Chương 15
Gục vào cửa kính xe,trong radio truyền ra bài hát [ Năm xưa ] của Vương Phi:“Sinh thời không thể buông tha,cuối cùng không thể may mắn thoát khỏi,trong lòng bàn tay bỗng nhiên dài ra đường cong dây dưa.Trước lúc hiểu chuyện về sau động tình,dài không quá một ngày ……….” Cổ Dĩ Tiêu nhắm mắt lại nhẹ nhàng hừ ,khí lạnh trong xe cùng với thanh âm trong suốt của Vương Phi, làm cho người ta cảm giác như đang ngâm vào trong nước suối lạnh.“Anh có biết ‘Cưỡi lừa tìm ngựa? không” Cổ Dĩ Tiêu đột nhiên hỏi.
Dịch Thừa chuyên tâm lái xe, bị cô hỏi một câu không đầu không đuôi,có chút thất thần.“Em đang nói cái gì?”
“Không có gì.” Cổ Dĩ Tiêu nghiêng qua một bên.
Đèn đỏ,Dịch Thừa phanh xe lại, đứng ở sau vạch tuyến màu trắng hắn bỗng nhiên nghiêng người hôn lên môi Cổ Dĩ Tiêu, sau đó đưa tay vuốt tóc dài của cô, động tác nói không ra yêu thương.
Mười phút đồng hồ sau, xe chạy vào bãi đỗ xe khu nhà Quân Duyệt,một lát sau Dịch Thừa nắm tay Cổ Dĩ Tiêu đi ra.
“Nhà anh lầu mấy?” Cổ Dĩ Tiêu ngẩng đầu nhìn khu nhà mười lăm tầng lầu,nghĩ thầm rằng không phải lại đi thang máy lên chứ.
“Lầu bốn.”
Cổ Dĩ Tiêu hài lòng gật đầu, chờ hắn dùng chìa khóa điện tử mở cửa lầu dưới, đang muốn cùng hắn đi vào,liền cảm thấy được sau lưng chợt lóe một ánh sáng, hình như là…… Cameras. Cô cảnh giác quay đầu lại, ngoại trừ ánh đèn u ám bên đường, mặt khác cái gì cũng không phát hiện.“Dịch Thừa……” Cô giữ chặt hắn,“Em cảm thấy có người đang nhìn chúng ta.”
“Anh đi nhìn xem.” Dịch Thừa bảo cô đứng im tại chổ không nên đi lại, chính mình đi chung quanh vòng vo,trở về nói:“Không có ai.”
“Quên đi……” Cổ Dĩ Tiêu không sao cả lắc lắc tay,“Chúng ta lại không có làm chuyện gì trái pháp luật.”
“Đúng.” Dịch Thừa quay đầu lại,trầm mặc suy nghĩ trong chốc lát rồi ôm Cổ Dĩ Tiêu,“Chúng ta đi lên.”
Cổ Dĩ Tiêu cảm giác được nhiệt độ trong lòng bàn tay hắn, trong lòng thầm than: Hắn không phải chút nửa sẽ ném mình ra chứ……
Vừa mới vào cửa,Dịch Thừa liền xoay người lại đặt cô ở phía sau cửa, cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của cô, hai tay còn không thành thật thâm nhập vào trong áo cô, sờ soạng muốn cởi móc áσ ɭóŧ của cô.
“Anh có thể lịch sự một chút hay không a……” Cổ Dĩ Tiêu bảo vệ chính mình.
Thẳng đứng dậy,Dịch Thừa tà ác ôm chặt hai vai cô,“Ai có thể ở lịch sự lúc ở với em nha……”
“Thừa dịp còn có thể cứu vãn,em khuyên anh dừng tay.” Cổ Dĩ Tiêu giống như cá chạch trốn khỏi người hắn, quay đầu lại nhìn hắn nháy mắt,“Phòng tắm ở đâu? Em muốn tắm rửa.”
Dịch Thừa dùng cằm chỉa chỉa bên trái.
“Anh có thể cho em mượn quần áo không?” Cổ Dĩ Tiêu đem túi ném ở trên sô pha.
“Đợi lát nữa em không cần mặc quần áo.” Dịch Thừa tuyên bố rõ ràng, bình thường giả vờ ăn nói cẩn và đứng đắn ầm ầm sụp đổ,trên tuấn nhan giờ chỉ còn nụ cười xấu xa.
Cổ Dĩ Tiêu nhìn hắn le lưởi,“Biếи ŧɦái!”
“Đúng,anh là biếи ŧɦái.” Dịch Thừa ôm hai tay tựa vào ghế sô pha,“Mà em chính người làm cho anh trở thành người biếи ŧɦái.”
“Anh đã thừa nhận ……” Vào phòng tắm Cổ Dĩ Tiêu thoắt cái cởi chỉ còn nội y, cô thò đầu ra nhíu lông mày,“Giúp em đi mua chút đi, tiểu hồng nhà của em lại đến rồi.”
“Ai tới ?” Dịch Thừa lại một lần không hiểu lời cô nói.
“Nguyệt mãn hồng câu, hà phong điểu đạo.” Nghịch ngợm nháy mắt,cô xoay người đóng cửa.
Thẳng đến trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy, sửng sốt thật lâu Dịch Thừa mới phản ứng lại cái gọi là “Tiểu hồng” Cổ Dĩ Tiêu nói là cái gì.“Cổ Dĩ Tiêu!” Hắn đi nhanh đến lại phát hiện cánh cửa phòng tắm đã bị cô khóa lại ,“Em tại sao không nói sớm?!”
“Chuyện này em không thể ngăn chặn,Dịch giáo sư……” Cổ Dĩ Tiêu ở bên trong lớn tiếng nói,“Anh cố ý bắt em đi thang máy để em ôm anh,em đột nhiên cảm thấy dục hỏa khó nhịn,cho nên quyết định đến nhà anh qua đêm, cho nên cái gì cũng không mang đến. Anh nên phát huy tinh thần giúp người làm niềm vui đi nha, giúp em đi xuống mua……”
Dịch Thừa hung hăng đập cánh cửa phòng tắm một cái rống to:“Em dám bảo anh đi mua đồ đó!!”
Cổ Dĩ Tiêu dùng ngữ điệu khoa trương từ bên trong truyền ra:“Trời ạ, Dịch giáo sư, thầy tại sao nói như vậy nha? Đồ vật này nọ?Rất mất mặt sao? Con gái chúng em mỗi tháng đều bị một lần. Mới vừa rồi anh thừa nhận bản thân là biếи ŧɦái, cái gọi là quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy,anh liền biếи ŧɦái một lần cho em xem đi……”
“Đáng chết! Em tự đi mua!” Dịch Thừa quả thực muốn điên rồi, trên mặt cư nhiên hiện lên rặng mây đỏ khả nghi.
“Anh biết đó là không thể……” Cổ Dĩ Tiêu dán tại trên cửa, đáng thương nói,“Anh tàn nhẫn như vậy,em đây đành phải máu chảy đầm đìa đi ra, chính mình đi xuống mua, hu hu……”
“Chết tiệt Cổ Dĩ Tiêu, sớm biết như vậy anh sẽ không đưa em về!” Dịch Thừa nghiến răng nghiến lợi, nếu đây không phải phòng tắm hắn, hắn đã sớm một cước đá văng đi vào đại khai sát giới .
“Vị thí chủ này,trên đầu chữ sắc có một con dao, lần sau đừng để Cổ Dĩ Tiêu này nhan sắc mê hoặc .” Dứt lời trong phòng tắm tuôn ra một trận cuồng tiếu.
……….
Dịch Thừa đứng ở cửa siêu thị hai mươi bốn giờ,cảm thấy được chính mình hiện tại vô cùng hèn mọn.
Hắn mặc áo sơ mi màu đen cổ lật cùng quần Jean mà u tối, đeo kính mắt mang đậm khí chất học giả, cửa thủy tinh trong siêu thị rõ ràng chiếu rọi ra một bóng dáng người đàn ông nhã nhặn, nhưng mà người đàn ông này là tới mua băng vệ sinh .
Đi đến thế giới hai mươi bảy năm,Dịch Thừa ở TV thường gặp qua không ít quảng cáo, hắn rất ít chú ý những thứ nhàm chán đó, ấn tượng duy nhất chính là quảng cáo dưa muối Tử Sơn — huấn luyện viên Trần Trung nói, mỗi lần về nhà vợ anh đều lấy ra một bịt dưa muối Tử Sơn cho hắn ăn, sau đó liền hô lên tên quảng cáo — dưa muối Tử Sơn,người gặp người thích!…… Dịch Thừa khó hiểu,thật vất vả quay về nhà một lần,mà mỗi lần về đều chỉ có thể ăn dưa muối Tử Sơn,Trần Trung cũng thật sự là phấn đấu gian khổ tới cực điểm rồi a.
Những quảng cáo đồ dùng phái nữ cũng không thiếu,Dịch Thừa chưa từng chú ý những thương phẩm này, cho nên trong đầu hắn trống rỗng, chỉ biết là chính mình đến mua chính là cái gì nhưng lại không biến cụ thể nhãn hiệu ra thừa.
Dịch Thừa bước vào siêu thị phát hiện người ở bên trong cũng không phải rất nhiều. Vừa thấy đồng hồ điểm hơn mười giờ, không trách được. Hắn thỉnh thoảng sẽ đến nơi này mua đồ dùng cuộc sống,chẳng qua muốn mua băng vệ sinh ở đâu hắn thật đúng là không biết. Hắn đơn giản đưa tay vào trong túi áo, chậm rãi đi dạo. Hắn mới mặc kệ Cổ Dĩ Tiêu chết tiệt kia có thể buồn chết trong phòng tắm hay không, hắn nguyền rủa buồn chết mới tốt, hắn cũng không cần mua băng vệ sinh.
Cái loại này đồ vật này nọ không có thể đặt ở khu ăn vặt nha? Dịch Thừa đi quanh các khu bán đồ,vòng vo quang khu bán xà phòng kem đánh răng trong chốc lát, không có. Lại đi dạo trong chốc lát quanh khu bán chén muỗng,vẫn không có.
Lúc này một cô gái hướng dẫn mua đồ thân thiết đi tới, nhiệt tình phục vụ:“Tiên sinh, ngài cần mua cái gì?”
“Tôi……” Dịch Thừa bỗng nhiên nhắm lại miệng, thiếu chút nữa đem “Tôi muốn băng vệ sinh” Nói ra miệng.“Để tôi xem một chút.” Hắn cười nhạt dịu dàng mà có lễ.
Cô gái hướng dẫn mua đồ cúi thấp người,“Vậy anh cứ tự nhiên.”
“Cám ơn.” Dịch Thừa rất có phong độ đáp lễ.
Ở siêu thị nhàn rỗi này lắm mới thấy có người nhã nhặn dễ nhìn như vậy, cô gái hướng dẫn dường như có điểm lưu luyến, đôi mắt dính trên người Dịch Thừa, theo hắn di động , chuẩn bị tùy thời có thể đi qua phục vụ.
Chuyển qua một cái giá,Dịch Thừa bỗng nhiên phát hiện,hắn tìm được rồi!
Bên phải cái giá sắp xếp khăn tay chỉnh tề, bên trái cái giá chính là băng vệ sinh. Dịch Thừa vừa muốn đi hướng bên trái lại thấy một người phụ nữ trung niên hết sức chuyên chú cầm một bao băng vệ sinh nghiên cứu, nghe thấy tiếng bước chân, tùy ý thoáng nhìn, thấy là đàn ông liền cảnh giác.
Dịch Thừa xấu hổ xoay người, làm bộ cầm lấy một bao khăn giấy nhìn ngày xuất xưởng trên mặt bao.
Người phụ nữ trung niên yên lòng, lớn giọng gọi cô bán hàng, còn mang khẩu âm:“Em gái, loại đêm dùng này dài bao nhiêu a?”
Đêm dùng? Dịch Thừa trong lòng phát lên một cái nghi vấn,còn có phân đêm dùng ngày dùng sao? Hắn vốn tưởng rằng băng vệ sinh tất cả đều giống nhau. Được rồi, hiện tại là buổi tối, hẳn nên mua đêm dùng.
“A,trên đóng gói có ghi, gói cô đang cầm ghi 35 li .” Cô gái bán hàng chỉ vào đóng gói nói.
“Như vậy rất dài nha, tôi chỉ muốn mua 28 li .” Người phụ nữ trung niên đem bao băng vệ sinh kia bỏ vào rổ, nện bước rời đi.
Tại sao lại có chiều dài? Loại đó cần chiều dài làm cái gì? trong lòng Dịch Thừa càng thêm nghi hoặc, chỉ nghe nói Mĩ ra một loại áo mưa an toàn mặt trên có khắc độ, lại không biết băng vệ sinh còn có phân dài ngắn . Vậy rốt cuộc chọn lựa như thế nào nha? Cổ Dĩ Tiêu cần dài sao ? Chẳng lẽ là căn cứ mông lớn nhỏ? Cổ Dĩ Tiêu PP không tệ , lúc sờ lên xúc cảm tốt lắm…… Dịch Thừa lắc đầu bỏ hình ảnh tục tĩu trong đầu mình ra,mờ mịt nhìn khăn giấy trong tay.
“Loại này là 180, nếu ngài cần loại dài hơn nửa, nơi này có bao lớn.” Cô gái bán hàng thấy hắn nhìn chằm chằm bao khăn tay kia đến xuất thần, liền nhiệt tình đi đến.
“Cái kia……” Dịch Thừa đành dùng cằm chỉ một chút bên trái,“Loại kia có tốt không?”
Cô gái bán hàng đương nhiên không hiểu ý của hắn, ở trong ấn tượng cô nam nhân làm sao có thể mua băng vệ sinh, vì thế cô chỉ vào tên trên hai bao khăn tay nói:“Này, còn có cái này,cũng không tệ.”
Cô gái xuẩn ngốc! Dịch Thừa tùy tiện cầm một bao khăn tay,giận dữ rời đi.
Hèn mọn,thật hèn mọn. Dịch Thừa lại đến giá bán xà bông thơm bên cạnh, nôn nóng đi tới đi lui, trong tay cầm lấy bao khăn giấy kia giống như là Cổ Dĩ Tiêu , dùng sức niết, bóp chết cô!
Cổ Dĩ Tiêu đáng ghét! Dịch Thừa cắn chặt hàm răng, nhớ lại cô dùng giọng nói ngọt ngào nói với anh“Đêm nay em đi đến nhà anh được không”, chính mình lập tức chịu không nổi hấp dẫn của cô, lúc ấy đã muốn khiêng cô về nhà, làm sao nghĩ cô lại bắt anh — mua băng vệ sinh? Hắn cho là bản thân cả đời cũng không có kinh nghiệm như vậy! Hắn đối với cô rất phớt lờ , hắn Dịch Thừa cũng có lúc bị sắc đẹp làm choáng váng đầu óc. Chết tiệt từ khi hắn vào đây đến bây giờ, ý tưởng cùng nguyền rủa của hắn đủ để viết thành một quyển tiểu thuyết đề mục gọi là [ Hồi ức hèn mọn mua sắm ]!
Thôi, xã hội hiện tại – thấp hèn mới có thể thắng!
Dịch Thừa bước đến giá để băng vệ sinh, người bán hàng vừa rồi thấy hắn lập tức ân cần hỏi:“Tiên sinh, ngài còn cần gì nửa sao?”
Quẹo trái, con mắt của Dịch Thừa rốt cục thấy cái túi đóng gói hoa cả mắt kia, không nghĩ đồ của con gái lại như vậy…… Được rồi, con gái là động vật coi trọng bề ngoài, các cô thích đóng gói như vậy.
“Tiên sinh, khăn tay ở bên cạnh……” Cô gái bán hàng nở nụ cười thật tươi, nghĩ đến hắn quên vị trí khăn tay.
“Loại nào dùng tốt nhất?” Dịch Thừa không để ý tới lời nhắc nhở của cô, mặt hướng về đồ dùng dành cho phụ nữ, dùng ngữ điệu giảng bài cứng nhắc nói thẳng vấn đề.
Cô bán hàng run sợ trong chốc lát, sau đó trên mặt hiện lên một tia đỏ ửng,“Xin,xin,xin hỏi ngài cần ngày dùng hay đêm dùng?”
Dịch Thừa trầm mặt xuống, trừng hướng cô, âm lượng phóng đại một ít,cũng lạnh một ít,“Không phải tôi muốn dùng.”
“A, thật có lỗi!” Cô gái bán hàng che miệng lại, ánh mắt vô tội chớp chớp,“Xin hỏi,người yêu của anh cần dùng loại ban ngày hay ban đêm?”
“Ban đêm.” Dịch Thừa rầu rĩ trả lời. Người yêu? Cổ Dĩ Tiêu? Sau lưng hắn một trận mồ hôi lạnh.
“Loại dài , một bao là đủ rồi.” Dịch Thừa cố nén xấu hổ.
Cô gái bán hàng cầm bột bịt đến,Dịch Thừa cầm lấy nhanh chóng xoay người rời đi.
“Mau tới mau tới!” Cô gái bán hàng reo lên: “Anh chàng kia mua băng vệ sinh cho vợ mình…… Thật quan tâm nha.”
Cô gái bán hàng kia trừng mắt,“Nhưng như vậy tốt sao? Nghe nói đàn ông mua băng vệ sinh cho phụ nữ sẽ xui xẻo một năm……”
Qua cửa ải cô bán hàng, còn phải qua cửa thu ngân.
Dịch Thừa đem băng vệ sinh và khăn tay đặt lên quầy thu ngân,cô gái thu ngân lập tức nhìn hắn một cách quái dị, sau một lúc tận lực dùng ngữ khí bình tĩnh nói:“Cám ơn, mười tám đồng hai.”
Dịch Thừa đưa cô tờ một trăm, chờ cô thối xong tiền, hắn mang đi vội vàng rời khỏi siêu thị.
Hắn sau này sẽ không bước vào nơi này một bước nửa ……
“Cổ Dĩ Tiêu!” Hắn vừa vào cửa, liền rống to một câu.
“Chào,anh đã trở lại –” Cổ Dĩ Tiêu mặc áo sơ mi của hắn, vạt áo vừa vặn phủ lên một nửa đùi, cô hấp tấp chạy tới nhảy lên trên người hắn, hôn lên hai má hắn,“Em đợi anh đã lâu –”
Đây rất giống một đôi vợ chồng mới cưới,người chồng vừa về nhà người vợ đi ra nghênh đón…… Dịch Thừa hoảng thần, lập tức hung dữ trừng mắt nhìn cô:“Em không phải ra ngoài không được sao?!”
“A,trong túi em còn một cái,đồ anh mua buổi sáng ngày mai em sẽ dùng.” Cổ Dĩ Tiêu nghiêm túc nói, lấy đồ hắn mua ra tán dương:“Woa,lợi hại nha, mua rất tốt, thật không hỗ tự xưng là biếи ŧɦái Dịch giáo sư.”
“Cổ Dĩ Tiêu.” Dịch Thừa dùng một loại bàn mắt gϊếŧ người trừng cô, bỗng nhiên hắn nở nụ cười,cười đến đặc biệt quỷ dị,“Một ngày nào đó,chúng ta sẽ hòa.”
Cổ Dĩ Tiêu lơ đểnh nở nụ cười sáng lạn, nhanh nhẹn nằm lên giường, vỗ vỗ vị trí bên người chính mình,“Thừa ~ có muốn hay không?”
“Anh ngủ sô pha!” Dịch Thừa ném cho cô một câu, xoay người đi vàophòng tắm. Cùng nằm chung với cô? Đó chuyện còn đáng sợ hơn mua băng vệ sinh! Dịch Thừa ơi Dịch Thừa, ngươi tại sao lại thua trong tay cô gái đáng ghét này! Dịch Thừa nhìn chính mình trong gương, thật mạnh thở dài một hơi.