Trời đêm lạnh lẽo, ngoài cửa sổ ánh trăng khuyết soi sáng, tiếng côn trùng cùng ánh sao làm bạn lập loè bên vầng trăng. Âm thanh thi thoảng mà vang lên trong trang viên, rèm cửa trong phòng đóng kín không khí tràn ngập một cổ hơi thở xấu hổ.
Dịch Tiêu Hàm toàn thân trần trụi nhìn trên mặt đất đầy quần áo hỗn độn, Từ Yên Chỉ thân thể cũng không mảnh vải nằm trên sô pha, dáng vẻ không chút phòng bị. Alpha thập phần đau đầu, nàng đỡ cái trán, hơi hơi cúi đầu nhìn lên dáng người nằm trên sô pha có phần toát lên sự gợi cảm quyến rũ, nàng yên lặng dời mắt đi.
Omega mới vừa trải qua cơn kí©ɧ ŧìиɧ, thanh âm khàn khàn lại mê người: "Làm sao vậy?" Omega cúi người dính sát vào phía sau lưng bóng loáng của Anpha.
Dịch Tiêu Hàm không được tự nhiên, lắc lắc đầu không nói gì. Cảm nhận được sau lưng kia cuồn cuộn cỗ nhiệt. Dịch Tiêu Hàm đứng dậy, nhặt quần áo trên mặt đất, đem quần áo thuộc về Omega đưa tới, nghiêng mặt, không dám nhìn dáng người nõn nà kia. Thấp giọng nói: "Mặc tạm quần áo này đi, rồi hãy về phòng tắm rửa."
"Phụt" Từ Yên Chỉ bật cười, không khí trong phòng yên tĩnh có vẻ phá lệ rõ ràng, Alpha trẻ tuổi nghi hoặc nhìn đối phương. Thân hình trắng nõn của Omega xuất hiện ở trước mắt nàng, Alpha lập tức quay đầu: "Cô. . . Cô cười cái gì?"
"Quyển Quyển, em như thế này rất đáng yêu a!" Từ Yên Chỉ cầm quần áo, che đậy ở trước ngực, tươi cười như hoa.
Dịch Tiêu Hàm: ". . ."
Mặc xong quần áo Alpha bước nhanh đi ra khỏi phòng.
Alpha tắm rửa mau lẹ, tâm tình thập phần vi diệu, nàng đến tìm Từ Yên Chỉ là muốn nói chuyện rõ ràng, không ngờ sự tình lại phát triển thành cái dạng này, các nàng nguyên lai vẫn là quan hệ chị dâu em chồng!
Nói thật, nàng có điểm nghi hoặc, nàng lúc ấy giống như bị quỷ sai mà cùng Từ Yên Chỉ lăng giường. Nhìn dươиɠ ѵậŧ giữa háng, nàng không rõ, thật sự nhớ không rõ.
Alpha trong lòng rối bời, dạo bước đi tới đi lui. Bỗng nhiên thời điểm ở chỗ rẽ liền gặp Từ Yên Chỉ mới từ phòng bước ra.
Từ Yên Chỉ mới vừa tắm rửa xong, da thịt lõα ɭồ kiều nộn bên ngoài vừa qua nước nóng mà ửng đỏ, so với ngày thường càng thêm quyến rũ, cả người có vẻ thật mềm mại, mái tóc dài của Omega dùng một cái kẹp kẹp lại sau vai, mái tóc phía sau theo bước chân nàng mà đong đưa, tâm Alpha có phần dao động như mái tóc kia đong đưa theo nàng ngay cả hồn cũng như sắp bị câu mất.
Dịch Tiêu Hàm yên lặng thu hồi tầm mắt, đôi mắt trở nên thâm thúy vô cùng, đôi tay đột nhiên lúng túng mà nắm chặt.
Từ Yên Chỉ tựa như không nhận thấy được động tác của nàng, trực tiếp tiến tới trước mặt Dịch Tiêu Hàm, kiều kiều mềm mại nói: "Có muốn cùng đi hoa viên dạo một chút không."
Nàng hẳn là nên cự tuyệt, rốt cuộc vừa rồi các nàng đã xảy ra quan hệ khó nói đó, nàng không nên đơn độc ở cùng Omega. Nhưng động tác của nàng cùng suy nghĩ lại hoàn toàn tương phản, nàng cư nhiên gật đầu đáp ứng!
Nàng đột nhiên thức tỉnh bởi hành động của mình. Dịch Tiêu Hàm: ". . ." Vẻ mặt cứng đờ.
Hai người liền đi tới hoa viên, Omega ở phía trước, Dịch Tiêu Hàm ở phía sau, Alpha hơi hơi cúi đầu là có thể nhìn thấy phần cổ trắng nõn của Từ Yên Chỉ mới vừa tắm rửa xong, toàn thân kia tràn đầy mùi hương, chóp mũi Anpha cũng tràn đầy thanh hương của Từ Yên Chỉ, nội tâm Alpha bỗng lay động kịch liệt.
Chỉ chốc lát sau, hai người ở ghế đá ngồi xuống, vầng trăng sáng treo trên cao chiếu xuống màn đêm, gió nhẹ thổi qua, phất phơ vài sợi tóc mai của Từ Yên Chỉ, Dịch Tiêu Hàm chóp mũi khẽ nhúc nhích, một mùi hương thoang thoảng thổi qua, ánh mắt nàng có chút mất tự nhiên.
Từ Yên Chỉ lẳng lặng nhìn nàng, cũng không nói lời nào.
Dịch Tiêu Hàm cánh môi bất động, thở dài: "Chị dâu." Nghe xưng hô của Alpha, Omega trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ, lát sau lại như gợn sóng nhỏ lan ra mặt hồ rồi biến mất không dấu vết.
"Chuyện vừa rồi, chúng ta coi như là một giấc mộng, được không?" Sự tình hiện tại quá mức phức tạp cũng đi quá xa rồi, vẫn là nên xem chuyện này như gió thoảng mây bay không để trong lòng là tốt nhất.
Từ Yên Chỉ nghe xong sắc mặt biến đổi, ngữ khí thập phần không tốt: "Dịch Tiêu Hàm, ăn xong chùi mép, liền trở mặt không nhận người."
"A, Quyển Quyển, ăn xong liền trở mặt, ngươi nghĩ trần đời lại có chuyện tốt như vậy sao?" Omega nói xong, cũng không xem người đối diện phản ứng như thế nào, hung hăng dẫm một chút lên chân Alpha, bỏ lại Anpha, quay người một mình rời khỏi hoa viên.
"Tê ~" Alpha bởi vì đau đớn phát ra một tiếng rêи ɾỉ, Alpha nhìn phương hướng người kia rời đi, thở dài, đây đều là chuyện gì thế này.
Dịch Tiêu Hàm bởi vì tối hôm qua hoang đường một đêm, cả đêm đều không có ngủ ngon. Đến buổi sáng hôm sau mặt trời bắt đầu ló dạng nàng mới bắt đầu chìm vào giấc ngủ.