- Được, tôi đang lắng tai tôi nghe đây.
- Tối hôm qua, con trên đường chở Thiên Thiên về nhà, thì đột nhiên xe của con bị hết xăng, không đi được nữa, mà đường về nhà còn khá xa, nên con đã dẫn Thiên Thiên vào khách sạn.
- Cái gì?
- Ba àh! Anh ấy chưa nói hết mà ba, ba bình tỉnh đi ba.
- Dạ, con vào khách sạn con thuê phòng, để con và Thiên Thiên ngủ lại , sáng mai về nhà ạh.
- Thuê mấy phòng?
- Dạ thuê ( lúc đó tôi nhìn Thiên Thiên, Thiên Thiên ra hiệu là hai phòng )…
- Thuê mấy nói nhanh lên???
- Dạ 1 phòng. ( thui chết rồi, lúc quá lúng túng tui đã nói một phòng, Thiên Thiên thì hai tay đập lên tráng )
- Cậu đã làm trò gì với con gái của tôi hả?? Nói mau?
- Dạ, con không làm gì hết, vì lúc đó trong khách sạn chỉ còn duy nhất một phòng đó, nên bắt buộc con phải thuê, tuy ở chung một phòng như cô ấy ngủ trên giường còn con ngủ dưới đất, nữa đêm trời mưa cúp điện, cô ấy rất sợ hãi nên con đã lên ngủ chung với cô ấy cho cô ấy bớt sợ. Cô ấy gần như muốn khóc. Tất cả con nói cho bác nghe đều là sự thật, con không làm gì cô ấy cả, xin bác hãy tin con.
Ba ơi, những gì anh ấy nói là thật đó, không có gì đâu ba, con là con gái của ba mà, ba phải tin con chứ ba.
Lúc đó ông ấy nở một nụ cười, làm cho tôi và Thiên Thiên ngạc nhiên.
- Baba ba sao vậy? ba đang nóng mà, sao lại cười.??
- Hì hì… ba cười vì chàng trai này, biết bảo vệ con gái cưng của ba?
- Bác nói vậy là sao?
- Àh, chuyện là vậy. cháu và Thiên Thiên đã làm quen với nhau cũng gần một tháng rồi mà, ba nghe mấy người bên công ty cha cháu nói, con và Thiên Thiên có vẻ rất hợp với nhau, lúc nào cũng thấy đi chung với nhau còn rất là vui vẻ. Chuyện xe con hết xăng, là ba của con bày ra đó. Canh sao để lúc con về là xăng hết luôn, đó là một thử thách nhỏ cả bác và cha cháu dành cho hai tụi con.
- Ba!!! Sao ba làm vậy? ( Thiên Thiên nổi điên lên khi nghe ba mình nói vậy),
- Ba chỉ muốn kiểm tra thui mà!!!
- Kiểm tra kiểu gì kì vậy?? con giận ba luôn ( cô ấy chạy lên phòng mình một mạch)
- Bác xin lỗi con, chắc hồi nãy con sợ lắm đúng không?( chủ tịch nun nhìn tôi, cười một cách hài lòng)
- Da, Bác làm con muốn rớt tim ra ngoài.
- Hì hì… uh, gia đình hai bên cũng biết là tụi con thích nhau rùi, bác đồng ý cho hai con tìm hiểu nhau đó.
- Dạ, con cảm ơn bác ( tôi vui mừng không còn gì để nói được)
Tôi chào chủ tịch nun , rồi quay về nhà của mình, lúc đó cả nhà cũng đang có mặt ở đó.
- Hi! Con trai của cha, trải qua thử thách như thế nào?
- Chú 5: chú nghĩ là con mém chết đứng.
- Đúng rồi đó chú 5, cha àh, đừng chơi như vậy nữa, cha muốn con bị đứng tim hay sao?
- Cô 4: con anh công nhận nó ngoan thật đó! Không như mấy thằng con trai khác.
- Chú 4: chú rất tự hào về cháu. Cháu ngoan.
Về đến nhà ai cũng khen tôi đủ thứ điều, nhưng mọi người đâu biết tôi là con gái. Có mún làm cái gì thì cũng có được đâu mà làm. Thiệt tình chẳng biết làm sao? Tôi bắt đầu cảm thấy hơi khó chịu những người trong gia đình, họ xen vào chuyện tình cảm của tôi quá nhiều rồi, tôi muốn nó tự nhiên chứ không phải là sắp đặt hết mọi thứ cho tôi. Thế là tôi lên tiếng nói:
- Con xin lỗi mọi người, con biết trong nhà ai cũng muốn tốt cho con, nhưng hãy để tình cảm đó, đến với con một cách tự nhiên nhất, không cần phải sắp đặt cho con mọi thứ đâu, cả con và Thiên Thiên đều muốn mọi thứ thật tự nhiên.
- Chú 3: khá lắm. Được rồi, mọi người giúp con đến đây thôi, bây giờ mọi thứ còn lại là do con.
- Cha cũng nghĩ như vậy.
Thế là tôi bỏ lên lầu, tắm xong , lấy bản báo cáo mà tôi và Thiên Thiên đã cùng nhau làm hoàn tất trong gần một tháng qua. Tôi lấy xem lại từ đầu đến cuối, thế là bản báo cáo hoàn chỉnh, tôi tự hỏi có nên nộp liền hay không, hay để đúng hạn rồi nộp. Đang lay hoay xem thì có tiếng gõ cửa.
- Cha vào được không?
- Dạ , cha vào đi.
- Bản báo cáo của con đã hoàn thành xong hết chưa?
- Dạ, xong rồi thưa cha.
- Hì hì… giỏi. Cha hỏi cái này? Con có muốn lấy Thiên Thiên về làm vợ không?
- Con chưa biết nữa cha àh, tụi con chỉ mới có cảm tình với nhau thôi.
- Con nghĩ sao về việc nếu Thiên Thiên biết con không phải là trai.
- Con cũng từng nghĩ đến, nhưng con không biết làm sao, con nghĩ nếu cô ấy yêu con, con hy vọng cô ấy sẽ chấp nhận con.
- Uh, cha thấy con có vẻ rất thích Thiên Thiên.
- Dạ.
- Thôi con làm gì thì làm đi. Cha xuống dưới nhà đây.
- Dạ.
Tôi tiếp tục đọc bản báo cáo, tôi chợt nghĩ mình nên mời Thiên Thiên dùng bữa tối, hay đi đâu đó, để cảm ơn cô ấy đã giúp mình hoàn thành xong báo cáo. Một ý tưởng thật tuyệt vời, như thế mình có cơ hội để gần Thiên Thiên nhìu hơn.
Lúc đó ông ấy nở một nụ cười, làm cho tôi và Thiên Thiên ngạc nhiên.
- Baba ba sao vậy? ba đang nóng mà, sao lại cười.??
- Hì hì… ba cười vì chàng trai này, biết bảo vệ con gái cưng của ba?
- Bác nói vậy là sao?
- Àh, chuyện là vậy. cháu và Thiên Thiên đã làm quen với nhau cũng gần một tháng rồi mà, ba nghe mấy người bên công ty cha cháu nói, con và Thiên Thiên có vẻ rất hợp với nhau, lúc nào cũng thấy đi chung với nhau còn rất là vui vẻ. Chuyện xe con hết xăng, là ba của con bày ra đó. Canh sao để lúc con về là xăng hết luôn, đó là một thử thách nhỏ cả bác và cha cháu dành cho hai tụi con.
- Ba!!! Sao ba làm vậy? ( Thiên Thiên nổi điên lên khi nghe ba mình nói vậy),
- Ba chỉ muốn kiểm tra thui mà!!!
- Kiểm tra kiểu gì kì vậy?? con giận ba luôn ( cô ấy chạy lên phòng mình một mạch)
- Bác xin lỗi con, chắc hồi nãy con sợ lắm đúng không?( chủ tịch nun nhìn tôi, cười một cách hài lòng)
- Da, Bác làm con muốn rớt tim ra ngoài.
- Hì hì… uh, gia đình hai bên cũng biết là tụi con thích nhau rùi, bác đồng ý cho hai con tìm hiểu nhau đó.
- Dạ, con cảm ơn bác ( tôi vui mừng không còn gì để nói được)
Tôi chào chủ tịch nun , rồi quay về nhà của mình, lúc đó cả nhà cũng đang có mặt ở đó.
- Hi! Con trai của cha, trải qua thử thách như thế nào?
- Chú 5: chú nghĩ là con mém chết đứng.
- Đúng rồi đó chú 5, cha àh, đừng chơi như vậy nữa, cha muốn con bị đứng tim hay sao?
- Cô 4: con anh công nhận nó ngoan thật đó! Không như mấy thằng con trai khác.
- Chú 4: chú rất tự hào về cháu. Cháu ngoan.
Về đến nhà ai cũng khen tôi đủ thứ điều, nhưng mọi người đâu biết tôi là con gái. Có mún làm cái gì thì cũng có được đâu mà làm. Thiệt tình chẳng biết làm sao? Tôi bắt đầu cảm thấy hơi khó chịu những người trong gia đình, họ xen vào chuyện tình cảm của tôi quá nhiều rồi, tôi muốn nó tự nhiên chứ không phải là sắp đặt hết mọi thứ cho tôi. Thế là tôi lên tiếng nói:
- Con xin lỗi mọi người, con biết trong nhà ai cũng muốn tốt cho con, nhưng hãy để tình cảm đó, đến với con một cách tự nhiên nhất, không cần phải sắp đặt cho con mọi thứ đâu, cả con và Thiên Thiên đều muốn mọi thứ thật tự nhiên.