Mùa Hè Mê TÌnh

Chương 1: Sáng sớm đói bụng

Thời điểm Nghê Tư Ngôn từ trên giường tỉnh lại người bên cạnh đã không còn, nàng duỗi tay ra sờ ổ chăn vẫn còn ấm, nàng biết người đó mới vừa dậy không lâu, không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là đang ở phòng bếp.

Nàng mơ mơ màng màng mang dép lê đến phòng bếp, thiếu nữ mái tóc rối bù, trên người mặc một chiếc áo thun to rộng rõ ràng là của nam nhân, áo chỉ dài đến đùi hai khiến chân thon dài đều lộ ra.

Nam nhân cao lớn đang làm cơm sáng đưa lưng về phía nàng.

Nàng từ phía sau vòng lấy eo nam nhân, ở phía sau lưng hắn cọ cọ, tay nhỏ thuần thục sờ xuống hạ bộ hắn.

“Ba ba, con buồn ngủ quá a.” Nghê Tư Ngôn làm nũng nói, mang theo giọng mũi mới vừa tỉnh ngủ.

Nghê Xu xoay người ôm lấy con gái nhỏ, yêu thương hôn một cái ở trên mặt nàng: “Sao không ngủ thêm chút đi? Cơm làm xong ba ba kêu con dậy.”

“Bởi vì lúc tỉnh lại không thấy ba ba ở bên người cho nên mới tìm người.” Nghê Tư Ngôn dựa vào trong lòng ngực hắn, tay nhỏ với vào trong quần nam nhân sờ sờ chỗ đã phồng lên kia.

“Đói bụng không?” Nam nhân cũng không ngăn cản nàng, chỉ thay đổi chút vị trí của con gái, để nàng dựa lên bệ bếp.

“Đói chứ, cho nên muốn ba ba đút ăn no.” Thiếu nữ trong mắt mang theo ý cười giảo hoạt ốm lấy cổ Nghê Xu.

Nam nhân con ngươi trở nên sâu thẳm, vật giữa háng bị cái tay mềm mại của con gái nhỏ đánh thức, sớm đã đem quần đỉnh cái lều trại nhỏ, nghe được con gái nói như vậy cũng không hề nhẫn nại, hắn cất giọng nói: “Được, ba ba liền dùng dươиɠ ѵậŧ lớn con thích nhất đút con ăn no.”

“Chuyển qua đi.” Nghê Xu xoa nhẹ đem Nghê Tư Ngôn mông thịt, đem dâng trào dươиɠ ѵậŧ thả ra, thâm sắc côn ŧᏂịŧ lớn diễu võ dương oai từ miên chất qυầи ɭóŧ trung nhảy ra. Nữ hài xoay người sang chỗ khác nửa nằm bò, đôi tay chống mặt bàn, khuôn mặt nhỏ sạch sẽ lại thuần khiết. To rộng áo thun hạ không hề ngăn cản, trắng nõn mông thịt đối với Nghê Xu.

Nàng vặn vẹo mông nhỏ: “Nhanh lên đi ba ba.”

“Ba ba liền cho con.” Nghê Xu nắm dươиɠ ѵậŧ của mình nhắm ngay nộn huyệt con gái, đầu tiên là dùng qυყ đầυ cọ cọ, tiểu huyệt nàng thực mẫn cảm, bị hắn ma sát vài cái như vậy đã ra nước sáng lấp lánh.

Thẳng lưng nâng mông, Nghê Xu trực tiếp cắm vào, huyệt thịt mềm mại nháy mắt hấp thụ đi vào.

“Ừm Thao.” Nghê Xu bị mị thịt co bóp rủa thầm một tiếng, mặc dù thao con gái nhiều lần như vậy, lỗ bướm nàng vẫn chặt.

“Ha a, ba ba.” Nghê Tư Ngôn ngẩng cổ thở dốc một tiếng, cứ mỗi lần tiểu bức bị dươиɠ ѵậŧ lớn thọc vào nàng đều kinh hồn táng đảm, sợ ba ba đem nàng thao hỏng mất.

Nghê Tư Ngôn chống đỡ thân thể, xoắn mông nhỏ động đậy trước sau một chút “Bang” một tiếng, Nghê Xu tay lớn vỗ lên mông thịt của nàng một cái thật mạnh, làm làn da non mịn thực mau hiện lên dấu bàn tay đỏ tươi.

“Ba ba.” Nghê Tư Ngôn ủy khuất xoay đầu đi xem hắn, không rõ ba ba vì cái gì đột nhiên muốn đánh chính mình.

“Tiểu bức kẹp chặt chút.” Nghê Xu vén sợi tóc rũ ở trước ngực nàng lên qua sau tai, Nghê Tư Ngôn lập tức nước mắt lưng tròng ngoan ngoãn làm theo.

Vận sức chờ phát động, Nghê Xu bóp éo nhỏ của Nghê Tư Ngôn bắt đầu đại khai đại hợp thao lộng nàng, côn ŧᏂịŧ cắm vào thật sâu, khi nhẹ khi mạnh, làm Nghê Tư Ngôn thất thần kêu lên tiếng.

“Ách a... Ba ba... Ưm ưʍ... Chậm, chậm một chút.” Nghê Tư Ngôn bị đâm cho thân mình đẩy về phía trước, ê ê a a nói không nên lời một câu hoàn chỉnh.

“Kêu lớn tiếng chút, chịu không nổi sao?” Nghê Xu cúi người tìm trong áo thun to rộng của nàng cặρ √υ' bự đang không ngừng lắc lư theo động tác giao hợp, nắm vào trong tay nặng trĩu, hắn mạnh mẽ xoa nắn, Nghê Tư Ngôn khó nhịn kêu ra tiếng, không biết là đau hay sảng.