"Ưʍ...không....a" Tô Ninh thân thể đỏ chót như con tôm luộc, cô bị chú mình hôn khắp toàn thân. Từ khuôn mặt đôi môi, rồi xuống rãnh ngực sâu hun hút. Mỗi nơi anh đi qua đều để lại từng ấn ký riêng biệt.
"Gọi Vĩ Bắc, Ninh Ninh, gọi tên anh." Anh yêu cầu ra lệnh, giọng điệu bá đạo không cho phép cô từ chối. Anh ở trên giường rất thích cô gọi thẳng tên anh, thi thoảng lại muốn cô gọi chú xưng cháu. Bọn họ có mối quan hệ như vậy, chuyện trên giường là điều cấm kỵ, trái với luân thường đạo lý. Nhưng dường như cả hai đã đắm chìm trong du͙© vọиɠ không thể thoát ra được.
Anh lột sạch đồ của cô, dạng rộng hai chân thiếu nữ ra. Hoa huyệt ẩm ướt đập thẳng vào mắt anh, hoa huyệt non mềm hồng hào, hai cánh hoa khép mở như mời gọi nam căn của Tô Vĩ Bắc.
Không phụ lòng nó, anh lập tức rút côn ŧᏂịŧ có kích thước khủng ra một đường tiến toàn bộ vào hoa huyệt đã ướŧ áŧ. Mấy hôm nay không được gần gũi với cô gái nhỏ khiến lòng anh rạo rực, cơ thể đã khó chịu từ lâu.Tô Vĩ Bắc sức đâm rút liên tục không ngừng nghỉ, hai mắt nóng rực dán chặt vào biểu cảm động dục của cô.
Cô gái năm nào còn đòi anh cõng khi mỏi chân, giờ đây đang nằm dưới thân anh mặc anh khai phá.
Càng đâm anh càng bóp mạnh ngực Tô Ninh, cô vừa thấy đau vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ, những tia kɧoáı ©ảʍ từ nơi tư mật liên tục lan ra khắp toàn thân. Cô sướиɠ đến mức cô quắp cả tay chân, nghênh đón cự vật lớn đi vào đi ra liên tục.
"Ưʍ...aaa"
Tô Ninh chỉ dám ngân nga khẽ khàng, kɧoáı ©ảʍ đánh úp khiến cô thực sự muốn la hét, nhưng cô cố gắng kìm nén. Bên cạnh là thím đang ngủ, cô ấy có thể tỉnh dậy bất cứ lúc nào, cô không mong bị bắt gặp cảnh nóng bỏng này.
"Kêu to lên chú nghe một chút, Ninh Ninh." Tô Vĩ Bắc nói, anh muốn nghe cô rêи ɾỉ bên tai. Điều đấy chứng tỏ anh đang khiến cô dục tiên dục tử.
"Không được, thím sẽ nghe thấy...ưm" Mỗi lần anh xưng chú ở trên giường Tô Ninh sẽ ngượng ngùng không chịu nổi, nhưng anh lại yêu đến chết cái vẻ mặt ấy.
Tô Vĩ Bắc khựng lại chút, nghĩ đến vợ mình đang năm phòng bên cạnh. Mà anh lại cùng cháu gái dâʍ đãиɠ làʍ t̠ìиɦ ở đây, côn ŧᏂịŧ liền to thêm vài phần vì tăng sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Anh nhanh chóng càn quét bên trong với lực đạp cực nhanh mặc kệ sự dãy dụa của cháu gái.
Cuối cùng Tô Ninh cũng không thể chịu nổi, cao trào khiến cô rêи ɾỉ la hét dâʍ đãиɠ. Du͙© vọиɠ của chú đã khiến cô quên mất thím đang nằm ngay phòng ngủ bên cạnh hai người.
Tô Ninh không còn sức nằm trên giường lớn, mệt mỏi quấn chăn nhắm chặt mắt. Cô lại nằm yên đó hồi tưởng lại quá khứ, câu chuyện đã biến cô từ cháu gái ngoan thành câu dẫn chú mình như hiện tại.
Năm đó ở thành phố T, Tô Vĩ Bắc chỉ đành ra sức học tập, tìm tòi nghiên cứu lĩnh vực kinh doanh. Ngay sau tốt nghiệp, anh xin việc ở một công ty lớn ở đây, Tô Chính Văn muốn anh về công ty Tô gia, nhưng anh từ chối. Anh muốn tự đứng trên đôi chân của mình, Tô Chính Văn cuối cùng vẫn ủng hộ anh.
Cuối cùng chỉ sau vài năm nỗ lực, Tô Vĩ Bắc thực sự không làm gia đình thất vọng. Anh gây dựng sự nghiệp riêng, bận đến nỗi cả năm không thấy mặt. Tô Vĩ Bắc của nhiều năm sau trở thành người đàn ông hoàng kim của thành phố T, gia sản một mình nhưng đồ sộ, sánh ngang với Tô gia. Mọi người đều tự hào về anh. Anh cũng trở nên lạnh lùng hơn, ít nói hơn, chỉ nghĩ đến việc kinh doanh. Mãi về sau khi đã ổn định hơn trên thị trường, thi thoảng anh sẽ về thăm mẹ và anh trai, đặc biệt là đứa cháu nhỏ của mình.
Nhưng những năm sau này anh chợt phát hiện, cô cháu gái nhỏ giờ đây đã thành thiếu nữ xinh đẹp đầy sức sống.