Ôn Nhu Luân Hãm

Chương 73: Đại kết cục (2)

Ôn Quý Từ hơi ngẩn người, sau đó cười khẽ một tiếng.

Ngạc nhiên đến nổi tai tê dại, Tang Tửu như cầm điện thoại không chắc, cô không lên tiếng nữa mà đột ngột đứng dậy, đi đến hành lang của câu lạc bộ, Ôn Quý Từ vô thức đi theo.

Một giây sau, Tang Tửu kéo áo trước người Ôn Quý Từ, lôi anh vào phòng bao bên cạnh.

Đèn mờ, không có người, vô cùng yên tĩnh.

Tang Tửu lập tức kiễng chân, ngẩng đầu hôn Ôn Quý Từ. Động tác gấp gáp, Ôn Quý Từ không kịp đề phòng nên lùi lại vài bước.

Khoảnh khắc lưng dán lên tường, Tang Tửu hôn lên môi anh. Xúc cảm mềm mại đã lâu không có được, vừa chạm vào là lập tức bùng cháy.

“Vội vậy sao?” Ôn Quý Từ khàn giọng trêu chọc một câu, sau đó anh giữ eo Tang Tửu, nhấc cô lên.

Cơn mưa nhỏ bên ngoài cửa sổ, sau cơn mưa, hơi nước lành lạnh phủ đầy lớp kính thủy tinh rồi lại tích tắc trượt xuống.

Người bên trong cửa sổ bị vệt nước chia tắc thành cảnh tượng này đến cảnh tượng khác.

Ôn Quý Từ như hôn lên hạt mưa, ngay cả hạt mưa nhỏ bé cũng mang theo bền bỉ, hoàn toàn vây lấy anh trong thiên la địa võng.

Ngoài nơi có Tang Tửu ra thì không đi được nơi nào khác nữa.

Quyền chủ đạo vốn thuộc về Tang Tửu, nhưng ngay sau đó lại quay về tay Ôn Quý Từ.

Ôn Quý Từ nặng nề hôn cô, như muốn cướp lấy không khí của nhau, một giây trước khi không khí hoàn toàn cạn kiệt, hai người mới tách ra.

Hơi thở hơi gấp, Tang Tửu dựa vào trước người Ôn Quý Từ, khóe mắt đượm hơi nước.

Ôn Quý Từ lần nữa lên tiếng, giọng nói hơi khàn: “Không sợ có người à?”

Tang Tửu ngẩng đầu cười: “Em còn gì mà phải sợ chứ.”

Tang Tửu có thể chịu được giày vò ba năm không gặp Ôn Quý Từ, lẽ nào còn chuyện gì khiến cô khó mà chịu được hơn chuyện này.

Ngay giây phút này, khát khao gặp lại mới với đi.

Hao người nhìn nhau, trong tháng năm của nhau, thế giới không thể chấp nhận thêm người thứ ba.

Cho dù Tang Tửu rất rõ Ôn Quý Từ biết suy nghĩ của cô, nhưng cô vẫn kiềm lòng không đậu mà ôm chặt lấy anh.

Cơn mưa tí tách làm nền cho giọng nói vô tình kéo dài của Tang Tửu, mang theo chút tủi thân: “Em nhớ anh rồi.”

Ánh mắt Ôn Quý Từ hơi tối lại, anh bỗng cúi đầu, ngậm lấy môi Tang Tửu, dịu dàng như muốn đắm chìm trong đêm mưa yên tĩnh này.

*

Nụ cười của Cổ Sa lập tức cứng đờ.

Trong đầu Cổ Sa lóe lên rất nhiều suy nghĩ, nhưng cô ta nhất thời không nghĩ ra được nên dùng vẻ mặt gì để đối diện với Tang Tửu.

Năm đó, người phục vụ trong câu lạc bộ Vân Mai chụp lén bị đuổi việc, sau đó hắn ta tức giận tung lên mạng nhật ký trò chuyện giữa hắn và Cổ Sa.

Hắn chỉ thẳng chính Cổ Sa đã bày kế, chẳng những làm hắn mất chén cơm mà còn phải bồi thường.

Cùng với việc Tang Tửu ra nước ngoài, độ hot của chuyện này luôn không giảm nhiệt. Vừa phốt tin này ra, lực chú ý của dân mạng đề dồn hết vào Cổ Sa.

Tình chị em do Cổ Sa cố ý tạo ra giả tạo vô cùng, chuyện Tang Tửu bị ép ra nước ngoài đổ lên đầu Cổ Sa.

Một số truyền thồng nhiều chuyện đã chĩa ống kính vào hai người, cố gắng tìm ra sóng ngầm cuồn cuộn giữa hai ngôi sao nữ.

Đến hôm nay, tất nhiên Tang Tửu đã biết năm đó chính Cổ Sa âm mưu tung chuyện giữa cô và Ôn Quý Từ.

Nhưng Tang Tửu vô cùng tự nhiên cong môi với cô ta, không lạnh nhạt mà cũng chẳng quen thuộc.

Bình tĩnh, chỉ một cái gật đầu xã giao nhưng lại khiến Cổ Sa hơi thảm hại.

Không biết có phải nhà sản xuất cố ý hay không, vị trí của ba người được xếp cùng nhau, Cổ Sa ngồi ngay bên cạnh Tang Tửu.

Sau khi Tang Tửu ra nước ngoài, Tông Ngộ luôn quan tâm đến tin tức của cô.

“Chúc mừng em.”

Không biết là chúc mừng Tang Tửu hợp tác với đạo diễn n hay là chúc mừng cô cuối cùng cũng tu thành chính quả với Ôn Quý Từ.

Cho dù là chuyện nào thì Tang Tửu cũng có thể thản nhiên nhận lời chúc mừng, hai người nhìn nhau cười, mấy năm không gặp cũng không khiến họ cảm thấy quá xa lạ.

Nhưng cả buổi Cổ Sa và Tang Tửu không hề nói chuyện với nhau, Tang Tửu có thể không tính toán với cô ta, nhưng không có nghĩa là cô sẽ chủ động tìm Cổ Sa để nói chuyện.

Cổ Sa khó giấu được vẻ mất tự nhiên, Tang Tửu ứng phó bình tĩnh.

Ba diễn viên chính của năm đó hội ngộ là một đề tài lớn.

Lúc lễ trao giải kết thúc, phòng viên vây chặn ba người lại.

Cảnh tượng này giống hệt ba năm trước, nhưng lần này Tang Tửu không cần né tránh hay cần Tông Ngộ giải vây giúp nữa. Lần này cô có thể quang minh chính đạo nhìn thẳng vào chuyện của cô và Ôn Quý Từ.

Lúc hỏi xong phim mới của Tang Tửu và đạo diễn n, tất nhiên vấn đề lại vòng đến Ôn Quý Từ.

“Liệu cô với Ôn Quý Từ có quay lại không?”

Phóng viên đặt câu hỏi sắc bén, mấy năm qua bọn họ không chụp được bất cứ tấm ảnh nào hai người chung khung hình, người không biết chuyện thật sự sẽ cho rằng hai người vì áp lực.

Tang Tửu bị hỏi nhưng lại không hề căng thẳng mà còn nhìn vào ống kính, nở một nụ cười.

Nụ cười rạng rỡ, ngay cả đuôi mày cũng đượm ý cười, xinh đẹp như một bức tranh không chân thật.

Vẻ đẹp gần trong gang tấc khiến người có mặt đều vô thức im lặng, kiên nhẫn chờ đợi câu nói tiếp theo của Tang Tửu.

“Mọi người đã hỏi, vậy tôi cũng mượn cơ hội này để nói với Ôn thái tử một câu.”

Trước đây Tang Tửu chưa từng chính thức trả lời chuyện của cô và Ôn Quý Từ, lúc này, mọi người gần như đều nín thở.

Dân mạng đang xem livestream cũng tập trung chờ đợi câu trả lời của Tang Tửu.

Qua ống kính, Tang Tửu như nhìn thấy người đàn ông không ở bên cô lúc này.

Đến tận hôm nay, Tang Tửu vẫn có thể nhớ rõ trong cáp treo trên đỉnh Mont Blanc, chỉ có cô và Ôn Quý Từ.

Núi tuyết, trời cao, cực kỳ yên tĩnh, nỗi sợ của cô được sự dịu dàng của Ôn Quý Từ vây lấy.

Cho dù là lúc nào, cô cũng có thể dễ dàng liệt kê vô số lý do cô yêu Ôn Quý Từ.

Tang Tửu nhớ trò đùa dai của Ôn Quý Từ lúc ra khỏi cáp treo, cô khẽ cười một tiếng, dùng tiếng Pháp lưu loát nói: “Ôn Quý Từ, mãi mãi bên nhau nhé.”

Lúc đó, Tang Tửu không biết tiếng Pháp, Ôn Quý Từ lừa những du khách đó nói với cô ‘tân hôn vui vẻ’. Giờ đây, Tang Tửu học ngôn ngữ này vì Ôn Quý Từ, để cho anh một bất ngờ, như một lời đáp cô dành cho Ôn Quý Từ.

Phóng viên ở hiện trường đều im lặng, một số phóng viên không hiểu tiếng Pháp thì ngơ ngác, nhưng phóng viên hiểu được tiếng Pháp lại bị cảm động bởi lời tỏ tình của Tang Tửu, nhất thời không nói nên lời.

“Được rồi, phỏng vấn kết thúc.” Tang Tửu nhanh chóng rời khỏi thảm đỏ.

Sau khi dân mạng biết tiếng Pháp giải thích giúp mọi người, trên mạng lập tức bùng nổ.

“Tôi nhớ trong hồ sơ của Ôn Quý Từ có viết là thông thạo tiếng Pháp, là Tang Tửu đặc biệt học à? Ngọt ngào quá đi mất!”

“Đây chắc là mật mã của hai người họ đúng không, có thể công khai tỏ tình như vậy, đúng là ngầu quá. Không hổ danh là idol tôi theo bao năm qua.”

“Quả nhiên là tình yêu thần tiên, ngay cả tỏ tình cũng khác biệt.”

Những lời phản đối cũng lập tức bị ép xuống. Thứ nhất, Ôn Quý Từ và Tang Tửu không có quan hệ huyết thống. Thứ hai, không phải anh em về mặt pháp luật, cùng lắm chỉ được xem là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên thôi.

Nếu vì tình yêu mà chịu đựng ba năm, dốc sức cố gắng vì đối phương, lẽ nào còn có lý do để không ủng hộ.

Cùng lúc đó, Ôn Quý Từ cũng nghe thấy câu này.

Lúc này, nhóm Tưởng Thiếu Du đang kéo Ôn Quý Từ đi ăn mừng, mừng hai người cửu biệt trùng phùng.

Nhưng Tưởng Thiếu Du cũng sẽ không để Ôn Quý Từ bỏ lỡ đoạn phát sóng trực tiếp của Tang Tửu vì họ, dù sao thì lần trước là ba anh ta bán đứng anh ta, anh ta áy náy còn không kịp nữa là.

Chỉ có đợi đến giây phút Ôn Quý Từ và Tang Tửu bên nhau thì anh ta mới tha thứ cho bản thân.

Livestream đúng lúc đến cảnh Tang Tửu được phỏng vấn.

“Ế, A Từ, không ngờ Tiểu Tửu lại tỏ tình với cậu!”

Lời vừa dứt, điện thoại của Tưởng Thiếu Du lập tức rơi vào tay Ôn Quý Từ.

Ngay sau đó, nụ cười rạng rỡ của Tang Tửu xuất hiện trên màn hình, từng câu từng chữ thốt ra hệt như quyến luyến.

Mỗi chữ vang lên, ý cười trên khóe môi Ôn Quý Từ cũng dần đậm sâu.

Ôn Quý Từ đột nhiên đứng dậy, ngay cả tiệc chúc mừng cũng không tham gia nữa, để lại Tưởng Thiếu Du và Tống Hữu mặt mày ngơ ngác, sao tự dưng lại đi rồi?

Tống Hữu phản ứng lại trước, lập tức gọi Ôn Quý Từ: “Cậu đi làm gì? Sao bảo đi là đi ngay thế?”

Ôn Quý Từ đã đi đến cửa, giọng nói luôn trầm ổn lúc này lại ẩn chứa vui vẻ, khóe môi cong lên cũng cho thấy tâm trạng anh đang rất tốt.

Anh thong thả buông một câu: “Đi đón người yêu của tôi.”