Lâm Tử Ngang luôn bình tĩnh, không e ngại bất cứ sóng to gió lớn nào, vậy mà hiện giờ trong đôi mắt đen nhánh xuất hiện một vẻ khó có thể tin và khϊếp sợ, anh không bao giờ nghĩ tới, người bạn gái ở trên mạng trò chuyện vui vẻ cùng mình trong ba tháng qua lại chính là em gái của mình!!
Không đúng.
Thật ra sáng hôm nay, lúc nhìn thấy bộ quần áo trên người cô thì anh nên đoán được điều khác thường của Lâm Hiểu Hiểu, vì quần áo cô đang mặc trên người chính là giống như đúc trang phục mà anh miêu tả với cô bạn gái trên mạng qua cuộc trò chuyện WeChat của hai người!
Đó là bộ trang phục định chế đầy dụ hoặc!
Chỉ là ngay lúc đó, trong đầu óc Lâm Tử Ngang cũng thật chờ mong cuộc gặp mặt với cô bạn gái của mình, cho nên mới không có tìm tòi nghiên cứu sâu thêm chuyện của Lâm Hiểu HIểu!!
Người đàn ông đứng ở cửa chậm chạp không có động tác, càng không có lên tiếng đáp lại cô. Cho nên Lâm Hiểu Hiểu đang nằm trên giường liền cảm thấy có hơi lo sợ: “Ông xã, anh làm sao vậy, anh đây là ghét bỏ người ta sao? Vì sao không tới đây?”
Lâm Hiểu Hiểu cảm thấy hơi khổ sở và mất mát, nhỏ giọng nói: “Là do hôm nay, quần áo của bảo bối không làm anh hài lòng hay sao?”
Lâm Hiểu Hiểu tự ngẫm lại bản thân mình lớn lên cũng không tính quá xấu, ba Lâm và mẹ Lâm đều là sinh viên của đại học Giao, thời điểm hai người ở trong trường chính là một đôi trai tài gái sắc, được bạn bè cùng trường hâm mộ không thôi, sau khi tốt nghiệp thì liền kết hôn, đứa con đầu tiên là anh trai cô Lâm Tử Ngang, mấy năm sau cô cũng được sinh ra.
Tuy rằng, cô không thông minh, không bằng anh trai thiên tài Lâm Tử Ngang, nhưng xét về dáng dấp cũng tính là rất xuất chúng, xinh đẹp mà.
Gương mặt xinh đẹp, da thịt trắng mịn, đặc biệt là một đôi chân dài thon gọn trắng nõn, ban đầu Lâm Hiểu Hiểu lo lắng bạn trai sẽ không thích tính cách của mình, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới chỉ vừa mới gặp mặt lại bị anh ghét bỏ bởi dáng vẻ bên ngoài của cô.
Lâm Hiểu Hiểu lập tức muốn đưa tay cởi ra bịt mắt trên mình để nhìn rõ anh.
Đứng ở cửa, Lâm Tử Ngang đột nhiên lên tiếng đáp lại: “Không có đâu bảo bảo, anh làm sao có thể ghét bỏ em được chứ, anh thích em còn không kịp nữa là.”
“Trước tiên, đừng bỏ bịt mắt ra, chờ chút nữa ông xã sẽ tự mình cởi ra cho em.”
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, với năng lực thừa nhận phi thường, Lâm Tử Ngang trả lời cô xong, liền bước nhanh đến gần chỗ giường nơi Lâm Hiểu Hiểu đang nằm.
“Được nha.” Sắc mặt Lâm Hiểu Hiểu vui vẻ đồng ý, nghe theo ý kiến của bạn trai, ngoan ngoãn bỏ tay ra khỏi bịt mắt, cô dùng giọng nũng nịu nói với anh: “Vậy ông xã mau tới đây nhanh lên, bảo bảo cũng rất muốn nhìn thấy dáng vẻ của anh đó.”
Chờ đến khi anh bước vào trong phòng, đến gần chỗ giường nhìn thấy rõ tình cảnh trên đó liền cảm thấy máu trong người sôi trào, lửa dục bốc cháy lên, côn ŧᏂịŧ dưới háng cũng có dấu hiệu thức tỉnh, cương lên một nửa.