Mình Là Vợ Chồng Mà!

Chương 53

Tôi đành phải ngưng tạy xuống chịu trận. Thiên Thiên ôm đứa con nhìn tôi rơi nước mắt, tôi thật vô dụng khi em đứng trước mặt tôi mà tôi không thể cứu em được.

- Hồi nãy tôi đã nói với anh là như thế rồi anh không chịu, thì bây giờ tôi đổi lại nếu anh không đi theo tôi thì vợ con của anh sẽ chết ngay tại chỗ.

- CÔ muốn gì thì nói đi, đừng dùng cái trò đó mà uy hϊếp tôi!

- Tôi muốn có anh vậy thôi!

- CÔ……

- Sao thế nào? Nếu ko thì anh chuẩn bị đem sát vợ con anh về…..

- Thôi được, tôi đồng ý! ( tôi nghĩ cứ trươc tiên cứu vợ con mình thì hay nhất)

- Trời như thế có tốt hơn không?

- Vợ con của tôi thì sao?

- Vợ con anh hả? ( cô ta đưa mắt nhìn Thiên Thiên) để tôi suy nghĩ cái đã.

- Cô nói nhanh đi.

- Đừng nóng chứ anh đẹp trai của em. Điện thoại đây

- Để làm gì?

- Gọi cho bạn anh là đi về đi, đừng có núp ở trên cây nữa, và cũng đừng có ngu mà kêu cảnh sát. Làm nhanh đi!

- Alo! Bảo hả? Bảo về đi , đừng gọi cảnh sát! ( Bảo hog biết chuyện gì xảy ra khi nghe giong nói của tôi)

- Thế là tốt rồi! chúng ta đi về nhà thôi.

- Còn vợ con tôi?

- Đương nhiên sẽ đi theo chứ!



Thế rồi tất cả đàn em của tên bụng bự, và cả tên Thắng leo lên xe, chúng lại đổi địa điểm một lần nữa, chiếc xe lăn bánh đi, cô ta còn vẩy tay chào với Bảo y như lời thách thức tiếp theo, còn tên Thắng thì rất bực vì bao nhiêu kế hoạch của hắn bây giờ bị lật đổ tất cả khi con gái anh hai của hắn phá hỏng tất cả. Bảo cùng đàn em đi theo phía sau để biết chúng tôi đi đâu, con gái ông bụng bự biết điều đó nhưng cứ để không cho đàn em làm gì cả. Cô ta thật nham hiểm, tôi và Thiên Thiên không được ngồi chung một xe, tôi phải ngồi chung với cái cô gái đó.



Không bao lâu chiếc xe dừng lại trước căn biệt thự rộng lớn, nếu so sánh nó gấp đôi căn biệt thự nhà tôi đấy, nhìn từ trong ra ngoài đều có người canh gác theo tôi ước chừng chắc cũng khoảng 50 tên, một con số không nhỏ. Bảo theo sau khi biết được chỗ cư trú thì quay đầu xe lại, nhấn hết gas chạy thoát ra khỏi địa bàn của chúng, con gái ông bụng bự ra lệnh cho người đuổi theo không để Bảo thoát ra đia bàn của chúng, nhưng vô ích bảo đã lườn trước được chuyện này, nên đã cho vài phát đạn vào bánh xe của chúng, khiến chúng không làm gì được. Bảo trở về nhà an toàn.



Bảo về đến nhà thì lúc đó trời cũng đã xế chiều, Bảo rất thông minh khi đã để lại vật xác định vi trí, công an cũng nhanh chóng tìm ra được nơi đó nằm ở đâu, cả nhà rất lo lắng cho Caca, Thiên Thiên và cả đứa bé nữa, cả nhà gần như bất lực khi rơi vào tình cảnh này. Lâm và Phúc xin đi theo để có thể hỗ trợ cho Bảo.



- Anh Bảo cho em đi theo đi! ( Lâm năn nỉ)

- Cho Phúc đi theo nữa!

- Không được, đi theo rất nguy hiểm!

- Tụi này không thể thấy chết mà không cứu được!

- Nhưng đã có Bảo và cảnh sát lo rồi!

- Nhờ caca mà Phúc với Thảo mới được như ngày hôm nay.

- Nhờ anh ấy mà Lâm và Maii mới thân thiết đến ngày hôm nay.

- Nhưng mà……

- Tụi em xin anh đấy hãy cho tụi em đi theo. ( Lâm và Phúc quỳ xuống khẩn cầu sự chấp nhận của Bảo)

- Thôi được rồi, đây là áo chống đạn 3 lớp, mỗi đứa hai khẩu súng. ( bảo đưa cho Lâm và Phúc)

- Phúc!!!( Thảo kêu thổn thức)

- Gì vây Thảo!

- Phúc bảo trọng nha, rồi quay về bình yên với em nha! Phúc hứa đi!

- Uhm, phúc hứa!!! ( Phúc trao cho Thảo một nụ hôn gấp, rồi nhanh chóng buôn Thảo ra)

- Bào! ( đến giọng nói của Jerry)

- Bảo trọng nha, hãy quay về với em đó! ( Bảo ôm Jerry vào lòng của mình)

- Lâm! ( tiếng mai gọi)

- Anh nhớ quay về nha, xong rồi tụi mình sẽ đám cưới! ( Lâm hôn tráng Mai tạm biệt)



Cảnh chia tay như thế cả nhà ai cũng rơi nước mắt, rồi nhanh chóng 3 người lên đường cùng cảnh sát, trong khi đó bên căn biệt thự kia.



Tôi và Thiên Thiên với em bé bị cắt biệt với nhau, tôi bị đàn em của cô ta dẫn lên lầu rồi đóng cửa nhốt lại không cho tôi ra ngoài, tôi cũng không biết chúng sẽ làm gì Thiên Thiên và đứa bé, trơi ơi ngay lúc tôi ở gần em nhất mà tôi chẳng làm gì được cả. Tôi ngồi trong phòng vò đầu bức tóc. Tôi nhìn xung quanh phòng cô ta , hình cô ta treo khắp phòng, toàn những tấm hình khiêu gợi, có tấm hình cô ta mặc đồ bikini ở giữa bãi biển, còn có những tấm hình cô ta mặc đồ thiếu vải trầm trọng, một tấm hình cô ta đang khỏa thân làm cái trò khiêu gợi, tôi nghĩ chắc tên chụp hình này cũng phải khổ sở lắm đây, không biết hắn ta có chịu nổi hay không.



Rồi cô ta bước vào phòng, nhìn tôi không chớp mắt, như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy, cô ta nhào tới ngồi lên người của tôi, cho tôi những nụ hôn gấp gáp, y như cô ta muốn nuốt trọn vẹn đôi môi của tôi vậy, tôi không đáp lại mà đẩy cô ta ra khỏi người tôi ngay lập tức.



- Cô nè! Cô lầm người rồi đó!

- Làm gì anh yêu?

- Tôi không phải là trai đâu, tôi là gái đó!

- Cái đó hả, em biết rồi, biết từ lúc mới lần đầu gặp!

- Cái gì?

- Hì hì…. Hôm nay vui vẻ với em một đêm thì vợ con anh sẽ được về nhà thôi!

- Không! Tôi không làm như vậy được!

- Oh! Vậy sao? Những tên như anh miệng nói hay lắm! nhưng khi thấy trước mắt thì sao mà bỏ qua được!

- Cô nhầm rồi đó, tôi không phải như những người đó!

- Oh! Ai cũng nói như thế cả, mà chả ai chống lại tôi được. Lời nói trái ngược hành động.



Cô ta bắt đầu với cái trò của mình, cô ta tiến lai gần phía tôi, cô ta để thân thể của mình áp sát vào trước mặt tôi, tôi có thể nghe được mùi cơ thể thơm ngát nóng bỏng của cô ta, cô ta cười nhết miệng khi thấy tôi không một phản ứng nào cả, cô ta từ từ gỡ từng nút áo của mình trước mặt tôi, tim tôi thì đập càng lúc càng nhanh, thình thịch thình thịch, cô ta nói nhỏ vào tai tôi “ tôi nghe thấy nhịp đập trái tim của anh càng lúc nó càng nhanh thì phải”, tôi im lặng, cô ta cỡi hết dàn nút áo của mình rồi rủ bỏ chiếc áo ra khỏi người cô áy một cách nhanh chóng, bây giờ phần trên cơ thể của cô ấy được che bởi chiếc áo ngực, quả thật cô ấy có cặp ngực còn nóng bỏng hơn cả Thiên Thiên, tôi phải thừa nhận điều đó, tôi nhắm mắt hít thở thật sâu, để giữ lấy bình tỉnh.



Cô ta có vẻ rất vui khi thấy tôi đang rơi vào thế bí, cô ta biết tôi đang kiềm chế giữ lắm đây, cô ta cười thỏa mãn với cái màn trình diễn cởϊ áσ của mình, càng lúc cô ta càng tiến sát vào tôi hơn, cách nhau chừng vài mm thôi, cô ta lại tiếp tục đứng trước mặt tôi, cỡi luôn chiếc quần jean, lúc đó tôi nhanh chóng quay mặt qua chỗ khác, cô ta cứ lờn vờn trước mặt của tôi. Tôi quay mặt chỗ nào là cô ta xuất hiện trước mặt tôi chỗ đó.



- Anh Ah! Anh không thoát được đâu!

- Vô ích thôi dù cô có làm gì đi chẳng nữa! ( tôi nhắm mắt và nói)



Tôi cảm nhận được hình như cô ta không còn ở bên cạnh tôi nữa, tôi nghe tiếng nước chảy, tôi mở mắt từ từ nhìn xung quanh, trời ơi! Cô ta đang tắm với chiếc phòng tắm được thiết kế kiểu gì mà có thể nhìn thấy tận bên trong thế kia. Tôi vội vàng quay lưng đi, cô ta lấy khăn quấn người mình lại. bước ra khỏi phòng tắm. “ anh chịu đựng giỏi thật đấy bao nhiêu người như anh mà không chịu được tôi đấy, để em xem thử coi anh có chịu được cú này hay không? “