Vừa đến phim trường, Tô Ngọc Cầm đã ngay lập tức được trang điểm và thay trang phục.
Cả ngày hôm nay cô có tổng cộng tám cảnh quay, trong đó có hai cảnh vào buổi tối và một cảnh rạng sáng.
Cảnh quay đầu tiên là cảnh ba nhân vật nam nữ chính và nữ phụ gặp nhau trên cầu.
Lúc này nữ chính cùng nữ phụ đi ngắm pháo bông thì bị đẩy ngã và được nam chính giúp đỡ.
Cảnh quay có vẻ đơn giản nhưng ánh mắt và biểu cảm của nhân vật chính là cái quyết định, đặc biệt đối với người cầu toàn như đạo diễn Khương thì nó lại càng quan trọng hơn.
Diễn xuất của Hàn Phi Vân đều không có lời nào để nói, Tô Ngọc Cầm và Hứa Y Y đều đã chứng minh được thực lực của mình.
Nên mọi nguời đều bắt đầu set quay với tâm lý cực kỳ thoải mái.
Cảnh này vốn là trọng điểm, đạo diễn muốn mọi người tập trung quay một lần là xong, cho nên ông cố ý cho mọi người điều chỉnh tâm trạng thật tốt rồi mới bắt đầu.
Thế nhưng, đối với Tô Ngọc Cầm mà nói, cảnh quay càng quan trọng thì cô càng muốn khiến cho Hứa Y Y quay không thuận lợi.
Bởi vì cô muốn cho cô ta biết không phải ai cũng ngu dốt hơn cô ta, và đặc biệt muốn để Hứa Y Y biết cô không phải quả hồng mềm mặc người nắn bóp.
Cô biết Hứa Y Y chính là người đứng sau toàn bộ tin đồn trên mạng.
Những tin đồn đấy có thể không gây ảnh hưởng nhiều cho cô nhưng một lần có thể bỏ qua.
Song cô ta lại không biết điều mà hết lần này đến lần khác nhảy nhót trước mặt cô.
“Chị Y Y, em là người mới còn ít kinh nghiệm ngã vào lòng đàn ông nên lát nữa chị phải giúp đỡ em nhé!” Tô Ngọc Cầm dừng trước mặt Hứa Y Y, dùng giọng điệu vô cùng chân thành nói.
“Cô…” Làm sao Hứa Y Y không nhận ra được sự chế giễu của Tô Ngọc Cầm, đồng thời trong lòng cô ta bỗng giật thót một cái.
Lẽ nào… Tô Ngọc Cầm biết được chuyện gì của cô ta.
Không… không thể nào! Rõ ràng cô ta làm rất kín đáo.
Thời gian đạo diễn cho nghỉ ngơi hết, mọi người bắt đầu tiến hành lượt quay thứ nhất.
Tô Ngọc Cầm luôn duy trì trạng thái quay tốt nên cảnh quay của cô và Hàn Phi Vân rất nhanh đã hoàn thành.
Đạo diễn Khương chăm chú theo dõi biểu hiện của hai người, hài lòng gật đầu, lại nhìn Hứa Y Y đang đứng ở phía xa xa, đưa tay ra hiệu, ý bảo cô chuẩn bị.
Mà Hứa Y Y bởi vì lo lắng Tô Ngọc Cầm phát hiện mà tâm trí đều không yên ổn.
Đối mặt với sự ra hiệu của đạo diễn, lại không có bất kỳ phản ứng gì.
Đạo diễn nhíu mày, lại đưa tay ra hiệu một lần nữa nhưng Hứa Y Y vẫn ra vẻ thờ ơ, cuối cùng quản lý Vu đẩy nhẹ cô ta một cái, cô ta mới hồi phục lại tinh thần, đi vào phim trường.
“Y Y, em làm sao vậy? Đạo diễn Khương gọi em kia!”
“Hả? Hả? Tôi biết rồi!” Cô ta nhíu mày, chỉnh trang lại trang phục rồi đi lên.
“Bắt đầu!”
Tuy nhiên chưa được một phút, đạo diễn Khương đã tức giận đến mức hô cắt ba lần liền: “Cắt cắt cắt!”
Ông cầm loa lên quay thẳng về phía Hứa Y Y quát lớn: “Hứa Y Y, cô rốt cuộc bị làm sao vậy? Cảnh quay của cô trong set này là dễ nhất đó.
Ánh mắt cô nhìn Ngọc Diệp là ngượng ngùng chứ không phải căm thù.
Lúc này Ngọc Diệp vẫn là tỉ muội tốt của cô?”
Đối với một diễn viên vào nghề năm năm, chỉ một cảnh diễn đơn giản như vậy mà lại để bị NG là điều không chấp nhận được.
Đó chính là điều làm đạo diễn vô cùng tức giận, giọng điệu cũng có phần nghiêm khắc.
Hứa Y Y bị mắng có chút chật vật, nguyên nhân lại vì bản thân mình, cũng không thể nổi giận chỉ có thể xấu hổ, đỏ mặt giải thích: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, đạo diễn, thật sự xin lỗi.”
Đạo diễn tức giận nên cũng không thèm để ý đến lời xin lỗi của cô ta, chỉ trực tiếp vung tay lên, ý bảo nhân viên đạo cụ đi dựng lại phim trường.
“Chị Y Y, chị sao vậy? Mau uống nước đi!” Tô Ngọc Cầm dịu dàng đưa nước cho Hứa Y Y.
Nhưng trong mắt cô ta, tất cả đều là sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Hứa Y Y hận không thể cho Tô Ngọc Cầm một bạt tai nhưng cô ta biết nếu mình dám làm như vậy thì cô ta cũng không cần lăn lộn trong giới giải trí này nữa.
“Tô! Ngọc! Cầm! Cô đừng đắc ý! Cô chẳng qua mới vào nghề, sau này bị nghiền nát thì đừng trách tôi độc ác.” Hứa Y Y gằn giọng.
Tô Ngọc Cầm vén tóc mái ra phía sau, cô dùng âm thanh bình thản nhất nói vào tai Hứa Y Y “Vậy sao? Tôi chỉ sợ có một số người sẽ bị chính thất nhà nào đó nghiền nát trước đó.
Chị Y Y à!”
Nói xong liền cười nhẹ, âm thanh lọt vào tai Hứa Y Y càng làm cô ta thấy chói tai hơn.
“Cô!!!” Hứa Y Y nhìn theo bóng lưng Tô Ngọc Cầm nghiến răng nghiến lợi, móng tay dài đâm thẳng vào lòng bàn tay khiến nó rớm máu nhưng cô ta không hề cảm nhận được chút đau đớn nào.
“ Hứa Y Y, chuẩn bị xong chưa? Mau lại đây!” Tiếng đạo diễn Khương lại vang lên.
Cảnh quay bắt đầu một lần nữa nhưng lần này, sự thể hiện của Hứa Y Y càng tồi tệ hơn.
“Cắt, Hứa Y Y, cô còn có thể đóng được không? Cảnh đơn giản như vậy, làm sao cứ liên tục NG thế hả? Tôi nói rồi là ngượng ngùng.
Cô ngã vào lòng đàn ông trước mặt tỉ muộn nên ngượng ngùng.
Cô hiểu chưa?” Đạo diễn Khương bắt đầu có chút mất kiên nhẫn, cảnh phim tưởng chừng như đơn giản lại mất rất nhiều thời gian.
“Bắt đầu lại! Hứa Y Y, tôi cũng đã nói rồi, cô làm sao thế hả? Không muốn đóng nữa sao? Chuẩn bị tốt cho tôi, cái gương mặt ai nợ cô năm vạn tệ đó là sao?” Còn chưa kịp vào set quay, đạo diễn Khương đã sắp phọt máu vì thái độ của Hứa Y Y.
“Cắt, Hứa Y Y! Cắt! Cắt! Cắt!” Ông trời là đang cứ Hứa Y Y đến báo ông ta sao? Ông trời là muốn mang đến thử thách cho ông ta đúng không? Đạo diễn Khương cố gắng hít thở sâu, không muốn để ngày đầu tuần đã không suôn sẻ nhưng Hứa Y Y hết lần này đến lần khác ghẹo gan ông ta khiến máu điên của ông ta chuẩn bị dồn hết lên não rồi.
“Cắt, Hứa Y Y, cô làm sao vậy? Cô vội vã đi đầu thai sao mà không thể tập trung được? Tôi cho cô một cơ hội cuối nếu không được cút cho tôi!” Kiên nhẫn của ông ta dùng gần hết rồi.
Cô ta biết điều chút đi.
Toàn bộ trường quay ngay lập tức im lặng như tờ, đạo diễn xanh mét mặt mày, phẫn nộ trừng mắt nhìn Hứa Y Y, giống như chỉ một giây nữa thôi ông ta sẽ lao tới ăn thịt Hứa Y Y.
Hứa Y Y cảm thấy bị sỉ nhục, cô ta siết tay thành nắm đấm,trong lòng phập phồng càng lúc càng kịch liệt.
Tất cả là tại Tô Ngọc Cầm nếu không phải do cô ta khiến cô lo lắng thì bản thân cô sẽ không mất mặt như vậy.
Cuối cùng, sau hơn mười lần NG thì đạo diễn Khương cũng cho qua.
Tuy nhiên mọi người đều có thể nhận ra ông không được hài lòng cho lắm.
“Chuẩn bị cảnh quay tiếp theo.
Ngọc Cầm cô cố gắng lên đừng làm tôi thất vọng.”
Nghe được đạo diễn Khương khích lệ Tô Ngọc Cầm ánh mắt của Hứa Y Y trầm xuống, trong lòng nghĩ đến điều gì đó cô ta nhếch mép cười.
“Hi vọng cô ta không làm ông thất vọng!” Hứa Y Y nói thầm, sau đó nháy mắt ra hiệu cho người phụ nữ béo đang quét dọn ở đằng kia..