Mình Là Vợ Chồng Mà!

Chương 55

Xử xong tên đó tôi liền chạy đến cánh cửa có phát ra âm thanh của Thiên Thiên lúc đó tôi còn nghe được tiếng khóc của đứa bé, tôi mở cánh cửa không được, dung cả than người để đập cánh cửa, tôi cảm nhận được sự sợ hãi tột đỉnh của em, tôi dung chân đạp thật manh đến lần thứ 2 cánh cửa vỡ tung ra.



Trước mặt tôi là tên Thắng hắn đang cưỡиɠ ɧϊếp Thiên Thiên, áo của em bị xé nát, hắn đè em xuống dưới giường, em đang cố gắng chống cự hết sức, tôi điên lên khi thấy em bị làm tổn thương thân thể như thế, đứa bé thì khóc oa oa nghe mà sót cả ruột gan, trên tay tôi đang cầm thanh kiếm đó cho hắn trên lưng một nhát dài ngoài xa. Khiến hắn đau buốc toàn thân thể, hắn buôn em ra, tay sờ đằng sau lưng áo, áo hắn bị rách một đường dài của thanh kiếm, hắn cảm thấy rát trên lưng, đưa tay sờ vào thì thấy máu.



Không cần hắn xông vào đánh tôi đâu, tôi cũngg xông vào nện vào mặt hắn vài cú đấm, hắn không ngờ cú đánh lần này của tôi mạnh hơn trước rất nhiều, tôi nắm cổ áo của hắn ta, cho hắn nện đầu và thân thể vào tường, dùng lực hết sức nện vào bụng hắn liên hồi y như cái bao cát để cho những người họ đánh nock out trên tivi, cái tên chết tiệt này có đánh bao nhiêu cũng không đủ.

Tôi quyết định làm một việc để trị tội ác của hắn, coi như lời răn đe, thanh gươm rất bén nó có thể cắt đứt từng khúc bộ phận cơ thể, tôi cằm thanh gương lòng đầy phẩn nộ, tui muốn cắt hắn ra hàng trăm hàng vạn mãnh, quăn xuống sông cho cá xấu nó ăn, hắn nhìn tôi mà sợ đến mức xón cả ra quần. “Yaaaaaaa……….” “Phụp” , hắn có hai cái tai như giờ chỉ còn một chiếc bên phải, tôi đã cắt lỗ tai của hắn. “A……A……” Tiếng hét của hắn như muốn bể cả căn phòng, hắn ôm cái tai đầy máu của mình, hắn quỳ xuống lạy tôi lia lịa xin tôi tha mạng cho hắn, đừng cắt cái gì trên thân thể của hắn hết.



- Caca xin cô, đừng mà hãy tha cho kẻ tiểu nhân này

- Mày cũng biết mày là tiểu nhân hả?

- Dạ dạ. kẻ này là tiểu nhân, kẻ này là chó, là trâu, là ngựa, không đáng làm người!

- Đáng lẽ ta không tha cho người đâu! Nhưng vì thấy ngươi có vẻ rất sợ bị cắt cơ thể như thế.

- Dạ, kẻ này sợ lắm rùi, xin kẻ cao quý tha cho mạng này!

- Mày chuẩn bị vào tù mà ở đi!



Nói xong tôi cùng em và đứa bé quay lưng lại chuẩn bị đi ra ngoài, Thắng có vẻ rất tức rất tức không làm gì được, hắn tính quánh lén sau lưng tôi, nhưng nhờ phản xạ tôi đã quay lại dùng thanh gươm chém đức hai ngón tay của hắn. Hắn bây giờ như kẻ phế vậy, một tai thì dính trên người, một tai thì đang nằm ở dưới sàn nhà áy cùng với hai ngón tay cho kẻ không biết lỗi.



Tôi cùng em và đứa bé ra ngoài an toàn, khi tôi ra ngoài thì các cảnh sát đã thâu tóm hết những đàn em, cùng với tên bụng bự bặm trợn và con gái đầy khiêu gợi của hắn. Lúc đó tôi cũng quăn cây kiếm xuống sàn không chiến đấu nữa, tôi đã cứu được em và đứa bé , cùng với sự hỗ trợ của Phúc, Lâm và Bảo. Và đội cảnh sát siu đẳng. cả 3 đứa nó khi thấy tôi và Thiên Thiên cùng đứa bé an toàn, chúng nó chạy ôm riếu rít mừng rỡ vì tôi được an toàn.



- Chết rồi! anh bị thương kìa! ( em nhì thấy bụng tôi đầy máu, quần áo rách te tua)

- Không sao đâu! Chỉ là chuyện nhỏ thui! Xem con của anh kìa! Nó ngủ trong dể thương quá!

- Anh đánh trống lãn để em xem!

- Thui má! ( tôi nắm lấy tay em miệng cười hạnh phúc) hog sao đâu mà!

- Hog được!

- Ah! Còn một tên đang nằm la liệt trên lầu đó mấy anh lên bắt nó đi! Tên đó cùng chung với cái đám này luôn đó!

- Tuân lệnh!



Lúc đó xe cấp cứu tới để xem tình hình như thế nào, tôi ôm lấy em và con đi ra khỏi căn biệt thự đầy sự ghê tởm đó. Bác sỉ thông báo mẹ và em bé sức khỏe bình thường, mẹ cần được bồi dưỡng thêm để có sữa cho baby bú. Sữa mẹ quan trọng nhất cho trẻ mà.



- Bác sĩ , coi anh ta cho em luôn đi!

- Không sao mà! Em cứ khéo lo!

- Oh oh…. Bị chém sao? Đâu để xem nào! Eh oh…. Không nặng lắm , nhưng phải sát trùng băng lại, bị nhiễm trùng là mệt!

- Thấy không anh nói không sao là không sao mà!

- Ah! Đứa bé! Không được, chúng tôi sẽ đưa nó về bệnh viện trước, em bé là quan trọng nhất phải kiểm tra kỉ.

Bác sĩ bế baby của chúng tôi lên xe về bệnh viện, tôi và em đứng nhìn chiếc xe chạy xa khuất.

- Thiên Thiên! ( tôi nhìn em, hai tay vịnh bờ vai nhỏ bé của em)

- Gì thế caca! Nhìn em dữ vậy!

- Anh nhớ em nhiều lắm! ( tôi ôm em vào lòng)

- Em cũng nhớ caca nhiều lắm! cứ tưởng sẽ không gặp anh nữa chứ!

- Sao mà tưởng như vậy được chứ!



Sao bao nhiêu chuyện xảy ra với tôi và em, tôi còn nhớ như in ngày đầu tiên tôi gặp được em, ngày đầu tiên tôi được làm việc chung với em, ngày đầu tiên tôi cùng em khiêu vũ trước ánh đèn thơ mộng, ngày tôi cầu hôn em, ngày tôi cùng em bước ra lễ đường trước bao nhiêu sự chứng kiến của bao nhiêu người cho chúng tôi được nên vợ nên chồng, ngày mà tôi được “iu” em. Những chuyện xấu nhất xảy ra giữa chúng tôi, khi tên thắng xuất hiện, hắn lừa lấy hết cả công ty của ba em, thậm chí hắn còn làʍ t̠ìиɦ với em, để lại đứa trẻ ngây thơ. Tôi chưa bao giờ nghĩ cuộc đời tôi sẽ trải qua nhiều chuyện như thế.



Nhưng bây giờ chuyện đó là quá khứ rồi, hiện tại em đang đứng trước mắt tôi, đang nở nụ cười hạnh phúc cùng tôi, hôm nay tôi mới được ngắm em thật kỉ, em cười em có chiếc răng khển trông thật dể thương, em có đôi mắt hiền hậu, chiếc mũi cao cao khiến tôi muốn vuốt nó. Em có đôi môi đỏ hồng xinh xắn, tóc em xõa ra nó đang tung bay cùng cơn gió nhẹ, em đúng là thiên thần nhỏ của tôi. Tôi yêu em. Lúc đó tôi và em tiến sát lai gần nhau hơn, giữa em và tôi không còn khoảng cách, chiếc mũi của tôi đang nghịch phá chiếc mũi của em, rồi đôi môi của tôi cũng từ từ chạm nhẹ vào đôi môi đỏ hồng của em. Tôi lấy tay siết chiếc eo thon thả của em, em cũng quàn tay lên cổ của tôi, hai đôi môi đang gắn chặt với nhau, chiếc lưỡi của tôi nó đang tìm đến chiếc lưỡi của em. Chúng tôi thật sự hạnh phúc khi có được ngày hôm nay.



Đang hôn nhau nồng thắm như thế, tôi nghe có tiếng cãi vã kịch liệt , giọng nói quen thuộc của ba nhân vât Thắng, tên bụng bự và con gái của hắn.

- Cái thằng chết tiệt! tại mày mà tao bị bắt!

- Hứ! cái ông bụng bự kia! Nói gì thế hả? tại ai hả? tại con gái của ông đó!

- Cái gì tại tôi hả? đồ cẩu kia.

- Không phải tại cô chứ tại ai? Nếu để cho tôi xử làm xong hết rồi! cô xuất hiện làm chi để thêm rối đội hình!

- Câm ngay tên chó kia, có tin ta cho nhà người ăn guốc không?

- Hứ! ăn cái đầu ba cô ah chứ ăn! ( dứt lời một chiếc guốc bay thẳng vô mỏ của Thắng, cũng đáng)

- Cô không thấy tôi như thế này hay sao? Còn phan guốc vào mặt tôi!

- Đáng! Mày cũng có vừa gì đâu! Bị như thế còn ít!

- Im đi đồ con hư thân mất nết, hám trai!

- Mày vừa nói con tao gì đó hả? lập lại tao nghe coi!

- Hư thân mất nết, hám trai!

- Má mày!!!



Oh oh…. Thế là hai bên gây chiến quyết liệt, ông bố bụng bự vì bảo vệ con của mình không cho hắn xỉ vả, ông ta đã lấy tay tát vào chỗ cái tai bị đứt. “AAAAAAA” hắn la chí chóe, “ ông ngon quá ha!” coi bộ kịch liệt hơn rồi, ông ta tự nhiên nhào tới phập ngay cái miệng của hắn, khiến tôi và em tò mò. Eh oh! Xong rồi! tên thắng này tàn đời rồi =,= nó bị ông bụng bự cắn đứt luôn cái lưỡi, để cho hắn khỏi chửi, miếng hai bên đầy máu, tôi lấy tay che mắt Thiên Thiên lại không cho thấy cảnh rùng rợn đó.