Chỉ cần Cố Nam Ninh khóc, cả thế giới sẽ phải chịu thua thằng bé, cho nên Tư Bắc Thần cũng gạt bỏ mọi chuyện hôm nay.
Về phần Tư Mộ Băng khi Cố Nam Hương về nhà, cậu bé ngồi đối diện với Cố Nam Hương vẻ mặt mặt nghiêm túc.
"Nói cho mẹ biết con đã làm sai chuyện gì."
Tư Mộ Băng nói rất nhỏ gần như là không nghe thấy:"Con không nên tự ý ra ngoài".
"Còn gì nữa không".
"Con không nên để mẹ lo lắng".
"Còn gì nữa không".
Nghĩ về sự việc xảy ra tối qua, Cố Thanh Thanh sáng sớm đã đem theo quà đến nhà họ Tư.
Tư Bắc Thần cùng Tư Mộ Băng đang ngồi ăn sáng. Vì tính cách hướng nội của mình nên cậu bé không hề đi học lớp mầm. Nhưng ở nhà cậu vẫn được hưởng đầy đủ chế độ giáo dục ưu tú.Tất cả những người trong nhà họ Tư khi từ rất nhỏ đã phải bắt đầu học rất nhiều thứ từ kỹ năng tính toán, kỹ năng lập trình và rất nhiều thứ khác nữa...Tư Mộ Băng tuy là hướng nội nhưng không có gì để nghi ngờ về trí thông minh của cậu bé.
Sau khi Cố Thanh Thanh vào cửa nhìn thấy Tư Mộ Băng thì cô ta rất sợ hãi bản thân cô ta cũng cảm thấy rất kỳ lạ và không thể hiểu được lý do là tại sao.
Mỗi lần muốn làm thân với Tư Mộ Băng cô ta đều phải thể hiện là mình rất thích thằng bé. Hơn nữa sự từ chối và không thích cô ta luôn hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của cậu bé.
Cố Thanh Thanh luôn lấy cớ mình là dì của Tư Mộ Băng để tiếp cận cậu bé, may mắn thay dù Tư Mộ Băng không thích cô ta nhưng cũng không đuổi cô ta nên cô ta có lý do có thể thường xuyên ghé đến.
"Bắc Thần, em đến thăm Mộ Băng em sợ việc hôm qua làm thằng bé....".
Cố Thanh Thanh cô ta sợ Tư Bắc Thần phát hiện ra sự thật vậy nên cô ta muốn đến đây để kiểm tra. Nhưng từ phản ứng của Tư Bắc Thần cô ta biết chắc chắn là anh chưa hề biết được sự thật bèn thở phào nhẹ nhõm.
Cố Nam Ninh tò mò về Cố Thanh Thanh cậu bé không biết tại sao lại cảm nhận được một điều là người dì này không hề thích mình vì vậy chỉ cong môi, cúi đầu tiếp tục ăn.
"Dì biết con thích chơi Lego nên hôm nay dì đã mua đến cho con, dì có thể chơi cùng với con không?".
Cố Thanh Thanh luôn tỏ ra nhiệt tình dù biết lầm nào Tư Mộ Băng cũng không quan tâm đến mình.
Cố Nam Ninh đột nhiên suy nghĩ Dì là em gái của mẹ sao?
Cố Nam Ninh nghĩ đến mẹ nên đột nhiên hỏi lại:" Lego là cái gì?".
Cố Thanh Thanh vui mừng khôn xiết cô ta tưởng rằng mình cuối cùng cũng đã được vị tiểu thiếu gia này chấp nhận rồi như vậy sau này sẽ....
Tư Bắc Thần cũng xác nhận lại lần nữa, trước đây Cố Thanh Thanh cho dù có cố gắng như thế nào thì Tư Mộ Băng cũng không để ý đến. Có khi hỏi đến 10 câu cũng không nhận được câu trả lời.
Đúng như lời quản gia nói:" Mộ Băng trong thời gian này có sự thay đổi rất lớn."
Khi hai người đang vui mừng thì Cố Nam Ninh bỏ cốc sữa xuống và hỏi Cố Thanh Thanh một cách mong đợi:"Dì là em gái của mẹ, vậy dì có thể kể cho con nghe về mẹ con không?".
Sắc mặt Cố Thanh Thanh chợt thay đổi, Tư Bắc Thần ngồi đối diện cũng cúi mặt xuống.