Phu Nhân Thâm Tình

Chương 1: Mỹ nhân bị bú sữa

"Các người đừng làm loạn nữa ~ ta thật sự rất mệt ~ tắm rửa xong sẽ trở về ~" Cùng mấy vị phu nhân du ngoạn sơn trang Lục Vân cả ngày, lại bị tỷ muội tốt chuốc không biết bao rượu, Tô Yên tửu lượng vốn thấp dù đã được thị nữ dìu vẫn cảm thấy choáng váng.

Thấy nàng như vậy, các phu nhân không khỏi cười, Lương phu nhân quay sang nói với thị nữ Liên Hương đang đỡ nàng: "Ngọc lang* đã đợi sẵn ở trong rồi đấy, để chủ tử của ngươi tự vào đi. Hưởng thụ vui vẻ ha~"

"Này ~ tỷ tỷ ~" Bị mấy tỷ tỷ đùa cợt, nữ nhân xinh đẹp xấu hổ vô cùng.

Tô Yên góa chồng cũng đã tầm chục năm, nhi tử còn đi học nhưng tuổi cũng không còn nhỏ. Trước đây nàng là một người "thanh tâm quả dục", nhưng từ nửa năm trước, sau một lần say rượu, xảy ra chuyện cùng vị công tử trẻ biệt danh Ngọc lang ở đây thì thường xuyên bị mấy tỷ tỷ kéo tới nơi này làm trò cười. Rõ ràng nàng không gọi ai tới hầu hạ nhưng lại bị họ chê cười như vậy, nữ nhân xinh đẹp có chút buồn bực, vén màn trúc lên đi vào ao tắm, nào ngờ vừa bước vào đã đâm sầm phải một cái ôm ấm áp, nàng xấu hổ đến đỏ cả người.

Quả nhiên, bên ngoài lại truyền đến một trận cười to, chỉ là giỡn một hồi rồi tan nhưng vẫn khiến Tô Yên tức giận. Lúc này nàng đã say đến không mở nổi mắt, chỉ biết xấu hổ đấm nhẹ vào nam nhân trẻ đeo mặt nạ phía trước, mềm mại nói: "Ngươi... ai bảo ngươi tới~" Nàng mới oán trách một câu, nam nhân đã không chờ nổi mà bế nàng lên.

"Ngươi say rồi..." Cúi đầu nhìn mỹ nhân trong lòng, ánh mắt nam nhân tràn ngập si mê, mang theo cả sự dịu dàng và thâm tình, hai người chỉ nhìn nhau một cái như vậy đã khiến nữ nhân không nhịn được đỏ mặt.

"Ngươi, ngươi thả ta xuống ~ tối nay ta không gọi ngươi..." Sơn trang Lục Vân này bề ngoài là khu suối nước nóng dành cho các tiểu thư quý tộc trong thành tới ngâm mình, nhưng bên trong lại nuôi một nhóm nam nhân trẻ chuyên giải tỏa du͙© vọиɠ, mua vui cho các tiểu thư.

Ban đầu Tô Yên không biết chuyện này, sau mấy lần lui tới cũng dần hiểu ra mà cảnh giác, ấy vậy mà vẫn không cẩn thận phạm sai lầm, cùng "Ngọc lang" này phong tình một đêm. Nàng vốn định trả giá cao bồi thường cho hắn, coi như chưa có gì xảy ra, ai ngờ hắn lại một mực dây dưa với mình, thật sự khiến nàng rất phiền muộn. Hôm nay nàng còn hỏi trước trưởng quầy, biết Ngọc lang không có ở đây mới miễn cưỡng đi vào theo đám tỷ muội, nào ngờ hắn lại chờ sẵn nàng ở đây từ lâu, mỹ nhân không khỏi nhíu mày.

"Hôm nay ta mệt rồi... Ta muốn về, ngươi đến chỗ Liên Hương lĩnh bạc rồi đi đi, a ~ ngươi, ngươi làm gì vậy?!" Mỹ phụ** say khướt nhẹ nhàng nói, cố gắng dỗ hắn nhận tiền rồi đi, nhưng nào ngờ nam nhân lại vươn tay xoa mặt nàng, kế đó đẩy nàng vào tường không ngừng vuốt ve.

"Ngươi, ngươi buông ra ~ buông ra ~" Tô Yên góa chồng đã lâu, bình thường lại sống quy củ thanh tịnh, bị nam nhân kìm kẹp sờ soạng như vậy liền mềm nhũn cả ra. Nam nhân chỉ lung tung xoa nắn một hồi mà nàng đã không nhịn được mềm nhũn dựa vào tường, đỏ mặt nhìn đối phương.

"Yên Yên... ta khát quá..." Nữ nhân này ngoài miệng thì kháng cự nhưng thật ra vô cùng thích ý, nhìn dáng vẻ đào hoa mị hoặc của nàng, nam nhân không khỏi thở dài, theo lệ cũ lấy ra một đoạn dây màu đỏ rồi che hai mắt nàng lại.

Hắn lại duỗi tay đến váy Tô Yên tìm kiếm, kéo váy nàng vài cái rồi lôi bầu vυ' đầy đặn ra. Ngọc lang cười khẽ một tiếng, xoa nắn trêu đùa da thịt trắng nõn hồng hào của nàng, khuôn mặt đeo mặt nạ không ngừng cọ vào khe vυ' của mỹ nhân.

"Không, không ưm ~ đừng làm vậy ~ buông ra ~" Thân thể nàng đã bị hắn dạy dỗ trở nên vô cùng mẫn cảm, chiếc mặt nạ với bề mặt thô ráp không ngừng cọ xát giữa khe vυ' khiến nàng hoảng hốt xấu hổ, thân thể mềm mại càng thêm run, âʍ ɦộ ẩn sau qυầи ɭóŧ không nhịn được phun ra vô số dâʍ ŧᏂủy̠!

Editor: Lạc Rang

(Chú thích: Chữ "lang"* - 郎 bên cạnh tên nhân vật không phải tên người, dùng để gọi thanh niên trẻ, có ý như "chàng"/ tình nhân. Edit ra sến nên mình giữ nguyên Hán Việt. Tác giả bị lặp lại rất nhiều từ "mỹ phụ"** = nữ nhân xinh đẹp, mình cũng giữ từ gốc nhé để tránh dài dòng lủng củng)