Biến Thành Trà Xanh Dụ Dỗ Chú Nuôi

Chương 18: Sau này chúng ta sẽ đường đường chính chính

Bởi vì buổi sáng được ăn no nê, Tô Vĩ Bắc đều viết hai chữ thoả mãn lên mặt. Sức lực dồi dào, người đàn ông sửa soạn chút rồi xuống lầu nấu bữa sáng cho cô gái nhỏ.

Tô Ninh vốn dĩ muốn dậy luôn, nhưng toàn thân đau nhức, đùi cô run rẩy một hồi mới đứng vững. Cô thầm mắng anh trong lòng, lúc cô câu dẫn anh cũng đã nghĩ tới hoàn cảnh này. Nhưng không ngờ là người đàn ông của Tô Ninh cuồng nhiệt mạnh mẽ như vậy, bất quá anh khiến cô vô cùng thoả mãn.

Tô Ninh mang một thân đau nhức đi xuống lầu, Tô Vĩ Bắc đang múc chén cháo bào ngư một cách cẩn thận.

"Người làm đâu rồi, sao nay chú lại vào bếp vậy?" Tô Ninh không nhịn được tò mò hỏi anh. Mấy hôm nay Tống Băng không ở đây, anh quyết định cho người làm nghỉ vài hôm để có không gian hai người.

"Mấy hôm nay họ nghỉ, chờ thím cháu quay lại thì họ mới quay lại." Tô Vĩ Bắc ngồi vào bàn ăn, đẩy chén cháo tới trước mặt cô. "Ăn đi còn nóng đó, Ninh Ninh hơi gầy cần bồi bổ một chút."

Tô Ninh xấu hổ đỏ mặt, anh nói vậy làm cô nhớ đến hôm qua cùng sáng nay họ kịch liệt như thế nào. Nhưng đột nhiên cô nghĩ đến một chuyện, thìa cháo vào miệng liền ngẩng đầu hỏi anh.

"Hai nhà cùng một thành phố mà thím đi liền vài ngày như vậy sao? Có phải...có phải thím đi cùng cái...người kia?" Cô chột dạ hỏi, hôm đó là cô cố tình nghe lén, biết được Tống Băng vẫn nhớ người tình cũ.

"Ninh Ninh, sao có thể biết..." Tô Vĩ Bắc bất ngờ hỏi, anh không ngờ cô lại biết chuyện này. Vợ mình nɠɵạı ŧìиɧ vốn dĩ không phải chuyện tốt đẹp gì nên anh vẫn không nói cho Tô Ninh biết, nhưng hình như cái gì cô cũng biết. Bọn họ vốn dĩ sẽ ly hôn nếu giải quyết xong chuyện của Tống Băng, không ngờ nhanh như vậy có thêm người biết.

"Chú út, cháu biết lâu rồi. Kỳ thực hai người không cần giả vờ trước mặt cháu, nhìn gượng gạo lắm."

Tô Vĩ Bắc vòng qua bàn đối diện ôm cô gái nhỏ lên đùi mình, vuốt ve khuôn mặt cô rồi hôn xuống, nụ hôn dành cho tình yêu của anh. Nếu đêm qua đã đem cô ăn sạch, thì nhất định phải có trách nhiệm với cô.

"Ninh Ninh, về sau chú sẽ chăm sóc con nhé. Chúng ta sau này sẽ đường đường chính chính được không?"

Tô Ninh cảm động, ánh mắt lấp lạnh dàn vào l*иg ngực anh. Cảm nhận rõ ràng hơi nóng từ cơ thể người đàn ông, trái tim anh cũng đập rộn ràng.

Mà Tô Vĩ Bắc bị vật nhỏ mềm mại dán vào liền ôm chặt cô, trong lòng có vật mềm khiến anh thoả mãn nhưng lại muốn nhiều hơn. Nếu không phải sáng nay anh đã được ăn no, khẳng định giờ này sẽ đè cô xuống bàn ăn mà hung hăng làm.

Tô Ninh trong lòng anh cũng không biết người đàn ông của mình lại có suy nghĩ như vậy, hai người giải quyết xong bữa sáng liền cùng đến công ty đi làm.