Vai Chính Thụ Cứ Quấn Lấy Tôi

Chương 2: Chỉ tớ biết bí mật của Tranh Tranh

Sau khi tiết tự học buổi tối kết thúc, mấy nam sinh hàng phía sau láo nháo muốn đi ăn thịt nướng BBQ. Có mấy người hỏi Tô Tranh và Trình Dĩ Thâm muốn đi cùng hay không, Tô Tranh đang thu dọn sách vở dừng lại một chút, đang định mở miệng nói chuyện, Trình Dĩ Thâm đã đi tới, mỉm cười: “Bọn tôi không đi.”

“Thật đáng tiếc, vậy chúng tôi đi trước đây.”

Trình Dĩ Thâm đeo cặp sách của Tô Tranh lên trên người mình, một bàn tay kéo cậu ra khỏi phòng học.

Khi đi vào cửa nhà Trình Dĩ Thâm, Tô Tranh vừa khẩn trương vừa thấp thỏm, cậu tạm dừng bước chân, Trình Dĩ Thâm như nhận ra cái gì đó, quay đầu lại nhìn cậu.

Tô Tranh cắn cắn môi, ấp úng nói: “Dĩ Thâm, cậu còn chưa chuẩn bị tốt…”

“Tớ nhìn một chút thôi, sẽ không sao đâu.” Hai mắt đen nhánh của Trình Dĩ Thâm lộ ra vài phần ôn nhu, hắn dùng chìa khóa mở cửa, lên tiếng: “Ngoan một chút, được không?”

Ánh đèn màu vàng ấm áp chiếu sáng toàn bộ phòng, Trình Dĩ Thâm để cặp sách đặt lên ghế sô pha, ngay sau đó ấn Tô Tranh lên trên giường, nhìn khuôn mặt trắng nõn bị nhuốm đỏ đến tận cổ, lông mi hơi cong, hắn cúi xuống ngửi cổ Tô Tranh, hơi thở trở nên nóng rực.

“Ưm, thật ngứa…” Cậu quay đầu né tránh.

Trình Dĩ Thâm cúi đầu nhìn áo khoác đồng phục của cậu, cảm thấy vướng víu liền cởi bỏ, xốc vạt áo thun trắng lên, bàn tay với khớp xương rõ ràng theo bụng nhỏ đi xuống. Hắn liếʍ liếʍ bờ môi khô ráo, tròng mắt đen nhánh lập lòe, dùng ngón tay thô dài cởi bỏ quần đồng phục, lộ ra hai chân thon dài hữu lực.

Qυầи ɭóŧ màu trắng nổi lên lều trại nhỏ, khát vọng trong mắt hắn càng lúc càng nhiều, cởi cả qυầи ɭóŧ ra. Nhìn khí quan dị dạng của nam sinh dưới thân, giữa dươиɠ ѵậŧ như gà luộc giữa hai đùi, xuống chút nữa liền có một cái khe thịt, môi âʍ ɦộ chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, giống một đóa hoa chớm nở.

Tô Tranh khẩn trương cùng sợ hãi, muốn bỏ trốn.

Thân thể cậu run rẩy, duỗi tay ra che đi nửa người dưới: “Đừng nhìn… Xấu hổ lắm…”

“Nơi này của Tranh Tranh thật xinh đẹp.” Trình Dĩ Thâm bị mê hoặc, lần đầu tiên nhìn thấy phía dưới dương v.ật còn có nữ huyệt, còn có dương v.ật đáng yêu như vậy. Giọng nói của hắn trầm xuống: “Tớ sờ một chút.”

Tô Tranh còn chưa kịp phản ứng, ngón tay của Trình Dĩ Thâm đã lần theo xương chậu đi tới khe thịt, tách một mảnh môi âʍ ɦộ ra, không nhịn được xoa nắn thịt cầu, làm cho Tô Tranh kêu lên tiếng: “A!”

Hai người ngay sau đó sửng sốt.

Tô Tranh ý thức được âm thanh mình phát ra có chút kỳ quái, dùng tay bịt miệng, nhưng Trình Dĩ Thâm quả thực yêu thích không buông tay, hắn lại dùng ngón tay dò xét đi vào, sắc mặt Tô Tranh ửng hồng, cảm nhận được bên trong bị vật lạ cắm vào, rêи ɾỉ nói: “A! Đau quá… Dĩ Thâm, đừng cho vào…”

“Nơi này của Tranh Tranh của chặt, nóng quá.”

“Ưm…”

“Đừng như vậy, đau quá! Ư ưm a.”

Ngón tay của Trình Dĩ Thâm moi đào đảo lộng ở bên trong, làm cho eo Tô Tranh không tự giác lắc lư, ngón tay giống như làʍ t̠ìиɦ liên tục thọc vào rút ra, tiểu huyệt liền nước chảy, vách thịt đỏ tươi lộ ra, gắt gao hút lấy ngón tay hắn.

Ngón tay càng lúc càng di chuyển nhanh, dâʍ ŧᏂủy̠ bắn ra bắp đùi, giống nước trái cây ngọt ngào, nhanh chóng làm ướt mảnh chăn phía dưới.

Trong lúc thở dốc cậu nghe được giọng nói trầm thấp: “Nơi này của Tranh Tranh thật nhiều nước, chảy nước nhiều như vậy làm ướt cả khăn trải giường của tớ rồi, tớ dùng miệng hút cho cậu vậy.”

Tô Tranh khi nghe được những lời này, bắt đầu dùng chân đá hắn sang một bên.

Dùng giấy lau khô nước trên bắp đùi, qυầи ɭóŧ trước khi cởi ra cũng đã ướt, cậu tức giận nói: “Sờ cũng thôi đi, cậu còn hăng hái như vậy? Mau mang qυầи ɭóŧ đến cho tớ!”

Trình Dĩ Thâm muốn làm cậu bớt giận, xoay người đi tới tủ quần áo lấy một chiếc qυầи ɭóŧ phù hợp với cậu, sau đó cho cậu mặc vào. Dường như có chút không như ý, hắn lại ấn Tô Tranh ở trên giường tàn nhẫn hôn một hồi, nuốt lấy nước miếng của đối phương, hôn một cách gắt gao, đầu lưỡi truy đuổi, nước miếng từ khóe miệng tràn ra.

Tô Tranh thấy không giãy giụa được, đành ngoan ngoãn phối hợp với hắn.

“Tranh Tranh, cậu không nói cho người khác bí mật của cậu đúng không?” Hai người hôn nhau, Trình Dĩ Thâm đột nhiên nói.

Tô Tranh liếc mắt nhìn hắn một cái: “Ngoại trừ cậu cùng với bố mẹ thì tớ còn có thể nói cho ai nữa?”

“… Thật tốt.” Trình Dĩ Thâm hận không thể nuốt đầu lưỡi của người này vào trong bụng, dường như hôn cậu đến phát điên, thở hổn hển: “Ngoại trừ cô chú ra, chỉ có tớ biết bí mật của Tranh Tranh.”