Vào bảy giờ, 26 phút tối của thứ bảy. Ngày 26 tháng 9. Tiếng khóc đầu tiên vang vọng khắp căn phòng, dòng nước mắt thầm lặng lăn trên gò má của người mẹ, một đứa bé được bế trên tay y tá.Đứa bé rất khoẻ, tiếng khóc rất to, đủ cân, là một bé gái.Đứa bé được đặt cạnh bên người đã luôn mong ngóng mình.
Nước mắt không ngừng rời, chúng vơi xuống trán đứa bé. Sau một lúc, đứa bé ấy được trao cho người bố của mình. Có cả một đại gia đình phía sau.
Tiếng khóc của đứa bé không còn mà được thay bằng tiếng khóc của người đàn ông cao lớn.
Những người bà không ngớt lời hỏi thầm, chăm sóc người mẹ.
Hai ông và các anh của đứa bé thay phiên nhau dỗ đứa bé lẫn người ba.
Một đại gia đình hạnh phúc bây giờ đã có thêm một thành viên nhỏ bé nữa thì lại càng hạnh phúc hơn.
Năm đứa bé lên hai, bây giờ mọi người hay gọi đứa bé là "Sinne". Một cách gọi ngọt ngào.
Sự lớn lên của Sinne cũng làm cho cách gia đình quan tâm Sinne cũng thay đổi.
Mọi người đều yêu quý Sinne, luôn chăm sóc, lo lắng từng chút. Mọi thứ đều rất tuyệt vời.
Sinne cũng dần trở nên ngoan ngoãn, không quấy rầy. Cũng được bố tập cho tính tự giác. Ít bệnh, biết tự chơi và chờ đợi.
Năm lên ba là lúc Sinne vào nhà trẻ.
Sự bỡ ngỡ, sợ hãi được lắp đi bằng lời động viên của mẹ.
Sinne cũng rất hoà đồng cùng các bạn và giáo viên, luôn đúng giờ, đúng nội quy, biết tự dọn đồ của mình và từ lúc vào nhà trẻ, Sinne chưa làm mọi người lo lắng.
Sinne hay được ba mẹ và các anh động viên, dạy bảo, khen thưởng.
Cuối năm lên năm. Sinne bây giờ đã có ảnh tốt nghiệp mẫu giáo. Trong ảnh, Sinne có ngoại hình nhỏ nhắn như bao đứa trẻ khác, mái tóc dễ nuôi nên dài hơn các bạn được thắt bím xéo một bên, đặt lên trên vai. Mặc bộ đồ tốt nghiệp màu xanh.
Miệng tươi cười, mắt Sinne không to lắm nhưng nhìn cũng rất hợp với lúc đó.
Vào lớp một. Đối với nhiều đứa trẻ khác điều đó khá đáng sợ, còn có người bật khóc mếu máo bên phụ huynh.
Sinne cũng không ngoại lệ, chỉ khác ở gia đình Sinne. Thay vì nổi nóng hoặc khóc chịu thì họ, đã dỗ dành, giải thích cho Sinne hiểu về việc vào lớp một như nào.
"Sinne ngoan của ba mẹ, ở lớp một, nó giống như ngày đầu con vào mẫu giáo vậy, rất xa lạ đúng không? Nhưng rồi sau đó thì sao? Con đã quen với việc đó nên không còn sợ nữa. Đừng chùn bước con nhé, vượt qua khó khăn sẽ đưa ta đến một thứ tốt đẹp. Nên hãy cố lên Sinne ngoan của ba mẹ nhé! Ba mẹ tin con mà! Cố lên Sinne!"