Nữ Nhân Và Dã Thú

Chương 25

Mễ Lam dùng trán cọ cọ trán của Ado, Ado ngoan ngoãn cọ cọ lại, phát ra âm thanh "Grừừ " lẩm bẩm thoải mái. Mễ Lam lời ngon tiếng ngọt thuyết phục: "Không phải Ado thích nghịch nước sao? Ngâm mình trong nước rất thoải mái. Chị dẫn em đi tắm." Ado mở mắt ra và nhảy đến một nơi cách Mễ Lam một mét.

Trong đầu Mễ Lam nhanh chóng nghĩ cách để dụ con sắc thú này vào phòng tắm, điều duy nhất cô có thể nghĩ đến là tìиɧ ɖu͙©. Nghĩ đến đây, Mễ Lam quýnh. Cô liếc nhìn Ado, rồi nói: "Vậy em không tắm thì chị tự tắm, có muốn cùng nhau không?" Nói xong, cô cởi váy ngoài, chỉ mặc một chiếc váy lót đi vào phòng tắm. Lần này, cô cố tình để cửa phòng tắm mở.

Ngồi bên thành hồ tắm, Mễ Lam kéo váy lót lên đến đùi, duỗi hai chân thon dài trơn bóng như ngọc vào trong hồ tắm, nghịch nước trong bồn tắm, phát ra những tiếng “Ào ào ” lớn. Mễ Lam luôn chú ý đến động tĩnh ở cửa, quả nhiên chỉ trong chốc lát, cái đầu lông xù của Ado đã ló ra khỏi cửa. Mễ Lam yên lặng cười, sau đó vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh nói: "Ado tới ngồi đi."

Ado do dự một lúc, cuối cùng không cưỡng lại được sự cám dỗ, nâng móng vuốt đi đến bên cạnh Mễ Lam. Mễ Lam dùng hai tay gãi cổ Ado, sau đó bất ngờ ôm lấy hắn bằng cả hai tay ngã vào hồ tắm. Bằng cách này, Mễ Lam đã hy sinh bản thân, lừa Ado xuống nước.

Ado bị Mễ Lam đẩy xuống nước, thật vất vả giãy dụa mới lộ đầu ra, thực ra nước trong bồn tắm không sâu, Ado có thể dùng tứ chi chạm đất có thể lộ đầu. Ado lắc đầu, phát ra âm thanh "xuy xuy" từ mũi, như thể hắn đã bị sặc nước. Hắn dùng bàn chân to vỗ mạnh vào mặt nước bày tỏ sự bất mãn của mình, nước bị hắn vỗ thành bọt nước bắn vào làm ướt mặt Mễ Lam, cô lúc này nhìn Ado bối rối liền nở nụ cười "Ha ha": "Ai bảo em vừa rồi trêu chọc tôi? Bị lừa, đáng đời!" Lúc cô nói lời này có vài phần dáng vẻ tiểu nhân đắc ý.

Ado liếc nhìn Mễ Lam, nhưng không phản ứng gì nữa, ngoan ngoãn đứng đó, để cô làm ướt hoàn thân hắn. Sau đó, Ado nhảy ra đứng cạnh hồ bơi đợi Mễ Lam xoa sữa tắm lên người. Lúc này, lông toàn thân của Ado đã dính chặt vào người, cả người gầy đi trông thấy, nhìn rất đáng thương. Mễ Lam đổ sữa tắm lên người hắn, xoa xoa bong bóng, nói: "Ado, bây giờ trông em thật đáng thương, chị không nỡ bắt nạt em nữa."

Sau khi nghe Mễ Lam nói, Ado lắc mạnh người, bọt bắn tung tóe khắp nơi. Mễ Lam tức giận đẩy hắn vào hồ tắm, tuy quá trình này hơi tốn sức nhưng Ado không chịu hợp tác nên tốn nhiều công sức là điều khó tránh khỏi. Sau khi đẩy Ado xuống nước, Mễ Lam thấy người cô đã ướt sũng nên chỉ có thể theo hắn xuống, đứng trong nước để rửa sạch bọt trên người hắn.

Maxwell giải thích mọi bộ phận trên cơ thể Ado đều cần được tắm rửa sạch sẽ, điều này có liên quan trực tiếp đến phần thưởng của Mễ Lam, "mọi nơi" này đương nhiên bao gồm cả thứ mà Mễ Lam thực sự không muốn chạm vào. Để chứng tỏ mình là một người làm việc nghiêm túc, Mễ Lam không còn cách nào khác là phải cắn răng chịu đựng. Bàn tay trắng nõn mềm mại của cô nhẹ nhàng phủ lên côn ŧᏂịŧ dưới háng Ado nhẹ nhàng xoa xoa, ai biết lúc này côn ŧᏂịŧ lại có phản ứng, côn ŧᏂịŧ vốn chưa cương từ từ to lớn lên rồi, dần dần đứng thẳng, nóng rực làm Mễ Lam cảm thấy hoảng sợ.

Mễ Lam hai tay che côn ŧᏂịŧ cứng như sắt, ngốc tại chỗ không biết làm sao cho phải. Về phần Ado, thở hổn hển, mượn bọt sữa tắm hắn bắt đầu co giật trong tay Mễ Lam. Ado chen Mễ Lam vào thành hồ tắm, lưng cô dán chặt vào thành hồ, hai chân trước của Ado chống lên thành hồ tắm, cố định cô vào giữa hai chân trước của hắn. Mễ Lam nắm côn ŧᏂịŧ hắn, nghe tiếng grừ trong cổ họng hắn càng lúc càng rõ, thỉnh thoảng lại gầm nhẹ hai tiếng. Khí nóng từ mũi hắn phả vào vai cô, cái đầu ướt nhẹp của hắn cọ nhẹ vào tai Mễ Lam, thỉnh thoảng hắn còn đưa lưỡi liếʍ má Mễ Lam.

Khi Ado áp mũi vào tai Mễ Lam, cô chỉ cảm thấy một luồng điện từ tai truyền khắp người, trong lòng cô ngứa ngáy nhưng lý trí lại tự nhủ tuyệt đối không được trao thân cho sắc thú không đáng tin cậy này. Hông của Ado đang đong đưa nhanh chóng, Mễ Lam không biết hắn đã đưa đẩy bao lâu, nhưng cô cảm thấy cánh tay của mình gần như cứng lại. Ngay khi Mễ Lam gần như không thể kiên trì được nữa, Ado cuối cùng đã tăng tốc độ, rồi bắn ra với một tiếng gầm gừ nhỏ. Mễ Lam nhìn thấy một chất lỏng màu trắng sữa lan ra trong làn nước trong vắt, hẳn là có hàng ngàn tiểu Ado trong đó, Mễ Lam đỏ mặt khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Nghĩ đến tiểu Ado, Mễ Lam chợt cảm thấy Ado khi còn bé nhất định rất đáng yêu, lông bông như một chú mèo con.

Sau khi Ado bắn ra, hắn hài lòng nheo mắt lại, khẽ liếʍ má Mễ Lam, như thể đang khen ngợi cô vừa rồi đã làm rất tốt, hơn nữa cô phải tiếp tục cố gắng. Mễ Lam lườm hắn một cái rồi nhanh chóng gột rửa bọt nước trên người hắn. Lúc này, Ado có vẻ rất kiên nhẫn, nghiêm túc đợi Mễ Lam tắm rửa sạch sẽ rồi mới nhảy ra khỏi bồn tắm, anh đứng một bên lắc mạnh toàn thân, nước bắn tung tóe khắp nơi. Mễ Lam bước ra khỏi hồ tắm, cầm lấy chiếc khăn tắm lớn đã chuẩn bị từ trước quấn lấy người hắn, dùng sức lau sạch.

Ado ngoan ngoãn đứng đó để Mễ Lam lau một lúc, sau đó có lẽ hắn sốt ruột, một mình chạy ra khỏi phòng tắm. Mễ Lam cầm khăn tắm đuổi theo, thấy hắn nằm trên đệm bắt đầu liếʍ nước trên người, Mễ Lam nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn thật muốn cười. Mễ Lam liếc nhìn chiếc giường lớn nơi cô ngủ, thầm mừng vì hắn ướt vậy nhưng không lăn lộn trên giường, nếu không cô sẽ thực sự buồn bực. Lúc này, Ado đột nhiên ngẩng đầu nhìn Mễ Lam, tựa hồ đoán được trong lòng cô đang nghĩ gì, trong đôi mắt đỏ tươi hiện lên vẻ vui thích, đồng thời mấy bước nhảy lên trên giường Mễ Lam ngủ.

Ado thích thú lăn lộn trên giường với bộ lông ướt sũng của mình, vui vẻ để lộ chiếc bụng trắng như tuyết của mình ở trên đó, cuộn tròn tứ chi nhìn về phía Mễ Lam. Mễ Lam tức giận ném chiếc khăn tắm trong tay vào người hắn, đồng thời mắng: “Ado, đồ khốn, còn không mau xuống!”

Ado dường như thật sự không phát giác Mễ Lam tức giận, hắn ung dung nằm ngửa trên giường. Mễ Lam tức giận cũng nhảy lên giường, sờ loạn lên cái bụng mềm của hắn. Khi cô vừa chạm vào bụng hắn, Ado hiện một chút sát khí, nhưng rất nhanh hắn liền thu lại.