Tuyết Dung cố ý trượt chân bám lên người La Phi, bấu chặt vào ngực anh, vẻ mặt hoảng sợ la lên
- Á ...ách, xin lỗi!
- Không sao, để tôi cùng cô làm quen dần.
La Phi dịu dàng nói, tay bám vào eo cô giúp cô chuyển động chân. Một màn này được Lưu Hải để hết vào mắt, thân thể quyến rũ kia quá chói mắt giữa hồ.
Trong hồ có rất nhiều người tập bơi, không ai để ý đến bên này tay La Phi cố gắng giúp Tuyết Dung ổn định thẳng bằng, tập đứng dưới nước. Anh ta ở sau cô giúp cô giữ eo, yêu cầu chân cô làm hành động như bơi ếch để có thể nổi trên nước.
Từ sau cô có thể cảm nhận được cự vật cứng thi thoảng chọc nhẹ mông cô, cực kỳ nóng trong hồ bơi lạnh này, rất dễ phát hiện. Mà có lẽ La Phi không nhận ra điều đó, liên tục cọ cọ vật nóng vào cặp mông mềm mại kia, thoải mái thở hắt ra.
Mà Tuyết Dung liên tục động chân theo yêu cầu của anh, mông lên xuống liên tục khiến cự vật dễ dàng ma sát vào. Cô thầm rêи ɾỉ trong lòng, nếu không phải hồ bơi thì chắc mọi người đã thấy hết, qυầи ɭóŧ cô cũng có phần ướt từ da^ʍ thuỷ.
Cự vật càng lúc càng mất lý trí, bạo dạn chọc giữa khe hở của Tuyết Dung, nhẹ nhàng ma sát. Cô vờ như không biết, vẫn chăm chỉ luyện tập. Cho tới khi Lưu Hải thấy gì đó không thích hợp, liền lặn xuống nhìn. Nhìn thấy nhân viên của mình cố tình để cự vật chạm vào mông cô gái, mà cô gái không biết gì vẫn liên tục học hỏi, miệng hỏi thăm cách làm có đúng hay không liên tục.
Anh bực bội gọi tên kia ra ngoài.
- La Phi, cậu ra đây với tôi một chút, Tuyết tiểu thư xin lỗi cô một chút, cô ngồi tạm ghế nghỉ ngơi nhé.
- À được thôi.
La Phi dìu cô lên bờ, trong lòng thầm kêu bộp chộp, liều hành động của hắn có bị ông chủ nhìn thấy không, anh ta lo sợ mất việc. Dù sao đây là vi phạm lỗi cơ bản, thường lỗi này ông chủ sữ đuổi thẳng không cần nói thêm.
Quả nhiên không sai, sau khi nói rõ ràng anh ta liền bị Lưu Hải đuổi, tuyệt nhiên anh sẽ không lưu lại mối hoạ như vậy cho việc làm ăn của mình. Chỉ thương Tuyết Dung không biết mình bị lợi dụng.
Nếu Tuyết Dung mà nghe được suy nghĩ này có lẽ sẽ cười đến điên đảo, con mồi của cô cắn câu rồi.
- Tuyết tiểu thư, xin lỗi nhân viên kia của tôi có việc nhà gấp, cậu ấy đi về rồi. Tôi sẽ hướng dẫn cô.
- Không có việc gì! Chỉ là tôi thấy ở đây đông người quá, tôi không thích nghi được, tôi có thể làm thẻ vip ngay bây giờ không?
- À, được chứ. Tôi dẫn cô đi
- Tiện thể đừng gọi tôi là Tuyết tiểu thư, gọi thẳng Tuyết Dung đi!
Anh đứng đờ người một chút, bọn họ thân đến vậy sao, nhưng anh vẫn tươi cười trả lời khách hàng vip của mình.
- Được!