Xuyên Nhanh: Thành Thục Thuần Phục Lão Bà Ở Mỗi Tiểu Thế Giới

Chương 3

*

“Ngươi có thuốc giải đúng chứ?”

[Có a, cần 500 điểm tích lũy.]

“Ngươi ăn cướp à!?”, Triệu Dực nghĩ tới bản thân đã nghèo đến mức sắp không mua nổi cái quần còn gặp phải loại hệ thống như này, tức đến không còn gì để nói: “Mua.”, đợi hắn kiếm được đủ điểm tích lũy nhất định sẽ phải xem xét loại bỏ cái hệ thống không có chút tiền đồ này.

Thuốc đã đến tay nhưng Triệu Dực chưa vội dùng, hắn đem người trên giường cởi sạch, chỉ để lại duy nhất một chiếc cà vạt. Người này thật sự quá cực phẩm rồi, gương mặt đẹp khỏi phải nói, thật sự rất nam tính, cơ bắp săn chắc do luyện tập lâu ngày mà có, thậm chí nơi đó lớn lên cũng thật sự đủ “cường đại”. Đáng tiếc gặp phải người như hắn, xem ra không thể có cơ hội dùng rồi.

Triệu Dực không lập tức cởi đồ mà đè phía trên thân Finn, nhìn người dưới thân vẫn ngủ mê man, gương mặt còn hơi đỏ lên trông vừa đáng yêu vừa quyến rũ. Hắn đặt viên thuốc lấy từ hệ thống vào miệng nam nhân, nhẹ nhàng hôn lên cánh môi mỏng, đầu lưỡi lập tức xuất quân tiến công chiếm đóng ở bên trong, quấn lấy vật thể ấm áp, mềm mại vẫn còn vương vấn hương vị rượu, càn quét mỗi một ngóc ngách trong khoang miệng Finn.

Hô hấp của cả hai dần nóng lên, âm thanh lép nhép cũng ngày một rõ ràng, đến khi khóe miệng Finn chảy xuống chỉ bạc mê người thì cũng là lúc thuốc giải phát huy tác dụng, người ở dưới thân dần dần mở mắt.

Finn vừa mở mắt đã đã bị một màn này làm cho chấn kinh, anh ta vậy mà bị một nam nhân đè trên người, vừa rồi còn có cảm giác có ai đó đang hôn mình. Nghĩ tới đây cơn phẫn nộ lập tức xông thẳng tới đại não, còn chưa kịp phản ứng Triệu Dực đã bắt chéo hai tay anh ta khóa chặt trên đầu, Finn có làm thế nào cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của người này.

Finn nhận ra người này chính là người gặp trong quán bar khi nãy, sức lực lớn kinh người của Triệu Dực khiến anh ta bỗng có một linh cảm xấu, vẻ mặt lập tức tối sầm.

“Cậu làm gì vậy, còn không buông tôi ra?!”

Triệu Dực đặt cây kẹo mυ'ŧ sang một bên: “Vất vả lắm mới đem anh lên đây được, đâu thể nói thả là thả chứ? Ít nhất cũng phải cho tôi phần thưởng đã.”

“Cậu muốn thứ gì?”, Finn vẫn cố gắng giãy ra khỏi tay hắn nhưng sự phản kháng của anh ta hoàn toàn vô dụng.

Ánh mắt Triệu Dực nhìn xuống, quét qua thân thể vô cùng ngon mắt phía dưới, Finn cũng đã nhận ra bản thân đang khỏa thân trước mặt người này, cảm giác bất an trỗi dậy mỗi lúc một mãnh liệt.

Triệu Dực mỉm cười, vuốt ve bộ ngực rắn chắc của Finn: “Làm sao đây, giờ tôi chỉ muốn anh thôi.”

Finn lập tức đen mặt, ánh mắt như con dao sắc bén nhìn hắn: “Cậu điên rồi! Tôi là nam nhân!”

Triệu Dực lại như chẳng nghe thấy gì, hắn vuốt ve đùi trong của Finn, dần dần di chuyển đến eo, ngực, yết hầu, mỗi một động tác đều rất chuyên nghiệp.

Sự vùng vẫy trên khuôn mặt Finn hiện ra rõ ràng, không biết vì sao người này lại khiến anh ta cảm thấy bị đe dọa, vẻ ngoài mới chỉ hơn 20 nhưng khí thế vậy mà rất dễ dàng áp đảo anh ta.

Triệu Dực không cho anh ta cơ hội phản kháng, lập tức dùng môi lưỡi chặn miệng anh ta. Finn chỉ cảm thấy khoang miệng của mình trong chốc lát đều bị càn quét qua một lượt, người này giống như vô cùng đói khát mà gặm cắn, hương rượu thoang thoảng và vị ngọt của kẹo sữa dâu hòa hợp bên trong nụ hôn của hai người.

“Ưm ư!”

Một bàn tay của Triệu Dực du tẩu trên ngực của Finn, bộ ngực rắn chắc bị một bàn tay to lớn, thô ráp lại hơi lạnh xoa nắn khiến anh ta trong chốc lát không thể thích ứng được. Cơ thể bị vuốt ve bỗng run lên, bị động tác thành thục của nam nhân dễ dàng khơi dậy, đánh thức.

Triệu Dực như muốn nuốt cả môi lưỡi của người dưới thân, khoang miệng giống như có mật ngọt, dù có càn quét bao nhiêu cũng không giảm bớt, tham lam chiếm giữ. Bàn tay hắn niết nhẹ đầṳ ѵú Finn, cơ thể Finn giống như bị kéo lên dây cót mà run rẩy không ngừng, từng động tác xoa nắn, cấu rồi lại véo của người ở trên khiến đầu óc anh ta trong chốc lát mơ hồ, trống rỗng.

“Dừng… hức dừng lại… ưm ~ tôi sẽ khiến cậu hối hận a ~ ư dừng lại…”

Triệu Dực liếʍ láp vành tai của nam nhân, cả cơ thể của Finn bỗng cứng ngắc, Triệu Dực cười như được mùa, nơi nhạy cảm của anh ta thế mà lại là tai nhỉ.

“Đừng liếʍ ư ư a… dừng… không phải ở đó…”

Mắt thấy người dưới thân gương mặt đỏ bừng, ánh mắt mê man, Triệu Dực liền thả tay ra, một tay giữ lấy eo Finn, miệng ngậm quả anh đào còn lại.

Finn bị hành động này của hắn làm cho giật bắn mình, ngực anh ta quá nhạy cảm, Triệu Dực mới dùng chút kĩ xảo mà đều đã dựng đứng đỏ au. Hắn niết rồi kéo hai đầṳ ѵú Finn, xấu xa cười: “Thật là, anh có biết bản thân lúc này trông thế nào không?”

Tác dụng của thuốc mê chưa hoàn toàn tiêu tan cộng thêm sự vuốt ve của Triệu Dực khiến Finn hoàn toàn không có sức chống trả. Khóe miệng Finn chảy ra chỉ bạc, sống lưng căng ra đem bộ ngực săn chắc đẩy lên trên giống như mời gọi Triệu Dực “thưởng thức”. Âm thanh từ trong miệng phát ra càng lúc càng khó kiểm soát.

“Ưm không a a a hức… tên khốn này a ưm… cút ra… cút ư ân hô ~”

“Thằng chó cút ư… đừng chạm vào tao a hức ~ ân a ư a a tránh ra ưm ~”