Sau Khi Kết Hôn Tôi Bị Vợ Đè

Chương 16: Tiệc rượu (Cốt truyện)

Hạ Thư Kiều đã rời đi được một tuần.

Hắn không đưa địa chỉ chỗ ở mới cho Chu Sùng, anh có cảm giác hắn sẽ một đi không trở lại. Chu Sùng cũng không muốn hỏi, anh tìm luật sư bàn trước những vấn đề cụ thể về việc phân chia tài sản, điều khoản rõ ràng có lợi rất nhiều cho Hạ Thư Kiều, nhà và xe cộng thêm một số tiền bồi thường lớn, đủ để Hạ Thư Kiều ăn cả đời không hết.

Chu Sùng biết Hạ Thư Kiều không quan tâm đến mấy thứ này đâu, mấy năm gần đây tranh vẽ của hắn rất nổi tiếng trên thị trường quốc tế, một số tác phẩm được bán với giá cao ngất trời, xét về địa vị có lẽ hắn đã vượt qua chính mình từ lâu.

Nhưng Chu Sùng sẽ không bao giờ để Hạ Thư Kiều uất ức, dù cho cuộc hôn nhân này có thể là nỗi uất ức nhất đối với Hạ Thư Kiều.

Cuộc trò chuyện trên Wechat dừng lại từ ba ngày trước. Chu Sùng nhịn lại không chào hỏi Hạ Thư Kiều như thường ngày, nhưng lại lo lắng Hạ Thư Kiều sống bên ngoài không tốt, anh do dự rồi gửi tin nhắn cho Hạ Thư Kiều, hỏi hắn gần đây như thế nào, chỗ ở mới có quen không, anh vòng vo tam quốc một hồi rồi hỏi Hạ Thư Kiều có muốn chuyển về đây không.

Hạ Thư Kiều trả lời rất qua loa, chỉ ba chữ: "Có ý gì."

Chu Sùng nghĩ Hạ Thư Kiều có lẽ đã hiểu lầm ý của mình, xem anh như một thằng người yêu cũ biếи ŧɦái cuồng kiểm soát đang không chịu buông tha cho hắn. Vì vậy anh nghiêm túc giải thích rằng anh không ý dây dưa, nhưng anh biết Hạ Thư Kiều đối với nơi ở luôn có yêu cầu rất cao, sợ nơi ở mà hắn tìm bên ngoài trong một thời gian ngắn không vừa lòng.

Huống chi ngôi nhà hiện tại là do Chu Sùng cân nhắc kỹ lưỡng lựa chọn, đi lại thuận tiện, còn cố ý chọn địa điểm tốt nhu cầu cần tìm cảm hứng của Hạ Thư Kiều. Vì thế anh dè dặt đề xuất cho Hạ Thư Kiều chuyển về, có lẽ sẽ thuận tiện hơn cho cuộc sống của hắn.

Hơn nữa anh cam kết sẽ không bám dai như đỉa với Hạ Thư Kiều, anh sẽ dọn ra ngoài ngay lập tức, ngôi nhà này cũng chuyển lại cho Hạ Thư Kiều, sẽ nhanh chóng sang tên ngôi nhà này cho hắn, để hắn không cần lo lắng.

Chu Sùng gửi một đoạn tin nhắn dài chằng chịt chữ qua, thậm chí còn tri kỉ đính kèm ảnh chụp màn hình tin nhắn trao đổi với luật sư để thể hiện sự chân thành của mình, chỉ thiếu giơ tay lên thề với trời là anh thực sự không còn bất kỳ suy nghĩ quấy rối nào về Hạ Thư Kiều nữa.

Anh quyết tâm buông tay rồi, tuy rất thích Hạ Thư Kiều, nhưng anh không muốn nuôi Hạ Thư Kiều như một con chim trong l*иg. Anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì để sửa những sai lầm trong quá khứ.

Nhưng sau khi Hạ Thư Kiều nhận đoạn tin nhắn bộc bạch kia thì rất lâu cũng không thấy trả lời, Chu Sùng tưởng rằng đối phương cho xem, vì vậy anh đã lưu loát soạn một tin nhắn ngắn nữa rồi gửi qua, đương nhiên kết quả cũng như đá chìm đáy biển.

Lúc này Chu Sùng thất vọng giống như một chú chó lang thang vì mất chủ, anh biết khi anh đề nghị giúp nhà họ Hạ vượt qua cảnh nguy khó để đổi lấy cuộc hôn nhân này, thì anh đã trở thành một kẻ đáng khinh trong lòng Hạ Thư Kiều.

Nhưng anh không ngờ Hạ Thư Kiều lại vô tình như vậy, hai người còn chưa đến được với nhau thì đã phải chia tay trong chóng vánh, mặc dù đây là những điều anh xứng đáng phải nhận, nhưng anh vẫn không cam lòng.

Tất nhiên anh có hàng ngàn cách để hỏi thăm tin tức về Hạ Thư Kiều. Nhưng anh không muốn làm như vậy, một chút thể diện cuối cùng này đối với hai người họ sẽ tốt hơn là trở thành một người yêu cũ mặt dày đi rình rập người ta. Hơn nữa Chu Sùng là người nảy sinh ra ý tưởng chia tay trước, anh mới là người có lỗi.

Thế là anh phấn chấn tinh thần hẳn lên và dồn hết sức lực của mình vào công việc, rất tốt để giải tỏa nỗi buồn trong lòng. Trong mắt người ngoài anh không có thay đổi gì so với trước kia, ngay cả Lư Cẩm Bách cũng nói anh trông không giống người đang trải qua giai đoạn khủng hoảng của ly hôn, ngược lại trông có nghị lực với sáng sủa hơn trước.

Đây đương nhiên là giả bộ rồi. Sau khi Hạ Thư Kiều rời đi anh mặt dày chuyển về phòng trên lầu, lấy lý do là muốn trải nghiệm bầu không khí nơi Hạ Thư Kiều đã ở. Chu Sùng cảm thấy mình có chút giống tên ngáo biếи ŧɦái hay xuất hiện trên kênh tin tức pháp luật, rồi lại tuyệt vọng nghĩ rằng cho dù những yêu cầu của Hạ Thư Kiều là trái với pháp luật, thì anh có lẽ cũng sẽ không từ chối.

Lúc tham dự tiệc rượu vào cuối tuần, anh bất ngờ gặp được Hạ Thư Kiều.

Nói là tiệc rượu, nhưng thực chất là một loại xã giao khác. Chu Sùng đang hàn huyên nói chuyện cũ cùng với những đối tác làm ăn ở bên này, lúc nâng cốc chạm ly thì bắt gặp một bóng dáng quen thuộc. Hạ Thư Kiều vốn đã bắt mắt, hôm nay lại mặc một bộ âu phục màu trắng, khiến cho hắn càng trở cao ráo xuất chúng, thậm chí không nói một lời, cầm ly đứng trong đám đông cũng có thể dễ dàng nhận ra.

Nhưng ngay sau đó Chu Sùng nhìn thấy Lý Tống đứng bên cạnh Hạ Thư Kiều, Lý Tống hơi thấp so với Hạ Thư Kiều một xíu, mặc trên người một bộ âu phục màu đen, nhìn cũng rất anh tuấn phi phàm, trông gã rất xứng đôi với Hạ Thư Kiều.

Chu Sùng cười khổ trong lòng, nhưng không biểu hiện ra ngoài mặt, ngay cả khi anh và Hạ Thư Kiều tình cờ chạm mắt nhau, thì anh cũng bình tĩnh gật đầu mỉm cười, nhưng Hạ Thư Kiều phớt lờ lời chào hỏi của anh, mặt không cảm xúc quay đầu đi.