Buổi sáng sớm đúng lúc 7h30 cô dậy đánh răng rửa mặt rồi mặc đồng phục chuẩn bị đi học. Đồng phục là một bộ váy xòe ngắn trên đầu gối màu đen, áo sơ mi ngắn tay màu trắng và một cái áo khoác màu đen. Cô cầm lấy cặp sách rồi đi xuống lầu. Khi vừa bước xuống cô nhìn thấy anh đang ngồi ăn cơm sáng, cô ngồi vào bàn ăn một cái bánh mì sandwich và một cốc sữa rồi đi học. Nhưng khi cô vừa bước ra khỏi cửa thì nghe thấy tiếng của anh trai vọng ra:
- Vy Vy chờ anh đưa em đi học. Cô suy nghĩ rồi trả lời:
- Vâng ạ.
Hai người ngồi trên xe không khí có phần quỷ dị, cô nghiêng đầu nhìn đến khuân mặt sắc sảo hỏi:
- Anh trai, anh có người mình thích chưa vậy. Anh trả lời:
- Chưa. Cô lại nói:
- Hay là để em giới thiệu cho vài người nhé, gia thế có, ngoại hình đẹp rất là môn đăng hộ đối với nhà chúng ta nha.
Anh nói bằng chất giọng lạnh lẽo ẩn vài phần tức giận:
- Đủ rồi anh không cần.
Cô lại nghĩ ta chỉ có lòng tốt, không nhận vậy thì thôi. Chắc mình phải đổi cách khác thôi không thể để anh trai thích nữ chính được.
Trước cổng trường Moonlight ngôi trường được mệnh danh là ngôi trường quý tộc, đào tạo ra những nhân tài cho đất nước. Có một chiếc xe phiên bản giới hạn đang đậu ngay trước cổng trường, có học sinh xôn xao bàn tán:
- Wow đây không phải chiếc xe Rolls Royce Boat Tail phiên bản giới hạn đó sao mình năn nỉ ba mình mua cho một chiếc nhưng ông ấy không mua.
Rồi từ trong xe bước ra một anh chàng đẹp trai với khuân mặt lạnh lùng, eo nhỏ vai rộng chân dài thẳng tắp. Anh vòng qua mở cửa xe sau , bước ra là một cô gái vô cùng xinh đẹp, đôi mắt hoa đào quyến rũ yêu mị, mái tóc màu tím ngang eo, đôi chân dài trắng nõn. Tuy chưa phát dục đầy đủ nhưng đã lộ ra những đường cong ẩn hiện, nếu sau này lớn lên chắc chắn sẽ là một mỹ nhân hiếm thấy.
Vừa mới bước ra cô đã chạy nhanh vào lớp. Bây giờ cô đang học lớp 8A1 ban 2. Vừa bước vào lớp đã có người nghị luận:
- Wow mỹ nhân. Rồi hỏi người bên cạnh ai vậy cậu biết không:
- Chắc là học sinh mới.
Nam thì nhìn bằng ánh mắt phát sáng, còn nữ thì nhìn bằng ánh mắt ghen tị.
Cô không nói gì mà ngồi xuống bàn dưới nhất. Khi cô ngồi xuống chỗ đó thì đã có một số người thì thầm nghị luận với vẻ mặt xem kịch vui:
- Xem con nhỏ đó kìa ngồi đâu không ngồi lại ngồi cái bàn đó, xem lát nữa Hạ Vy đến có xử lí cô ta một trận không.