Cố Nam Hương tuy rất bận rộn công việc, nhưng đều là những việc vặt vãnh. Cô chưa bao giờ được nhận chỉ thị trực tiếp từ Tư Bắc Thần.
Có thời gian rảnh rỗi cô đem điện thoại ra nhắn tin cho Nguyễn Thiên [ Không biết anh ta phòng vệ em như kẻ trộm hay là không tin vào năng lực của em? ]
Nguyễn Thiên trả lời: "[Dù sao nhiệm vụ tổ chức không phải chỉ muốn em vào công ty của Tư Bắc Thần làm việc thôi sao? Họ không yêu cầu em phải đạt được bất kì thành tựu nào mà."]. Hiện tại tổ chức muốn gì cô cũng không biết,mục đích của tổ chức hoàn toàn không rõ ràng
Cố Nam Hương liếʍ môi và khen ngợi Nguyễn Thiên:"[ Tối nay em mời anh ăn bữa hải sản? Thế nào?]
Nguyễn Thiên:"[ Được, Cố tổng mời anh không có ly do nào để không ăn cả].
Cố Nam Hương cảm thấy có lỗi với hai đứa trẻ vì hôm qua cô đã thất hứa không thể đi ăn cùng chúng...Cô không biết rằng mình đang cười tươi như hoa với chiếc điện thoại lại bị Tư Bắc Thần bắt gặp. Vẻ mặt của Tư Bắc Thần tối lại:"Biểu cảm vui như vậy chắc lại sắp đi hẹn hò cùng tên đó..." Tư Bắc Thần nắm chặt bàn tay, nhiều năm như vậy xem ra quan hệ của bọn hò duy trì rất tốt, có lẽ đã vượt qua giới hạn bạn bè...Trong đầu nhất thời hiện lên ý nghĩ, càng nghĩ lại càng tức giận trong mắt bốc lện ngọn lửa giận quái dị.
" Không có quy định nào lúc đi ăn không thể band công việc cả, vậy nên chúng ta đi ăn."
Cố Nam Hương buột miệng:" Anh đi hẹn hò với Cố Thanh Thanh còn muốn tôi đi cùng."
Cái từ hẹn hò khiến Tư Bắc Thần cau mày, theo bản năng muốn phản bác, nhưng lời vừa đến miệng lại không nói gì mà mặt mày không biểu tình nói:" Làm thư ký của tôi, chỉ cần theo tôi là được."
Người đàn ông đáng ghét này....!
Cô đã không gặp anh ta vài năm, anh ta thậm chí còn tệ hơn trước kia...Quả nhiên quyết định bỏ anh ta là một quyết định đúng đắn. Nếu mà vẫn còn bên cạnh anh ta, cô sẽ chỉ bị anh ta làm khó đến chết mất bởi anh ta là một người vô tâm không có trái tim.
Nhìm chiếc xe sang giá trị hàng tỉ, Cố Nam Hương bĩu môi chỉ có ohong cách khoa trương này là không bao giờ thay đổi.
Sau khi Tư Bắc Thần ngồi vào ghế sau, Cố Nam Hương theo bản năng muốn mở cửa lái phụ thif nghe lời nhắc của Tư Bắc Thần:"Ngồi ở phía sau!".
"Tư tổng với tư cách là thư ký của anh, tôi ngồi ở ghế phụ lái sẽ hợp lý hơn đúng không?."
Cố Nam Hương không muốn đến quá gần người đàn ông này, sẽ có muôn vàn lý do mà cô không thể chối từ:"Có một số tài liệu cần xử lý, ngồi về phía sau đi."
Giọng điệu kinh doanh dường như thực sự chỉ để nói về công việc.Cố Nam Hương do dự vài giây, rốt cuộc không thể chống lại lời nói của anh đành đóng cửa phụ ngồi xuống phía sau.
Người lái xe lặng lẽ nhìn Cố Nam Hương, thâmd suy nghĩ trước đây không có thư ký nào có thể ngồi ở phía sau cùng với ông chủ như thế này chỉ có Chu Từ là có thể đến gần. Ban đầu trong công ty có rất nhiều phụ nữ ăn mặc đủ thể loại như xẻ ngực, xẻ tà, quyến rũ hay ngây thơ... thì vẫn chỉ nhận được ánh mắt lạnh lùng và thờ ơ như thể ông chủ không hề có hứng thú với phụ nữ... Người tài xế cũng thầm thở dài xem ra trên đời này có rất ít người đàn ông như Tư tổng.
Bây giờ....anh cũng cảm thấy có lẽ ấn tượng của anh về ông chủ trước đây là không đúng. Hình như ông chủ cũng không phải hoàn toàn không thích phụ nữ....Chỉ là những cô thư ký trước đều không vừa mắt, phong cách của cô gái này rát giản dị và mộc mạc, chẳng lẽ ông chủ thích phong cách này sao?
Bất tri bất giác nhìn Cố Nam Hương đánh giá hồi lâu chợt nhận được ánh mắt sắc lạnh. Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Tư Bắc Thần đang nhìn lên gương chiếu hậu tài xế bủn rủn hết cả chân tay, vội vàng nhìn về phía trước không dám nhìn lung tung nữa....
Ngồi bên cạnh Tư Bắc Thần, Cố Nam Hương cố gắng tránh xa anh nhất có thể may may là chiếc xe cũng rộng rãi nên 2 người không phải tiếp xúc quá nhiều.
Cứ như vậy mà đến nhà hàng mà Cố Thanh Thanh đã đề cập,cô ta đã đợi ở đó từ trước.