Bầu Trời Sao Của Thiên Kim Thật

Chương 3,3

Trịnh Tây Tây:〘Ừ.〙

Lần này cô ấy trả lời rất nhanh, gọi video trực tiếp, hét lên: “Mau, căn phòng mấy trăm mét vuông trông như thế nào? Tớ có một người bạn đang nằm trong ICU⁽¹⁾, muốn nhìn chút.”

⁽¹⁾ ICU được viết tắt từ cụm từ Intensive Care Unit. ICU là nơi đặc biệt trong bệnh viện nhằm điều trị, chăm sóc đặc biệt nhằm duy trì sự sống cho bệnh nhân bị bệnh hay chấn thương nghiêm trọng, nguy hiểm về tính mạng. Các phòng ICU này luôn được theo dõi liên tục và chặt chẽ bởi đội ngũ y bác sĩ chuyên môn. Bởi đây là nơi chăm sóc đặc biệt dành cho bệnh nhân nguy kịch hay bị thương nặng. Bệnh nhân được chuyển trực tiếp đến phòng ICU từ khoa cấp cứu nếu được yêu cầu khi tình trạng bệnh nhân xấu đi.

“…”

Có người buôn chuyện nên thời gian trôi qua rất nhanh.

Giữa lúc đó, ba Trịnh và Trịnh phu nhân đến bày tỏ sự quan tâm của họ với cô, Trịnh Tây Tây cũng nhân tiện bày tỏ sự yêu thích của mình với căn phòng mới.

Đến tối, mọi người cùng nhau quây quần dùng bữa.

Dường như Trịnh Nghi đã nghĩ thông suốt, sau khi về nhà cô ấy vẫn luôn ngoan ngoãn ngây ngốc ở trong phòng. Lúc ăn cơm, thậm chí cô ấy còn chủ động gắp một miếng cà rốt cho Trịnh Tây Tây.

Trịnh Tây Tây thụ sủng nhược kinh⁽²⁾, cũng gắp cho cô ấy hai miếng.

⁽²⁾ Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ; được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo

Trịnh Nghi nhìn cà rốt cô ấy ghét nhất đang ở trong bát, nuốt không nổi.

Nhưng diễn kịch phải diễn tròn vai, Trịnh Nghi chịu đựng cơn buồn nôn đau khổ ăn hết cà rốt trong bát, ngẩng đầu, phát hiện Trịnh Tây Tây không những ăn hết miếng cà rốt trong bát mà cô còn gắp thêm mấy miếng nữa.

Thấy Trịnh Nghi nhìn sang, chiếc đũa lại xoay gắp cho Trịnh Nghi.

“…“

Trịnh Tây Tây không kén ăn, cái gì cô cũng ăn được, hơn nữa tay nghề của đầu bếp Trịnh gia rất giỏi, cô ăn rất ngon.

Cà rốt cũng ngon.

Trịnh Nghi: “…”

Không vui, rất rất không vui.

Ở trong mắt Trịnh Tây Tây, ngày đầu tiên ở ngôi nhà mới của cô cũng xem như hòa hợp.

Bây giờ cô đã về Văn Thành, Tằng Ngữ đã mốc meo ở trong ký túc xá, vì thế hai người hẹn nhau đến gần miếu Thành Hoàng.

Hai người hẹn nhau vào lúc 9 rưỡi sáng, lúc Trịnh Tây Tây ăn sáng xong mới 8 rưỡi.

Chú Lý biết hôm nay cô sẽ đi chơi với bạn học nên đã sắp xếp tài xế cho cô, từ nơi này đến miếu Thành Hoàng chỉ mất nửa tiếng.

Trịnh Tây Tây ra cửa, định đi dạo trong vườn hoa.

Khu vườn được chăm sóc cẩn thận, hoa tươi rực rỡ xinh đẹp, cành lá được cắt tỉa gọn gàng.

Bên cạnh vườn hoa có một cây đại thụ, dưới gốc cây có một cái ghế dài, rất nhiều cánh hoa màu đỏ cam đã rơi xuống chiếc ghế.

Trịnh Tây Tây đi dạo quanh vườn hoa, cuối cùng ngồi xuống chiếc ghế dài.

Vị trí nơi này rất tốt, ánh mặt trời xuyên qua kẽ hở của bóng cây chiếu xuống, xa xa có thể nhìn thấy hồ nước, dưới tán cây có bướm bay lượn.

Trịnh Tây Tây rất thích nơi này, dù sao vẫn còn sớm, cô ngồi trên băng ghế, bật điện thoại, cắm tai nghe.

Gió thổi nhè nhẹ, bóng cây lắc lư, năm tháng tĩnh lặng.

Không biết qua bao lâu, tai nghe ở một bên đột nhiên bị tháo ra.

Trịnh Tây Tây mở mắt, lọt vào tầm mắt cô là một đôi mắt phượng hẹp và dài.

Anh nhét chiếc tai nghe còn lại vào tai mình, nghe một lúc rồi nhướng mày: “Tiểu thuyết?”

Giọng điệu lười biếng có chút bất cần, còn ẩn chứa một chút tình cảm khó hiểu.

Tai nghe phát bản đọc tiếng anh của “Little Women⁽³⁾”.

⁽³⁾ Little Women: “Những người phụ nữ bé nhỏ” là một bộ phim cổ trang, tuổi mới lớn của Hoa Kỳ năm 2019 do Greta Gerwig đạo diễn kiêm viết kịch bản.

Trịnh Tây Tây ngơ ngác gật đầu.

Anh ngồi xuống cạnh Trịnh Tây Tây, nghe một đoạn với cô rồi hỏi: “Em hiểu không?”

Trịnh Tây Tây nhìn vị khách không mời mà đến lại không lịch sự chút nào này, ánh mắt từ đôi chân dài miên man đến khuôn mặt yêu nghiệt của anh, cho anh 9.9 điểm, thấy anh đẹp trai, giọng nói lại hay, cô trả lời: “Cốt truyện vẫn hiểu.”

“Ừ.” Anh đáp lại, khóe mắt mang ý cười hơi quyến rũ người khác, thậm chí giọng nói còn mang theo vui mừng: “Em gái của chúng ta quả nhiên không phụ sự mong đợi.”

03/02/2023