"Ngoài miệng em nói như thế này, nhưng hoa huyệt nhỏ xinh lại nói như thế kia, em xem, ướt như thế này, chỉ đút là đã vào ngay em còn nói đừng mà?"
Nói xong Giang Tế Xuyên liền cười hì hì cắm vào bên trong, qυყ đầυ đẩy y mở các lớp nếp gấp bên trong hoa huyệt, lớp da thịt non mềm nhạy cảm bấu chặt gậy thịt của người đàn ông.
Hàn Y Mộng nhìn người đàn ông đang rong ruổi trên cơ thể mình, vẫn không thể tin được, người anh trai cho cô gia đình hạnh phúc kia, lúc này lại đang đút món đồ thô to vào trong cơ thể mình....
Giang Tế Xuyên vẫn luôn có thói quen tập luyện thể hình, vai rộng eo hẹp, cơ bắp cân xứng, dáng người vô cùng hoàn mỹ, lại cộng thêm gương mặt không hề tìm thấy một tí xấu xí nào, Hàn Y Mộng thật sự không thể hiểu nỗi, nếu như anh có du͙© vọиɠ, có bao nhiêu cô gái muốn xếp hàng lên giường của anh, tại sao cứ nhất mực đến dằn vặt cô?
Tóc mái của người đàn ông vì động tác của cơ thể mà rơi xuống, rũ ngay trước mắt, anh nâng tay hất tay ra sau nhưng động tác phía dưới không hề dừng lại lấy một giây, gậy thịt đấu đá lung tung bên trong huyệt nhỏ của thiếu nữ, lúc bắt đầu Hàn Y Mộng còn sống chết cắn chặt răng không bật ra tiếng nỉ non, nhưng những cú thúc đẩy càng lúc càng mãnh liệt khiến cô khó bề kiềm chế đành bật ra tiếng ư ư a a.
Giang Tế Xuyên rất vừa ý với âm thanh của cô, ngón tay thon dài mơn trớn khuôn mặt ướŧ áŧ của của, đột nhiên có một cú thúc mạnh, gậy thịt chọc thẳng vào nơi sâu nhất của hoa huyệt, chống vào điểm G chậm rãi đè ép trái phải lung tung.
"Hoa huyệt lúc tỉnh quả nhiên khác biệt, còn chặt và ướt hơn bình thường, Y Mộng à, hoa huyệt nhỏ này của em quả nhiên là món đồ có tiếng, em xem xem, em mυ'ŧ chặt cứng như này, anh trai không nỡ lòng nào rút ra."
Lời vừa dứt thì đã thúc thật mạnh vào hoa huyệt một cú, thúc vào tới nỗi Hàn Y Mộng cảm thấy thân thể mình sắp sửa bị cắm xuyên qua mất rồi, cơ thể tựa như có một dòng điện ác liệt đánh úp tới, kɧoáı ©ảʍ từ dưới bụng nhỏ lan tràn toàn thân.
Những lời nhục nhã của Giang Tế Xuyên khiến cô khó chịu, nhưng lại như cảm thấy có một loại kɧoáı ©ảʍ khác biệt nữa vậy, rõ ràng rất phản đối sự xâm nhập của anh, nhưng lại cảm thấy rất thỏa mãn, Hàn Y Mộng khinh thường bản thân mình vào lúc này, cô che miệng lại, không muốn để người kia nhận ra được cảm giác của mình.
Thế nhưng, Giang Tế Xuyên lại hết lần này tới lần khác muốn xem dáng vẻ mâu thuẫn của cô, anh lập tức kéo tay cô xuống, cố định hai tay cô trên đỉnh đầu, phủ cả người xuống, hôn hít mạnh bạo đôi môi anh đào của em gái, mυ'ŧ thật mạnh mãi đến khi cánh môi hồng hào kia trở nên sưng húp, lúc này mới dùng dằng buông tha.
"Sao nào, có phải cảm thấy rất ghê tởm, ha ha, bị anh trai cùng cha khác mẹ chiếm đoạt, trong lòng em nhất định rất đau khổ chứ gì, nhưng mà, Y Mộng à, vẻ mặt của em nói cho tôi biết em rất có cảm giác nha. Chuyện này cũng khó trách, hàng đêm tôi đều đến yêu thương cái huyệt nhỏ của em, cơ thể của em đã sớm lệ thuộc vào người anh em của tôi rồi."
Người đàn ông vỗ nhẹ khuôn mặt của thiếu nữ, nhắc nhở cô không bằng lòng đối diện với hiện thực: "Buổi sáng em luôn cảm thấy khó chịu, rất thèm muốn đàn ông có phải không? Tôi nhìn thấy em thay quần áo, trên qυầи ɭóŧ dính đầy dâʍ ɖị©ɧ, cơ thể em đã dâʍ đãиɠ như thế này rồi, em còn tưởng bản thân mình là cô gái gái trinh nguyên còn thuần khiết biết bao à?"
"Anh đừng nói, cầu xin anh, đừng nói nữa!" Hàn Y Mộng khóc lóc cầu xin, gương mặt ngập ngụa nước mắt của sự đau khổ.
Nhưng Giang Tế Xuyên càng nói càng kích động, bờ môi anh dời xuống, cắn lên xương quai xanh của thiếu nữ, sau đó là bầu ngực của cô, cùng đè đỉnh nhũ hoa của khối thịt tròn trịa chung với nhau, một lần ngậm cả hai đỉnh nhũ hoa, thỏa thích ngậm mυ'ŧ liếʍ cắn, bên dưới người cũng liên tục tấn công, cuối cùng, anh nghe thấy từng tiếng kêu khản giọng của cô gái, qυყ đầυ nóng rực thấm đẫm dâʍ ɖị©ɧ.