Thập Niên 70: Sau Khi Mẹ Ruột Pháo Hôi Trọng Sinh

Chương 1: Sống Lại (1)

Chương 1: Sống Lại (1)

Tỉnh Bắc tháng 03 năm 1971, đang là đầu xuân, vạn vật vốn là khôi phục cỏ mọc chim bay, nhưng bởi vì trận rét tháng ba, khiến cho nhiệt độ chợt giảm xuống, mặc dù chỉ là trời đầy mây, nhưng so với những ngày tuyết rơi nhiều này thì trời cũng không ấm ấp là bao.

Bộ đội 739 là sư đoàn quân đội trú đóng ở vùng núi tỉnh Bắc, nhiều người, gia đình bộ đội theo quân cũng nhiều, hơn nữa bệnh viện, trường học, cung tiêu xã vân vân, chiếm diện tích rộng, bình thường rất náo nhiệt.

Nhưng hôm nay bởi vì tiết trời quá lạnh, ngoại trừ quân nhân phải ở bên ngoài huấn luyện, gia đình quân nhân căn bản đều trú ở nhà sưởi ấm.

Cái thời đại này không có thiết bị để giải trí, ngoại trừ ra ngoài làm việc, có tiền có thể mua một radio đặt trong nhà, điều kiện không tốt cũng chỉ có thể ngồi cùng một chỗ với mọi người trò chuyện phiếm để trôi thời gian.

Quân khu đông người, thứ không thiếu nhất chính là đủ loại chuyện bát quái, nhưng mấy ngày nay chuyện mọi người cảm thấy hứng thú nhất, không thể nghi ngờ chính là chuyện Trình đội trưởng Trình Diễm.

Theo lý ở sư đoàn quân đội, đội trưởng là không ít, mọi người ở quân khu lâu như thế, gặp đội trưởng cũng không có cảm giác gì mới mẻ, nhưng Trình Diễm lại không giống vậy.

Trình Diễm vốn không phải bộ đội bên này, anh được điều tới từ phía Nam, lúc tới chỉ là Phó đội trưởng, nhưng vừa mới điều không bao lâu, lại lập công, thành công lấy chữ “Phó” trước chữ đội trưởng xuống.

Công chức bộ đội thay đổi không ngạc nhiên, quân khu bên này mấy năm nay cũng điều tới không ít quân nhân, nhưng giống Trình Diễm, vừa tới không lâu sau thì thăng chức lại quá ít.

Tên “Trình Diễm” này lập tức có tiếng ở quân khu, mọi người đều nghe ngóng lai lịch người này thế nào, kết quả sau khi nghe ngóng xong lại mở rộng tầm mắt.

Trình Diễm vậy mà mới hai mươi tám tuổi, chưa được ba mươi tuổi đã là đội trưởng!

Không chỉ vậy, anh còn đang tiếp nhận giáo dục ở trường quân đội, có bằng cấp tiêu chuẩn, quả là tiền đồ vô lượng.

Hơn nữa tướng mạo Trình Diễm xuất chúng, tuấn tú lịch sự... Trong nháy mắt, anh quả thực trở thành bánh bao thơm ngon của cả quân khu, mặc kệ trong nhà có con gái hay không, tất cả mọi người đều rục rịch, có con gái tất nhiên là tốt nhất, đây quả thực là người tốt nhất để làm con rể, nếu không có, nói cho thân thích nhà mình cũng không tệ, sau này còn có thể thơm lây.

Nhưng vào lúc này, Trương Lữ Trường lên tiếng, nói không được, Trình Diễm ngay cả con cũng đã có.

Trương Lữ Trường và Trình Diễm quen biết từ trước ở trường quân đội, hiểu biết về anh cũng nhiều hơn những người khác một chút.

“Có con cũng không sao nha, không phải là kết hôn lần hai sao, không tính là gì!” Có người không thèm để ý nói, chỉ cần nhân phẩm tốt, còn có tiền đồ, có con cũng không xem là chuyện lớn.

Cái này vừa dứt lời, Trương Lữ Trường lại chậm rãi nói: “Ai nói là kết hôn lần hai? Trình Diễm cũng không ly hôn, người ta có vợ!”

Cái gì?

Trình Diễm chưa ly hôn?

Tức khắc, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.

Dù sao Trình Diễm tới quân khu lâu như vậy, mọi người gặp qua hai đứa con của anh, còn gặp qua mẹ ruột của anh, duy chỉ chưa từng thấy bất kỳ phụ nữ nào xuất hiện bên cạnh anh.