Thời điểm Tả Tĩnh Nhã trở lại phim trường, Trì Nghị đã phỏng vấn xong rồi, nhìn thấy cô trở về còn thay đổi quần áo, ánh mắt thay đổi, nhưng vẫn chưa nói gì.
“Đây là người quản lý của anh?”
Tả Tĩnh Nhã ngẩn người, lúc này mới chú ý tới người đàn ông đứng ở bên cạnh Trì Nghị, một thân tây trang đoan chính, quả nhiên một bộ dáng nhân sĩ thành công, mắt kính tơ vàng đặt tại trên mũi, nhìn qua hào hoa phong nhã.
“Đúng vậy.” Tả Tĩnh Nhã gật gật đầu, bước tới gần sau lưng đối phương nửa bước, hậu tri hậu giác nhớ tới mình ra lúc ra ngoài không có thời gian để tắm rửa, sợ là cơ thể có chút mùi.
“Chào cô, tôi là tổng giám đốc của giải trí Phong Đằng, đây là danh thϊếp của tôi.” Tốc độ nói chuyện của anh ta cực nhanh, sau khi đưa danh thϊếp cho cô liền chuẩn bị rời đi, nghĩ nghĩ vẫn là bồi thêm một câu, “Tôi cho rằng Trì Nghị rất có tiềm lực, nghe anh ta nói hiệp ước của hai người rất nhanh đến kỳ hạn, có hứng thú thì có thể liên hệ tôi.”
Không nghĩ tới vẫn là cáo già. Tả Tĩnh Nhã có chút xấu hổ, cũng may đối phương rời đi nhanh, cũng không cần che giấu cái gì.
Trì Nghị xuất đạo ở một nhóm hai người, ở lúc ấy vốn là thế thân, đẩy ra sau nhưng thật ra thu hoạch một đống fans, nhưng đối với công ty mà nói thì vẫn không đủ.
Vì thế sau khi ra mắt ca khúc đầu tiên không lâu, vị kia lại âm mưu thăng chức, thành ca sĩ solo, ngắn ngủn mấy năm thời gian đã bò đến một vị trí nhất định.
Mà Trì Nghị thì sao, chỉ có thể từ bỏ ca hát tham gia đóng phim, khổ khổ cực cực mới có được một ít tài nguyên ít ỏi, nam thứ phim truyền hình này, đã xem như là tài nguyên lớn nhất từ khi xuất đạo tới nay.
Người so với người sẽ tức chết.
*Trù Nghị và Tả Tỉnh Nhã đã có quan hệ thân mật nên mình đổi xưng hô thành anh em nhé, nhưng những lúc muốn tăng tình thú sẽ vẫn gọi chị xưng em nha.
“Anh cảm thấy thế nào?” Tả Tĩnh Nhã nhéo danh thϊếp, để cho Trì Nghị tự mình đưa ra quyết định, lại thấy anh phiết miệng lắc đầu, “Không cần đâu, Phong Đằng giải trí gì đó không sạch sẽ.”
Anh duỗi tay chỉ chỉ, Tả Tĩnh Nhã lúc này mới nhìn đến Tiểu Hoa đứng ở bên người anh, trên mặt treo tươi cười, cùng bộ dáng hiền lành hồi nãy hoàn toàn bất đồng.
Thì ra là thăm chim hoàng yến của mình, bảo sao, một tên tiểu minh tinh như Trình Nghị làm sao có thể khiến cho đại gia tự mình tới đào. Tả Tĩnh Nhã cười cười, cũng không để ý.
Tóm lại là đi một bước xem một bước, lúc sau khi Trì Nghị diễn, bất kể là gia hạn hợp đồng hay là đi ăn máng khác cũng có thể thêm chút tư bản, không cần thiết phải đưa ra quyết định ngay lập tức.