[Bạn mong muốn có được sức mạnh siêu nhiên? Muốn trải nghiệm cảm giác cưỡi mây lướt gió như các nhân vật trong phim truyện ư? Xin mời tham gia hệ thống trải nghiệm tu tiên của chúng tôi, đảm bảo sẽ khiến bạn hài lòng.]
Lê Thanh Tùng đang nằm đọc tiểu thuyết tiên hiệp trên giường, đột nhiên một giọng nói hưng phấn (?) xa lạ vang lên. Cậu hoảng hồn bật dậy, dáo dác nhìn ngó xung quanh.
"Đm, thằng khứa nào đang nói đấy?"
[...]
Hệ thống: [Xin chào, tôi là hệ thống tu tiên 001, đến từ vị diện song song. Bởi vì trong quá trình vận hành gặp một chút sự cố nên "lạc" sang vị diện này.]
[Lúc nãy tôi có rà quét khu vực xung quanh đây, phát hiện mong muốn trở thành thần tiên của cậu, vì vậy mới mạo muội đến làm quen.]
[Hiện tôi đang cần tích lũy năng lượng để trở về, chỉ cần cậu giúp tôi lấy được năng lượng, tôi sẽ giúp cậu được trải nghiệm cảm giác sống trong tu tiên giới. Thế nào?]
Lê Thanh Tùng không thể tin há hốc mồm. Cậu mà cũng có ngày gặp được kì ngộ này à?
Tuy rằng có chút kích động, cậu vẫn không quên hỏi lại: "Mày nói chuyện như vậy liệu có ai nghe thấy không?"
Hệ thống: [Yên tâm, chỉ một mình cậu mới có thể nghe thấy lời tôi nói.]
"Tốt! Giờ chúng ta vào chuyện, sao mày lại chọn tao?" Cậu không tin trong hàng trăm ngàn người đọc tiểu thuyết tiên hiệp mà chỉ mình cậu có cái ý nghĩ này.
Hệ thống: [Bởi vì ở đây chỉ có ý niệm muốn đến thế giới tu chân của cậu là mãnh liệt nhất.]
"... Được rồi, chúng ta dùng ý niệm trao đổi đi. Mày có thể chứ?"
Hệ thống: [Có thể!]
Lê Thanh Tùng rất nhanh đã áp dụng cách thức giao lưu với hệ thống đọc được ở trong sách, dùng ý nghĩ để trò chuyện với nó:
"Mày nói hay lắm, vậy tao phải làm sao để lấy năng lượng?"
Dù sao cậu cũng từng đọc đủ loại tiểu thuyết tu tiên, mấy cái dạng hệ thống như này phải tìm hiểu cho thật kĩ.
Hệ thống: [Tôi sẽ đưa cậu tiến vào thế giới tu chân giả tưởng, ở đó chỉ cần cậu hoàn thành nhiệm vụ, có được điểm tích phân thì cậu sẽ có được một phép thuật tương ứng với cấp bậc tích phân đó, còn số điểm tích phân mà cậu kiếm được thì tôi sẽ chuyển đổi thành năng lượng.]
"Mày có vẻ không quyền năng như tao tưởng."
Hệ thống gì mà phải nhờ kí chủ giúp đỡ, không phải mấy hệ thống dạng này đều tự ý trói buộc kí chủ, bắt bọn họ làm nhiệm vụ hay sao?
Hàng này đến cả điểm tích lũy cũng là bên khác cho, bảo cậu sao mà tin được.
[...]
Hệ thống: [E hèm... Thật ra thì tôi chỉ có quyền hạn như một "người đại diện" thôi, còn kí chủ là "nghệ sĩ" dưới trướng, nhiệm vụ chủ yếu của tôi là đưa đón, lên kế hoạch, dẫn dắt kí chủ làm nhiệm vụ, "tiền lương" chính là điểm tích phân mà kí chủ đạt được, cũng chính là năng lượng để tôi hoạt động. Như vậy, cậu cũng có mất gì đâu.]
Lê Thanh Tùng trầm ngâm: "Cũng đúng, nhưng nhiệm vụ của tao là gì mới được."
Không thể để hệ thống có cơ hội hố mình, phải hỏi cho rõ ràng trước đã.
[Nhiệm vụ là không cố định, tùy vào mức độ khó dễ mà điểm tích phân được tính khác nhau, kí chủ có thể tự do lựa chọn.]
"Nghe có vẻ hay đấy, còn một điều nữa, nếu như tao tiến vào thế giới kia, vậy thân thể của tao sẽ thế nào?"
Hệ thống: [Cậu có thể mang theo nó cùng xuyên.]
Lê Thanh Tùng: "?"
[Khụ... Ý tôi là thân thể cậu sẽ đồng thời tiến vào thế giới đó, tôi sẽ dựa theo bản thể của cậu mà thiết lập thân phận, hình tượng. Cậu thấy được không?]
"Mày còn có khả năng này luôn à?" Cậu tưởng chỉ là xuyên hồn thôi chứ.
Rất tốt, chỉ cần không để ngoài cho bốc mùi là được.
Hệ thống hừ mũi khinh thường: [Cậu cho rằng tôi giống như mấy hệ thống mà cậu hay đọc trên mạng à? Tôi cao cấp hơn nhiều. Vốn dĩ thế giới mà cậu sẽ đến là không gian do một cường giả ở vị diện của chúng tôi tạo ra, đương nhiên là có thể đưa cả thân thể vào bên trong.]
"Vị diện của mày có vẻ rất cao cấp nhỉ?"
[Tất nhiên, vị diện của chúng tôi chính là vị diện cao cấp nhất trong tất cả các vị diện đó.] Hệ thống phỗng mũi đáp.
Nó còn chưa nói cho kí chủ biết vị diện của nó cũng là vị diện duy nhất tồn tại các loại pháp thuật và dị năng trong truyền thuyết đâu nha.
"Thế nếu như tao không muốn làm nhiệm vụ nữa, muốn ra ngoài thì có được không?" Cái này vô cùng quan trọng, liên quan đến tính mạng đó.
[Có thể.]
Vậy còn phải xem cậu có tích đủ sức mạnh hay không.
Hệ thống rất vô liêm sỉ mà ém thông tin này đi, nó phải dụ cái con người này tiến vào thế giới kia đã, nói luôn ra chẳng phải sẽ dọa người ta chạy mất sao?
Rất hiển nhiên Lê Thanh Tùng đã coi cái hệ thống này như một trò chơi thực tế ảo, muốn thoát ra lúc nào cũng được. Bởi vậy, sau khi được hệ thống cho biết thời gian cậu ở trong "trò chơi" thì bên ngoài vẫn dừng lại tại thời điểm cậu tiến vào, bấy giờ mới yên tâm "trải nghiệm" cái trò tu tiên này.
Nhưng sự thật là như thế sao?
Thời gian làm sao có thể dừng lại tại một thời điểm lâu như vậy, ít nhất thì hệ thống cũng không có cái năng lực nghịch thiên này.
Vì vậy, ngay sau khi Lê Thanh Tùng tiến vào thế giới tu chân, hệ thống đã sử dụng phương pháp đặc thù xóa toàn bộ dữ liệu về cậu ở vị diện hiện tại, đồng thời xóa luôn kí ức của những người xung quanh về cậu, ngay cả người thân cũng không ngoại lệ.
Nếu sau này sức mạnh của cậu đạt đến mức đủ để thoát ra ngoài, như vậy, việc lấy một thân phận mới để sinh sống cũng sẽ dễ dàng hơn.
[Đinh! Đã thành công buộc định kí chủ, xin mời tiến vào thế giới tu chân. Trước tiên hãy chọn biểu tượng sức mạnh của mình.]