền Huệ Chi, nói: “Thím à, có phải là có gì sai sót ở đây không? Người tên Tiền Chí này không phải là sắp đính hôn với đồng chí Lương Tuyết Cầm ở cùng phòng ký túc xá của cháu rồi sao? Nghe nói đồng chí Tiền theo đuổi đồng chí Lương Tuyết Cầm nhiều nay rồi, chuyện này rất nổi tiếng ở nông trường mà.”

Lập tức sắc mặt của Tiền Huệ Chi trở nên khó coi. Bà ta đương nhiên biết chuyện của cháu trai mình và Lương Tuyết Cầm. Trên thực tế bà ta và người nhà mẹ đẻ anh ta đều không đồng ý mối hôn sự này.

Đúng như lời Nhan Hoan nói, cháu trai bà ta theo đuổi Lương Tuyết Cầm nhiều năm. Con nhóc này đúng là có bản lĩnh, bỏ mặc cháu trai bà ta nhiều năm, năm ngoái còn khiến anh ta từ bỏ suất làm giáo viên ở nông trường… Tuy nói con nhóc kia là suất đi thi, nhưng nếu cháu trai muốn làm giáo viên thật thì còn đến phiên cô ta sao? Nhưng cô ta lại không có chút cảm kích nào.

Lúc này nói cái gì mà đính hôn chứ, cô ta vốn không thích cháu bà ta. Bây giờ đồng ý đính hôn thì cũng là muốn mượn cháu trai để có cơ hội về thành phố, thậm chí là lấy một suất thi đại học vào năm sau thôi. Nhưng với tính tình của cô ta, nếu như thực sự về thành phố thì cháu mình phải làm sao chứ?

Cháu mình cái gì cũng tốt, chỉ là vừa gặp phải cô gái nào xinh đẹp là đầu óc choáng váng, bị người ta lợi dụng còn không biết. Cho nên khi nghe cháu trai chạy đến nói là mình thích nữ thanh niên trí thức mới đến này thì Tiền Huệ Chi mới đi điều tra bối cảnh của Nhan Hoan, lại âm thầm quan sát tính cách, cách làm việc của cô, cảm thấy rất ổn.

Mặc dù là xinh đẹp ngọt ngào, nhưng làm việc rất chuyên tâm, vì đào hôn nên mới chạy đến nông trường, hẳn là sẽ không như những thanh niên trí thức khác ngày nhớ đêm mong được về thành phố. Chỉ cần theo cháu mình thì có thể cùng nó sống một cuộc sống bình yên.