Không biết vì sao nam nhân lại thay đổi thái độ, quan tâm đến con gái mình như vậy, điều này ngược lại khiến Dương Liễu Y rất bất an, không kiềm được nhíu mày.
Nam nhân thấy nàng không vui cũng chỉ cho rằng nàng nghiêm khắc với Niếp Niếp, lại nói: "Niếp Niếp còn nhỏ, nàng đừng hung dữ như vậy, Y Y, nàng cũng qua đây ăn một chút đi..." Lý Huy không biết vì sao nàng lại hành xử như vậy với Niếp Niếp, nhưng nghĩ hẳn là do nàng mang thai nên tâm tình không được tốt, vì vậy hắn rất từ tốn dỗ dành nàng, thậm chí còn có chút nhún nhường.
"Huy lang..." Dương Liễu Y vốn đã chột dạ, thấy nam nhân ôn hòa như vậy lại càng áy náy mà không dám biểu lộ ra, đành ngồi xuống nhìn Lý Huy lột vỏ tôm cho mình và Niếp Niếp. Mỹ phụ do dự không dám mở lời, bây giờ nàng thật sự hối hận, nam nhân này đối tốt với nàng như vậy mà nàng lại lừa gạt hắn, tuy lo sợ nhưng nàng không dám nói sự thật, nhìn dáng vẻ tràn đầy mong chờ của nam nhân, nếu nàng thú nhận mình không có thai thì nhất định hắn sẽ tức điên lên mất, không biết sẽ dùng cách gì để trả thù mình! Dương Liễu Y nghĩ đến đây lại không khỏi run rẩy sợ hãi.
Thế nhưng nhìn Lý Huy thương yêu con của mình, không ngừng gắp đồ ăn đút cho bé, nàng lại nhất thời ngẩn ra, nếu như biểu ca còn sống thì chắc cũng sẽ giống thế này phải không? Nghĩ đến đây, mỹ phụ lại rơm rớm nước mắt, hổ thẹn với chính mình......
Nam nhân không nghĩ ngợi nhiều như vậy, hắn liên tục dỗ dành hai mẹ con, lại không biết làm vậy chỉ càng khiến Dương Liễu Y mất tự nhiên, ăn tối xong nàng liền kéo con gái đi tắm, vừa dùng khăn lông cọ lưng cho bé con vừa thở dài nói: "Niếp Niếp, con không được gọi Huy ca là cha, hiểu chưa?"
"Vì sao vậy nương?" Niếp Niếp ngoan ngoãn ngồi trong thau tắm, nghe mẫu thân nói vậy thì thấy rất khó hiểu, chẳng lẽ Huy ca không phải cha của bé sao?
"Con...... con bị ngốc hay sao......" Dương Liễu Y bất lực nhìn con gái, không khỏi thở dài, "Huy ca chỉ mới ở tuổi thiếu niên, sao lại là cha của con được?"
"Tuổi thiếu niên thì sao vậy? Niếp Niếp cảm thấy đúng là cha mình mà, hơn nữa Huy ca cũng bảo Niếp Niếp gọi mình là cha......" Niếp Niếp vẫn còn nhỏ, lại chưa từng được học hành tử tế nên tất nhiên không hiểu nhiều, khó tránh khỏi cảm thấy hoang mang......
"Ta...... ai, đứa nhỏ ngốc, con ngẫm lại xem, năm đó Huy ca của con mới mười mấy tuổi, tuổi của con như này thì làm sao hắn có thể sinh ra con được?"
"A......vậy tối nay con đi hỏi Huy ca xem làm cách nào huynh ấy và mẹ sinh ra em bé thì không phải sẽ rõ sao?"
"Con, đứa nhỏ ngu ngốc này! Đừng có nói linh tinh!" Dương Liễu Y vốn định bình tĩnh giải thích thì bây giờ thực sự đã bị chọc tức không nhẹ, không còn biết phải nói gì nữa, đúng lúc này bên ngoài lại truyền đến tiếng đập cửa.
Editor: Lạc Rang