Mình Là Vợ Chồng Mà!

Chương 20

- Uh, anh mún cùng em ở trên giường cả ngày!!! ( tôi tiếp tục hôn nhẹ)

- Không được, hôm nay anh chở em đến công ty, hôm nay có cuộc họp quan trọng lắm.

Tôi đưa cô ấy đến công ty, vì quá nhiều hồ sơ phải mang theo, tôi phải phụ cô ấy một tay, nhìn xung quanh ai cũng có vẻ căn thẳng, tôi nhìn thấy hắn, hắn đang làm việc chung với vợ tôi. Vừa thấy vợ tôi ôm một sắp hồ sơ là hắn chạy đến cầm giúp, còn đưa cà fe, vợ tôi nở một nụ cười thân thiện với hắn, tôi nghĩ chằng có gì phải ghen cả, vì đó là cách giao tiếp bình thường của vợ tôi, tôi đi ra khỏi cuộc họp, mà không để ý gì đến vợ cả, thế là hắn cho vợ tôi một cái hôn ngay má, mà không một ai thấy cả, cô ấy thì thấy hơi gượng vì điều đó.

Tôi đi quanh công ty để xem có ai đáng nghi không, tôi thấy có một tên làm cái gì đó đáng nghi lắm, thế là tôi đi theo quan sát, thấy hắn vào phòng tài liệu mật của công ty, mà cứ dòm ngó xung quanh xem coi có ai đang theo dõi mình không. Tôi tiếp tục theo dõi hắn, hắn lấy một sấp tài liệu rồi đánh tráo bản tài liệu nào đó, rồi để lại chỗ cũ. Khổ nổi hắn đeo kiếng đen khi làm nhiệm vụ, lúc tráo hồ sơ hắn làm việc trong bóng đêm, làm tôi không biết hắn là ai. Bây giờ tôi đã biết, trong công ty có một tay trong, mà không hề hay biết, có thể hắn bán tài liệu mật cho các công ty khác, để làm công ty ba vợ tôi dẫn đến nguy cơ phá sản, cũng có thể hắn là người ở bên công ty khác được cài qua.

Tôi cho người tiến hành điều tra, cái tên đó là ai, sao bao lâu nay ẩn náo trong công ty, mà không một ai phát hiện hết. Bên kia báo cho tôi biết rằng, hắn là người được bên công ty khác cài qua, công ty đó chính là công ty lúc đầu đã làm cho cả gia đình tôi mém chết, cũng cho cái tên ĐẠI BÀNG điều khiển, cái tên tay trong đó sinh ra trong một gia đình rất khó khăn, mẹ của hắn thì bệnh tật, cần tiền thuốc than, hắn vì ham vui vợ hắn sanh cho hắn 4 đứa con, vì không có tiền nên hắn đi làm cho cái tên ĐẠI BÀNG đó, hắn rất giỏi về việc bán thông tin mật, hắn đã làm như vậy với nhiều công ty, và nạn nhân tiếp theo sẽ là công ty của ba vợ tôi.



Cuộc họp đang diễn ra một cách thật gây cấn:



- Cô Thiên Thiên àh, cổ phiếu công ty chúng ta đang rớt giá một cách trầm trọng, mà không có một lý do nào sao?

- Cô phải làm sao để điều chỉnh công ty chứ?

- Cứ như thế này sớm hay muộn công ty chúng ta sẽ phá sản mất thôi.

- Sao cô không nhờ chồng cô giúp cô đi!

- Các vị trật tự nào. Tôi đã cố gắng hết sức để có thể kéo công ty của ba tôi lên, còn về phía chồng tôi, công ty anh ấy cũng như bên công ty chúng ta thôi, nhưng theo tôi biết tình hình đã khà quan hơn.

- Còn công ty chúng ta thì sao? Cô để cho nó chết dần chết mòn àh.

- Nếu cô không đưa ra được hướng giải quyết, chúng tôi không hợp tác làm ăn với cô nữa, chúng tôi không tham gia cùng cô nữa.

- Hắn lên tiếng: mọi người bình tỉnh, mọi chuyện vẫn có thể giải quyết được mà.

- Thưa mọi người, cổ phiếu của chúng ta không còn giá trị nữa, không ai mua cổ phiếu của chúng ta nữa ( có một người chạy vào cuộc họp, thở hổn hển)

- Cái gì?? Làm sao có chuyện đó được, nó chi đang tuột thôi, làm gì qua một đêm nó thành tờ giấy lộn hết rồi? ( cả văn phòng xôn xao xôn xao, không ai còn một chút bình tinh)

- CÔ thiên thiên, bây giờ cô giải thích với chúng tôi làm sao đây hả? ( họ cầm những tờ cổ phiếu quăn vào mặt vợ tôi, họ phá nát cả văn phòng, họ ném mọi thứ vào cô ấy, hắn lấy thân mình che chở cho cô ấy)

- Bây giờ, tôi yêu cầu cô, bán công ty để trả nợ cho chúng tôi, cô có nghe rõ không. Nếu không trả hết số tiền thì cô đi tù đó. ( họ quát vào mặt cả hai)



Thiên Thiên như người chết đi vậy, cô ấy đứng người nhìn xung quanh cả văn phòng, mọi thứ đều tan nát, ghế bàn nằm lăn lóc, các chậu hoa trưng bày đều vỡ, ngay cả cái bản giám đốc họ cũng đập nát chẳng còn gì, Thiên Thiên ngồi bẹp xuống đất, cô ấy khóc rất lớn, cô ấy gào thét, vì sự nghiệp của ba cô gầy dựng bao lâu nay, đã tan nát dưới tay của cô, hắn ôm Thiên Thiên vào lòng vỗ về, hắn cười nhếch miệng qua một bên y như rằng kế hoạch của hắn thắng lợi được 80% còn 20% của hắn là gì? Không ai biết được.



Trên đường hắn đi về nhà, hắn gọi điện thoại cho đàn em của chúng:

- Tụi bay làm tốt lắm, tao sẽ thưởng lớn cho tụi bay.

- Dạ, em cám ơn đại ca, với lại không có đại ca tụi em cũng không làm được gì?

- Tụi bay chỉ biết nịnh là giỏi.

- Trời đại ca là ĐẠI BÀNG mà.

- Công ty của con nhỏ Thiên Thiên là xem như nó thuộc về tao rồi đúng không?

- Đại ca yên tâm, nó đã hoàn toàn thuộc về đại ca.

- Tốt. Tao sẽ thưởng cho tụi bay, hàng được đưa đến đâu rồi hả?

- Dạ, đã đưa về đúng nơi quy định.

- Được, tối nay tao cho tụi bay vui vẻ với mấy em, coi như phần thưởng xứng đáng cho tụi bay.

- Wow, đại ca tuyệt vời!!!

- Haha….. ( hắn cười trong mãn nguyện)

- Đại ca còn nhờ em làm gì nữa không?

- Không cần, phần còn lại một mình tao làm là được rồi.

- Dạ.



Tôi hôm đó, tôi đợi vợ tôi về mà tôi cứ nhìn đồng hồ, tôi sốt ruột không biết có chuyện gì xảy ra với cô ấy không, tôi lái xe đi kiếm cô ấy 30p bỗng dưng tôi thấy , trên màng hình “vợ iu đang gọi..”, tôi liền nhấc máy, tiếng tôi nghe không phải là tiếng của vợ tôi, mà là giọng của hắn. “ caca vợ anh đang ở quán bar, tôi có việc gấp phải về, anh ghé đưa vợ anh về đi” , vừa nghe xong tôi nóng ruột, tôi tăng tốc chạy đến bar và đưa em về nhà.



Về nhà, toàn thân cô ấy nghe toàn mùi rượu nồng nặc, ngay cả tôi còn chịu không nổi, tôi thắc mắc có chuyện gì xảy ra với cô ấy, với công ty mà cô ấy không muốn về nhà, mà ngồi ở bar như thế, tôi đặt em lên giường, thay đồ cho em, lấy khăn lau người cho em. Cô ấy luôn miệng gọi tên tôi, không chỉ có tên mà còn “ caca đừng đi mà, đừng bỏ em, caca”.



Tôi lấy điện thoại gọi cho hỏi thăm như thế nào:

- Công ty ba vợ tôi thế nào rồi?

- Giám đốc ơi, công ty bị phá sản rồi, giám đốc!

- Hả? tại sao lại như vậy được chứ, ban đầu nhìn có vẻ có thể gỡ gạc mà, sao tình trạng này lại xảy ra được.

- Dạ, em cũng không biết nữa giám đốc, họ đập phá nát cả văn phòng, nát cả công ty luôn giám đốc.

- Uhm, ngày mai nếu có họ đến lần nữa, em cho người chặn họ lại, đừng để họ làm điều đó một lần nữa.

- Dạ, thưa giám đốc.



Thế là tôi biết chuyện gì đã xảy ra, công ty ba em đã phá sản, nếu ba biết được sẽ không chịu nổi cú sock này, làm sao đây? Tôi đến bên em, tôi ước gì có thể chịu cùng em, nhìn em như thế này tôi đau lắm, tôi lấy tay vuốt đôi má của em, nhưng sao tôi thấy nóng thế này, tôi nhanh tay rờ lên tráng em, em đang sốt, tôi phải lấy khăn chườm nước cho em thôi, cả đêm hôm đó tôi không ngủ



Tôi thức suốt cả đêm, chăm sóc cho em, tôi tự hứa với lòng mình nhất định phải tìm được, cái tên nào đã gây ra chuyện này, tên nào đã khiến nàng suy sụm như thế này, tôi sẽ băm hắn ra hàng trăm mãnh.



Sáng tôi đi làm, tôi không yên tâm để Thiên Thiên ở nhà một mình tý nào, tôi gọi điện thoại cho mấy cô của tôi qua chăm sóc Thiên Thiên dùm tôi, tôi kể mọi chuyện của Thiên Thiên cho gia đình tôi biết, cả nhà ai nấy đều không ngờ chuyện xấu nhất lại xảy ra, gia đình tôi giấu không cho ba Thiên Thiên biết, vì ba thiên thiên có thể ra đi bất cứ lúc nào, khi nhận được cú sock công ty của ông ta bị phá sản.