Bị Ép Kế Thừa Lão Bà

Chương 14: Kinh Doanh Tiệm Vàng Mã

Sau khi ngày học kết thúc, Cố Ỷ xách túi lớn ra xe buýt để về tiệm vàng mã.

Sau khi cất đồ vào tiệm, Cố Ỷ đi mua nhang đèn. Lần này cô cố ý đến một tiệm nhang đèn xa hơn, vận dụng kiến thức học được trên mạng, cô đã cùng bà chủ tiệm nói đến nước miếng tung bay. Cuối cùng, lấy giá 15 tệ để mua một cặp đèn cầy và một cây nhang thơm.

"Nếu chất lượng tốt, lần sau tôi sẽ quay lại."

Cố Ỷ để lại câu ấy, sau đó cầm chiến lợi phẩm chạy về tiệm vàng mã.

Cô cẩn thận đứng đắn dâng hương cho Khương Tố Ngôn, thắp đèn cầy, mở ra tấm hình bài vị trên di động và để nó ở giữa bàn.

Đợt này cô mua nhang đèn có chất lượng không quá tệ nên chúng không bị Khương Tố Ngôn châm biếm không đáng một đồng nhưng cũng không thu được nhận xét tốt. Cô chỉ thu được một câu bình luận "tạm được".

Cố Ỷ chỉ biết tự nhủ mình đã cưới phải đại gia để nguôi ngoai nỗi lòng, sau đó mở tiệm buôn bán. Mặc dù người bà con đã gài bẫy cô và nhét cho cô một người vợ nhưng cô không thể làm ngơ lời dặn dò của ông ta. Dù sao ông ta cũng đã cho cô một căn Big House rồi.

Hôm trước, Cố Ỷ đã dọn dẹp sạch sẽ tiệm vàng mã. Hôm nay, cô chỉ cần tháo mấy tấm ván gỗ xuống là có thể mở tiệm buôn bán. Cô mở cửa bên hông, gỡ từng tấm ván và đặt chúng dựa vào vách tường bên hông tiệm.

Cửa lớn mở ra, bên trong tiệm vàng mã sáng hẳn lên, không còn dáng vẻ u tối trước đó. Tiệm vàng mã hơi hướm âm phủ ban đầu, nay đã có thêm vài phần dương gian.

Cố Ỷ ngồi vào quầy. Người bà con có vẻ rất coi trọng tiệm vàng mã này. Cái quầy đều được làm từ gỗ thật và kính, xuyên thấu qua lớp kính có thể thấy rõ những chồng giấy Nguyên Bảo bên trong. Chúng đều do chính tay Lão Cố xếp.

Cố Ỷ nhàm chán ngồi sau quầy, tiện tay mở một ngăn kéo, bất ngờ tìm được một quyển sổ mỏng.

"Hướng dẫn kinh doanh tiệm vãng mã." Cố Ỷ đọc tựa sách, sau đó thổi lớp bụi trên bìa. Lòng vui vẻ hẳn lên.

Không ngờ, Lão Cố không những làm một cuốn bí kíp cho tiệm, còn giấu nó trong ngăn kéo. Nếu như Cố Ỷ không mở ngăn kéo, chắc cô sẽ không thấy nó.

Sau khi thổi lớp bụi bám trên bìa, Cố Ỷ lật mở trang đầu tiên. Trên đó viết: Việc đầu tiên chúng ta cần làm chính là cảm nhận hồn lực...

Cố Ỷ khép quyển sổ lại, nhìn tựa sách thêm một lần "Hướng dẫn kinh doanh tiệm vàng mã", sau đó lại mở sách ra và tiếp tục đọc dòng thứ hai: Hồn lực chính là lực lượng bám vào linh hồn, thông qua sử dụng hồn lực, người tu đạo như chúng ta có thể đánh với đám quỷ có hồn lực...

Cố Ỷ khép lại quyển sổ một lần nữa, hít một hơi thật sâu, sau đó buột miệng mắng: "Mẹ nó!"

Nếu như cô là Cố Ỷ của ba ngày trước, nhất định cô sẽ nghĩ Lão Cố bị bệnh chuunibyou nên mới viết ra quyển sổ này. Dù nhìn qua tác phong của tiệm vàng mã, có ai nghĩ Lão Cố giống người chuunibyou nhưng, bất kể ra sao, cũng sẽ không có ai nhìn nhận nội dung trong quyển sổ là thật.

Tuy nhiên, Cố Ỷ hôm nay, sau khi chứng kiến những sự việc gϊếŧ người vô hình, cô cảm thấy... nội dung trong sách có xác suất là thật rất cao.

Kết hợp với việc trước đó Khương Tố Ngôn kể nàng bị tổ tiên họ Cố gài bẫy, vậy có thể chứng minh ở ngàn năm trước tổ tiên họ Cố đúng thật có bản lĩnh. Bây giờ là xã hội hiện đại, đó giờ Cố Ỷ không phát hiện nhà họ Cố của cô có bản lĩnh gì. Mỗi lần, cô theo ba mẹ về quê ăn tết, cô cũng không nhận ra nơi đó có gì đặc biệt.

Hiện tại quyển sổ này đột ngột xuất hiện và nói cho Cố Ỷ: Tổ tiên cô mạnh dữ lắm đó.

Tổ tiên mạnh dữ chẳng những để lại cho cô quyển sổ mà quyển số đó còn dạy cho cô làm thế nào để đối phó quỷ. Ôi, tổ tiên quá đỉnh!

Nếu tổ tiên không gài tôi minh hôn với nữ quỷ, vậy thì càng đỉnh hơn nha!

Kể từ khi đặt mông xuống băng ghế sau quầy, Cố Ỷ chưa từng rời khỏi đó. Cô hoàn toàn tập trung đọc quyển sổ, bên trong đề cập rất nhiều thứ thậm chí còn khái quát cả quá trình tu luyện trong truyền thuyết. Tổ tiên họ Cố am hiểu dùng giấy, dù là các vật bằng giấy hay làm người giấy đều là kỹ năng giỏi nhất của tổ tiên nhà cô.

Trong sổ, tổ tiên còn dạy phương pháp làm người giấy vô cùng đơn giản. Chính là rót hồn lực của mình vào người giấy...

"Nói thì đơn giản thật..."

Cố Ỷ im lặng, bởi vì quyển sổ còn nói: người chưa qua tu luyện, hồn lực sẽ không đủ mạnh, tùy tiện truyền hồn lực vào hai người giấy cũng đủ khiến người đó chết vì cạn kiệt hồn lực. Cô không hề muốn chết kiểu đó. Cô vội vàng lật đến chương hướng dẫn phương pháp sử dụng và tăng trưởng hồn lực. Cô đọc hồi lâu mới hiểu rõ cách tăng cường hồn lực. Phương pháp rất đơn giản. Chính là lập khế ước với quỷ, hoàn thành giao dịch với nó, sau đó hấp thụ hồn lực từ con quỷ đó.

Đương nhiên, nếu như kẻ đó là tu sĩ thuộc phe tá ác có thể trực tiếp dùng vũ lực đàn áp con quỷ để cướp đoạt hồn lực của chúng.

"Trời" Cố Ỷ ngẫm nghĩ hình như cô cũng có cách ép buộc quỷ. Cố Ỷ quay lại nhìn Khương Tố Ngôn. Nàng đang bay lơ lửng sau lưng cô, nghiêng thân thể về trước giống như đang trộm nhìn quyển sổ trong tay cô.

Thấy Cố Ỷ quay đầu lại, Khương Tố Ngôn vội vàng đứng thẳng và hỏi: "Có chuyện gì?"

Cố Ỷ nhìn nàng hồi lâu. Cô mới khẳng định Khương Tố Ngôn tất nhiên không những không thuộc phái thiện lành mà còn là một nữ quỷ mạnh dữ. Hồn lực của nàng nhất định sẽ mạnh siêu cấp.

Cố Ỷ buộc miệng hỏi: "Nãy giờ cô cũng đọc và biết làm sao để có hồn lực phải không?"

Khương Tố Ngôn do dự trong chốc lát. Nàng không muốn trả lời nhưng nhìn dáng vẻ ngửa đầu nhìn nàng của Cố Ỷ, nàng không có nghị lực mà gật đầu đáp: "Lúc nàng lật xem, ta cũng có xem."

Hồn lực của Khương Tố Ngôn quả thực rất mạnh nhưng nàng tựa như một đại lực sĩ không biết cách điều khiển sức mạnh vốn có của bản thân. Trước đây, nàng chỉ biết dùng tay nâng vật vừa nặng vừa lớn đơn giản vậy thôi. Nàng chưa bao giờ học được cách dùng kiếm hay dùng đao để đối phó người khác.

Nàng thực sự quá mạnh. Tuy nàng chỉ xài nắm đấm như một đứa trẻ nhưng cũng đủ cho nàng chân đá nhà trẻ Bắc Hải, tay đấm viện dưỡng lão Nam Sơn dưới âm phủ. Cả đám quỷ không có tên nào là đối thủ của nàng.

Nãy giờ lén lút phía sau Cố Ỷ nhìn những thủ pháp sử dụng hồn lực của tu sĩ, nàng đã biết nên sử dụng sức mạnh của bản thân như thế nào rồi.

Khương Tố Ngôn vươn tay. Một tia hồn lực vô hình theo ngón tay nàng tiến vào một người giấy trong tiệm. Người giấy run lên, sau đó nhảy ra từng bước từng bước từ đống vàng mã.

Người giấy con con cũng chính là thứ đầu tiên Cố Ỷ nhìn thấy khi cô vừa đến tiệm vàng mã. Nó mặc một bộ quần áo màu xanh ngọc bích nên cô tạm thời đặt tên cho nó là Tiểu Lam.

Tiểu Lam sau khi được Khương Tố Ngôn rót hồn lực trở nên càng đáng sợ.

Đôi mắt cười cong cong được vẽ bằng mực đen giống như biểu lộ thêm thần thái. Nhưng đó là loại thần thái khiến người ta sợ hãi. Nếu Cố Ỷ còn là Cố Ỷ của hôm trước, chắc cô đã bị dọa bỏ chạy.

Quả thực phải khen Khương Tố Ngôn lợi hại. Nàng chỉ nhìn mấy lần đã biết cách sử dụng. Cố Ỷ nhìn mà thấy thèm. Cô cũng muốn tự làm một người giấy để chơi.

Cố Ỷ bắt đầu thi triển kỹ năng mặt dày: "Vợ ơi vợ! Cho tôi mượn chút hồn lực đi! Năn nỉ năn nỉ mà!"

Khương Tố Ngôn hiếm khi gặp người mặt dày như thế. So với việc Cố Ỷ mặt dày, nàng để ý chuyện khác hơn. Môi nàng mấp máy ngập ngừng hỏi: "Nàng không sợ ta?"

Cố Ỷ sửng sốt chốc lát mới hiểu ra vì sao Khương Tố Ngôn hỏi câu ấy.

Nàng vốn là một nữ quỷ rất mạnh, bây giờ còn học được chiêu này, nàng sẽ càng mạnh hơn. Thế nhưng điều này có liên quan gì đến một người nhỏ yếu vô lực như Cố Ỷ? Chênh lệch thực lực giữa Cố Ỷ và Khương Tố Ngôn là 1:10000, bây giờ đã thành 1:99999. Đối với Cố Ỷ, nó không có gì khác biệt.

Khương Tố Ngôn muốn đè chết cô chẳng lẽ còn khó hơn việc đè chết tên Đen Ngòm đêm qua?

Không thể nào.

Vì thế, Cố Ý đã lắc đầu không cần do dự: "Không sợ, muốn sợ nên sợ từ lâu rồi, cần chi đến bây giờ mới sợ."

Khương Tố Ngôn vẫn còn nhiều thắc mắc trong đầu. Ngay sau câu trả lời của Cố Ỷ, nàng nhanh chóng bật ra câu hỏi kế tiếp: "Nhưng thuật pháp gia truyền nhà họ Cố của nàng đã bị ta học được, nàng không thấy khó chịu?"

Cố Ỷ nghe vậy hình như thấy vui vẻ hơn. Cô đáp: "Thời đại gì rồi còn cư xử như vậy nữa? Nếu nghĩ theo lối đó, truy xét về lâu về dài, sẽ là tư tưởng truyền nam không truyền nữ, vậy tôi học thuật pháp này, tổ tiên cũng đã không vui rồi. Chuyện này tôi có gì phải khó chịu, phải nói rõ, cô cũng không phải người ngoài, bộ cô không phải vợ tôi?"

Cố Ỷ đúng là một người mặt dày thiệt dày.

Cô tựa như một dòng suối vừa mát vừa trong chậm rãi chảy vào mảnh ruộng hoang khô héo ngàn năm qua như Khương Tố Ngôn. Dòng suối mát trong ấy đang lặng lẽ nuôi dưỡng một cái cây đã chết vì khô hạn.

Khương Tố Ngôn gắng gượng nén cười. Một tia hồn lực lặng lẽ từ trên người Khương Tố Ngôn truyền tới Cố Ỷ.

Người sống hai mươi năm như Cố Ỷ lần đầu tiên cảm nhận được thế nào là hồn lực. Khuôn mặt Cố Ỷ viết rõ nỗi kinh ngạc và hưng phấn của bản thân cô lúc này. Cảm giác ấy rất khó diễn tả. Nếu phải hình dung cụ thể, nó tựa như một người què hai mươi năm bỗng nhiên đi đứng lại được, chẳng những đi được mà còn bay được.

Cố Ỷ vận chuyện tia hồn lực ấy cẩn thận tạo thành liên kết giữa cô và Tiểu Lam, sau đó thu được quyền điểu khiển Tiểu Lam. Tiểu Lam bắt đầu cử động cánh tay theo mệnh lệnh của Cố Ỷ. Mỗi động tác đều thoải mái và tự nhiên.

Với khả năng điều khiển của cô, Cố Ỷ cảm thấy Tiểu Lam có thể đi múa cột, cái chân bằng giấy của nó đủ sức làm ra động tác có độ khó cao. Trước đó, Khương Tố Ngôn đã rút hết hồn lực khống chế của nàng trên người Tiểu Lam. Nếu không, với thực lực của Cố Ỷ, cô hoàn toàn không có khả năng cạnh tranh quyền sử dụng với nàng.

Chơi một hồi lâu, tia hồn lực biến mất, Tiểu Lam té lăn ra đất, mất đi dáng vẻ trước đó Lão Cố làm cho nó. Cả thân nó đều xẹp xuống.

Cố Ỷ trầm mặc hồi lâu mới thốt lên tiếng "mạnh dữ".

Quả thực chơi rất vui. Đối với Lão Cố, kiểu chơi này là ấu trĩ nhưng đối với Cố Ỷ lại là đúng lúc.

Cô muốn có hồn lực để chơi cả ngày.