Không khí trong phòng đột nhiên gần như đóng băng.
Trương Hiểu Lan ở phòng bếp rửa chén có thể nghe thấy tiếng nước chảy một cách rõ ràng, tí tách, tí tách…
Ở trong căn phòng này dường như một sợi dây vô hình đang bị kéo căng ra.
Ánh mắt Nguyễn Yên dừng lại ở trên tờ giấy, dưới đáy lòng cô đang quay tới quay lui suy nghĩ một hồi lâu tìm lý di, không dám tuỳ tiện mở miệng.
“Sợ nói chuyện gì sai, cái dây cung kia liền sẽ…”
Sập
“Nguyễn Yên”. Hắn gọi cô.
Các đốt ngón tay cầm tờ giấy khẽ cong lại, hắn gõ hai cái lên bàn, như thể chờ đợi kẻ tình nghi đưa ra lời khai cuối cùng, với một chút kiên nhẫn, thúc giục cuối cùng.
Nguyễn Yên trầm lặng một vài giây, lại giương mắt, ánh mắt mang theo một chút sự nghi hoặc: “Em cũng mới biết được, đây là lần đầu tiên em nhìn thấy tờ giấy này.”
Nói xong, cô đưa tay ra muốn lấy tờ giấy, nhưng cô tay đã bị Thẩm Kính dùng sức đè lại.
“Phải không?”. Hắn nhìn vào mắt cô, không bỏ qua bất kỳ cảm xúc nào nơi đây mắt.
“Ừm.”
“Vậy cho anh hỏi vài câu ”.
“Được”.
“Hắn năm nay bao nhiêu tuổi?”
“Hai mươi.”
“Các ngươi đã gặp nhau nhiều lần chưa?”
“Cũng bình thường, không nhiều lắm, ba đến năm lần.”
“Ngoại trừ việc quyên góp ra, em đã gặp hắn riêng chưa?”
“Rồi.”
“Lần đầu tiên gặp nhau đi đâu nhỉ?”
“Thủy cung."
“Đến đó làm cái gì?”
“Nhìn cá.”
“Cá nào?”
“Cá đuôi kiếm, cá mã lệ, cá khổng tước.”
"Em có thích những con cá đó không?"
“Thích”
“Em thích hắn sao?”
“Không thích”.
Sau khi Nguyễn Yên nhanh chóng đáp lại câu hỏi cuối cùng theo phản xạ, mới phát hiện mình đã trúng mưu đồ của hắn, “Anh thử em?”.
Trước kia Nguyễn Yên có viết luận văn, từng đọc qua hai cuốn sách về tâm lý học.
Đương nhiên, cô biết một người khi nói dối, bình thường nên bắt đầu đặt những câu hỏi về một vấn đề đơn giản, như là tuổi, chiều cao, mà theo ngay sau một vấn đề khác khó hơn, một cái so với một cái sâu, thời gian tạm dừng cũng càng ngày càng ngắn, chờ đến khi người bị đặt câu hỏi dần dần thích ứng, mấu chốt cuối cùng một câu hỏi, người ấy sẽ làm theo thói quen, không chút do dự thốt ra những lời nói chân thật trong lòng.
Cô thậm chí đang suy nghĩ, vừa lúc nãy hắn còn nhìn mắt cô, hình như còn quan sát ánh mắt chuyển động vào phía nào lúc nói chuyện, câu nói ở giữa tạm dừng thời gian dài ngắn, thậm chí là đường cong khoé miệng,…
Thẩm Kính co mày: “Em nên cảm thấy may mắn, câu hỏi cuối cùng em không chút do dự nói ra đáp án phủ định."
“Anh học qua tâm lý học?”.
“Tôi có hai bằng là Caltech toán học cùng tâm lý học”. Thẩm Kính nhíu mày: "Em và tôi đã ở bên nhau hai năm rồi, vậy mà lại không hiểu rõ về tôi sao?"
Cô thật sự không có nghĩ tới hắn như thế một cái khô ráp không tình người, dưới da còn có cái có thể dùng đầu óc, chẳng thể trách có thể thoát ly Thẩm thị, tiếp nhận công ty thông tin phía sau, nhanh chóng dẫn dắt tin khoa từ một công ty khoa học kĩ thuật bên trong sát ra trùng vây, thành công treo biển hành nghề ra thị trường.
Nguyễn Yên cười một cái: “Hiểu rõ làm sao được, anh sẽ tiết lộ cho em ư?"
Hai người bọn họ đã ở bên nhau hai năm, Nguyễn Yên đang đi học, còn lúc công ty của Thẩm Kính đang trong thời kỳ phát triển cao, hắn cũng vội vã, hai người gặp nhau không nhiều, một tuần gặp một lần, gặp nhau thường thường cũng là ở trên giường hỏi thăm hai ba câu. Đến năm nay cô tốt nghiệp, hai người ở cùng một chỗ, mối quan hệ giữa họ lại càng bền chặt hơn nữa.
Thẩm Kính nghiêng đầu nhìn cô: “Em là đang không đồng ý?”
Nguyễn Yên nói: “Không có!”
“Tôi nghe nói con gái nói không là có”.
“…”
Nguyễn Yên liền đổi chủ đề: “Anh hỏi xong chưa? Hỏi xong em còn phải về nghỉ ngơi.”
“Một vấn đề cuối cùng”.Thẩm Kính ngồi dậy, vai cao dài, cúi người chống lên bàn, tới gần mặt cô “hai ngày nay có nhớ đến tôi không?”
Nguyễn Yên ánh mắt tránh né, vốn định tìm lý do nào đó để rời đi.
Lại đảo nhìn qua vết sẹo trên cổ hắn, trong miệng vô tình nói ra một lời nói:"Nhớ!"
“Cái này còn không sai biệt lắm”.
“Tại sao anh lại có vết sẹo kia vậy?”
Cuối cùng vẫn không nhịn được, cô hỏi ra miệng.
Nhiệt độ trong mắt hắn đột nhiên giảm xuống.
Nguyễn Yên cũng sửng sốt, mấp máy môi, không hỏi thêm câu nào nữa.
"Đừng hỏi, em sẽ không muốn biết đâu. Ngoan."
Hắn duỗi ngón tay cái ấn vào đôi môi đỏ mọng của cô, cho đến khi môi mất đi màu sắc, hắn lại thả tay ra, màu môi lập tức trở lại, quá trình này đẹp đến mức đẹp đến kinh người.
Hắn thoả mãn buông đôi tay ra, để cho cô rời đi.
*
Thẩm Kính lần này vội vàng rời đi, trở về cũng vội vàng, công ty còn có rất nhiều việc phải giải quyết, ăn cơm xong liền vội vàng rời đi.
Hình Thanh không thể nhịn được nữa, gửi một tin nhắn WeChat:
"Tình hình đã lên men hơn hai tư giờ rồi, em có thể trả lời không?"
“Có thể”.
Nguyễn Yên bước vào phòng làm việc của Thẩm Kính, mở ra máy quét, đem Văn Ích Dương cho cô văn kiện từng cái quét thành pdf, toàn bộ đóng gói lại gửi cho Hình Thanh.
"Hãy nhớ rằng, thông báo làm rõ phải được ban hành vào lúc mười hai giờ trưa."
"Tại sao? Lúc đó, lưu lượng truy cập Weibo không tốt bằng tám giờ tối." Hình Thanh khó hiểu.
"Lập trình viên buổi tối sẽ nghỉ làm, một khi có động tĩnh lớn, chương trình rất dễ bị tê liệt, không có người sửa chữa, tê liệt kéo dài ít nhất vài phút. Một người làm tê liệt Weibo, chị không nghĩ tới sao? Trông có còn hot hơn nữa không?”
“Cao!”
Vì vậy, đã mười hai giờ đêm hôm đó.
【@ Bách Lương giải trí V:
Sau đây là phản hồi cho tất cả các báo cáo sai sự thật gần đây về nghệ sĩ của chúng tôi, cô Nguyễn Yên:
Việc cô Nguyễn Yên khai sai sự thật về bằng cấp được lan truyền rộng rãi trên mạng hoàn toàn là tin giả, cô Nguyễn Yên học lại một năm cấp ba và được nhận vào Đại học Y Thủ đô, do vấn đề phát triển bản thân nên cô đã chọn bỏ học ra ngoài và học lại, và được nhận vào Học viện Điện ảnh Thủ đô vào năm sau, mọi cuộc tuyển chọn đều là kết quả thực sự của cô Nguyễn Yên, không có vi phạm quy định hay làm sai lệch nào cả.
2. Về cái gọi là "đời tư cá nhân hỗn loạn" của cô Nguyễn Yên khi còn học đại học, thực ra nam đồng nghiệp là mục tiêu tài trợ của Nguyễn Yên, họ là người ngoài và vẫn còn là sinh viên, mong các đơn vị truyền thông bằng hữu bảo trì phẩm đức nghề nghiệp, cảm ơn bạn.
3. Tin đồn về việc cô Nguyễn Yên được bao dưỡng lại càng vô lý hơn, những bức ảnh được cố tình chụp sai góc dẫn đến hiệu ứng hình ảnh sai, thực tế là cô Nguyễn Yên đã đến buổi thử giọng cùng với các bạn học của mình.
4. Tất cả những tin đồn thất thiệt trên mạng đều được chúng tôi ghi lại và lưu trữ, sắp tới chúng tôi sẽ khởi kiện, tất cả những kẻ cố tình tung tin đồn thất thiệt đều sẽ bị pháp luật trừng trị, mong các fan, cư dân mạng và các bên báo đài lưu ý Bộ phim mới của Nguyễn Yên "Hai kiếp hoa", cảm ơn các bạn đã ủng hộ!
[Hình ảnh: ①Thẻ ký túc xá và thẻ sinh viên của Nguyễn Yên tại Đại học Y khoa Thủ đô; ②Video bài kiểm tra thứ nhất, bài kiểm tra thứ hai và bài kiểm tra thứ ba của Nguyễn Yên khi cô ấy làm bài kiểm tra nghệ thuật; ③Ảnh của Nguyễn Yên và bạn cùng phòng của cô ấy trong buổi thử giọng; ④Nguyễn Yên quyên góp cho Máy tính ở trường trung học đã phát vé, phiếu chuyển tiền và một bức ảnh nhóm của cô ấy với một nhóm học sinh ở làng quê.
Weibo này đã được đăng.
Một hòn đá dấy lên ngàn sóng, rung chuyển cả mạng lưới.(
Đạo diễn Tạ là người đầu tiên phản hồi: "Nguyễn Yên, người mà tôi biết, là ví dụ điển hình nhất về hình nhất về mẫu con nhà nhà người ta trong mắt các trường bối. Điều đáng khen hơn nữa là cô ấy luôn là người đầu tiên đến và là người về cuối cùng trên phim trường. Một, nếu những vật liệu màu đen này là giả, thì chúng là giả [Nào] Nhân tiện, để tôi nhắc lại một lần nữa, ngoài việc là nữ chính trong bộ phim của chúng tôi, cô ấy còn là một trong những chuyên gia tư vấn y tế cho bộ phim của chúng tôi.
Cư dân mạng tinh mắt cũng phát hiện ra một tài khoản Weibo khác rõ ràng là mới đăng ký, người theo dõi chỉ có bốn chữ số, và được theo dõi bởi một số tài khoản Weibo chính thức của trường y dưới sự chuyển tiếp của Weibo này:
Người dùng Weibo có tên "Lão Trình" này đã chỉ bình luận bên dưới bài viết tám từ: "Một lũ ăn nói bậy bạ! Các người đang bắt nạt học trò của tôi!", nhưng lại được tài khoản Weibo chính thức của nhiều bệnh viện hàng đầu thích.
Có người ngay lập tức nhận ra những điều này:
"Mẹ kiếp, đây là Trình Thiên Sơn!! Hàng năm có rất đông sinh viên muốn đến Đại học Y Thủ đô làm tiến sĩ, đáng tiếc Trình tiên sinh không nhận bất kỳ ai trong số họ... Vậy là ông ấy đã gọi Nguyễn Ngôn là "đệ tử", tuổi lớn như vậy, tôi còn đăng ký một tài khoản Weibo chỉ vì cô, chao ôi, thật chua ngoa!!"
"Tôi biết, không nói, tất cả đều là nước mắt. Năm ngoái, nghiên cứu sinh là người đầu tiên báo cáo cho Trình gia, không nghĩ tới có nhiều người tranh đoạt như vậy, kết quả không có cạnh tranh qua, bây giờ bị điều hoà đến một cái ớt xanh trong tay, phát cái văn chương còn muốn theo tôi cướp kí tên......”
"Đi nào, tất cả những sinh viên hàng đầu, tôi không hiểu cuộc đấu tranh giữa thạc sĩ và tiến sĩ của các bạn, vì vậy tôi chỉ tò mò. Năm đó, Nguyễn Yên đã được nhận vào Đại học Y khoa Thủ đô. Tại sao cô ấy lại bỏ học và học lại???"
"Ai mà biết được chứ, chẳng lẽ học sinh ưu tú đều rất khác người à... Sau khi học lại một năm, cô ấy vẫn có thể thi vào trường hàng đầu của ngành điện ảnh truyền hình. Cô ấy còn là một học sinh giỏi và xinh đẹp, woa woa woa một người như vậy thực sự tồn tại trên đời sao?!!"
…
Tạ Đạo là một đạo diễn vĩ đại, đã làm quay phim và đạo diễn nhiều thập kỷ; có bao nhiêu diễn viên đã được ông ấy làm cho nổi tiếng, ông ấy đã đang cái Weibo này và rất nhiều người nổi tiếng cũng đã share giúp nể mặt mũi của ông ấy.
Về phía Trình Thiên Sơn, tài khoản Weibo chính thức của Đại học Y khoa Thủ đô đã trực tiếp đăng một Weibo: "Ngay cả khi bạn bỏ dao mổ xuống, bạn sẽ mãi là thành viên của trường đại học y khoa của tôi, cố lên, đàn em!"
…
Đêm đó, bởi vì Tống Tuấn Phương điên cuồng mua hot search hai ngày trước, dùng búa đập chết Nguyễn Yên, cho nên sau khi Nguyễn Yên làm ra một loạt hành động ngược búa xuất hiện, Weibo trực tiếp tê liệt suốt năm phút đồng hồ.
#Nguyễn Yên đáp lại
#Nhiệt độ tiêu thượng hot search bảng tiềm tam.
Theo sát phía sau là: #Nguyễn Yên học thần #,#Nguyễn Yên thủ đô đại học y khoa.
Nhìn thấy dư luận một chiều trên toàn bộ Internet, Hình Thanh phấn khích đến mức suýt khóc.
"Chúa ơi,Nguyễn Yên, em thật tuyệt vời, em có biết không? Tống Quân, cô ấy đã giúp em nổi tiếng. Thật sự vô cùng tuyệt vời. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy điều này. Bên kia đã gửi cho chúng ta tìm kiếm nóng và đã giúp chúng ta trở nên nổi tiếng mà không tốn một đồng nào, và nó đã lên thẳng hàng đầu của các tìm kiếm nóng trong hai ngày liên tiếp, và được toàn bộ người dân thảo luận về nó. Thật thú vị!
Nguyễn Yên cười một cái: “A, thật đáng tiếc không thể trực tiếp nói lời cảm ơn”.
Một lúc sau, cô lại lẩm bẩm: "Nhưng mà, chị thật sự không giúp em mua xu hướng tìm kiếm sao? Em luôn cảm thấy xu hướng đang lên này vẫn có chút không thích hợp, em vốn cho rằng chỉ có một tìm kiếm xu hướng nhiều nhất, không nghĩ đến việc phát nổ ba cái cùng một lúc."
"Làm sao có thể, công ty chúng ta lấy đâu ra tiền mua cho em? Đừng nghĩ nữa, dù sao hiện tại chúng ta chiếm được tiện nghi mà. Em biết không, vừa rồi có mấy chương trình tạp kỹ gọi điện thoại cho chị, nói muốn mời em qua, giá cả mở không cần quá mỹ hảo!”
"Đúng vậy. Nhưng hiện tại không thể nhận những chương trình tạp kỹ đó. Tay phải của em đã hồi phục, em sẽ tham gia quay phim của đạo diễn Tạ. Nếu có kịch bản tốt, chị có thể chú ý giúp em nhé. "
Khoan, chị xem đã…
Hình Thanh bên kia truyền đến vài tiếng đùng đùng đánh chữ âm thanh và tiếng lật trang giấy.
"Đây là một chương trình tạp kỹ được quay ở quê hương của em, họ dự định quay phim ở thành phố Bình Sông, nơi này dường như rất gần nhà của em ở thị trấn Bình Thủy, em có thực sự sẽ không muốn nhận nó sao?"
“Thị trấn Bình Thuỷ”.
“Thị trấn Bình Thuỷ”.
Lục Bách Lương đang ở Bình Thuỷ trấn.
Nguyễn Yên nhắm mắt lại, lại mở ra, nói: "Không cần, chị đẩy cho em đi."
“Vì cái gì?” Hình Thanh nói.
“Chị cứ coi như là em, gần hương tình càng e sợ a.”
–
Tòa nhà vinh dự hạ.
Tòa nhà này được xây dựng bởi một công ty của Đức trong thiên niên kỷ, có 70 tầng và được cho là tòa nhà văn phòng cao nhất châu Á.
Sau làn gió xuân của chính sách mở cửa và sự ra đời của thời đại Internet, sự phát triển nhanh chóng của các doanh nghiệp trong nước đã khiến doanh nghiệp này dần rút khỏi thị trường Trung Quốc.
Mọi người rời đi, nhưng tòa nhà vẫn ở lại, hiện tại nó đã bị chiếm giữ bởi hai công ty.
Tầng 2 đến tầng 35 là lĩnh vực giọng nói trí tuệ nhân tạo đang nổi tin khoa học kĩ thuật; tầng 35 đến 68 là nhà cung cấp phần mềm nội địa lớn nhất Software Company
Mà lúc này, trong văn phòng tổng thống ở tầng 60 và tầng 30 đang đồng thời diễn ra hai cuộc đối thoại khác nhau.
Tầng 60, văn phòng tổng giám đốc Kỳ Tuấn.
Lưu Khải đẩy kính, nhìn người thanh niên trước mặt, cười nói: “Thế nào, tôi đã hứa với anh về việc tiếp thị Weibo, tôi đã mua cho anh rồi, chúng ta có giá bảy con số. Với cái này tiền, bạn phải đầu tư vào nghiên cứu và phát triển của năm nay. Hãy giúp chúng tôi kiếm lại tiền tại cuộc họp."
Người thanh niên ngồi thẳng người, bình tĩnh trả lời: "Đó là đương nhiên, kế hoạch phát triển Dr.An sẽ sớm hoàn thành, tôi sẽ cho anh một câu trả lời thỏa đáng. Cảm ơn anh Lưu đã giúp đỡ."
Lưu Khải đứng dậy và vỗ vai anh ấy: "Đó là một vấn đề nhỏ. Thật hiếm khi thấy cậu sẵn sàng hợp tác với chúng tôi để giúp một nữ diễn viên mua lượt hot search đấy. Đây chỉ là một chút chân thành để tuyển dụng nhân tài của chúng tôi. Hợp tác vui vẻ !"
“Hợp tác vui vẻ”.
Sau khi người thanh niên rời đi, người đàn ông trung niên nhấp một ngụm cà phê, đi ra ngoài, đi thang máy chuyên dụng do tổng thống điều hành đi xuống, nhìn cánh cửa kính nhẵn bóng, chợt nở nụ cười.
"Có rất nhiều công ty cầu xin tuyển dụng anh ta, nhưng anh ta không thể tuyển được anh ta, anh ta nghĩ anh ta là một thiên tài không muốn vào, nhưng anh ta không ngờ lại vấp phải một người phụ nữ. Hừ, thú vị đấy."
Cửa thang máy mở ra và dừng lại ở tầng 30. Đứng ngoài cửa là một thân hình cao lớn, là tin khoa tổng tài của Thẩm Kính.
Thật đáng tiếc khi họ đi lên và đi xuống, nhưng họ không đi cùng đường.
Anh chào hỏi Thẩm Kính Trước: “Anh Thẩm còn chưa xong việc sao?”
"Ừm, còn có việc cần xử lý.”
"Được, chúng ta nói chuyện trở lại đi, trầm tổng."
"Nói chuyện trở lại.”
Thẩm Kính rời mắt khỏi thang máy, điện thoại rung một lúc: "Thẩm Tổng, mọi thứ anh yêu cầu đã được thực hiện."
Thẩm Kính mở Weibo và đúng như vậy, Nguyễn Yên được khen ngợi hết lời.
Không tệ, hiệu quả giải quyết công việc rất tốt.
Tuy nhiên, khi hắn lướt đến thông báo của Nguyễn Yên trên Weibo, hắn đã rất ngạc nhiên.
Tại sao tên của công ty này giống với tên của người chú thứ ba của hắn vậy?