Thế Thân Như Tôi Càng Lúc Càng Đẹp

Chương 59

Cô ấy bổ sung một câu: “Đàn tranh và chuẩn âm của Khanh Hoan thì không có gì để nói. Nếu giọng không bị khàn thì tôi sẽ cho bạn điểm cao hơn.” Cô ấy nhìn Khanh Hoan, gật đầu với cô: “Mong chờ phần biểu hiện trong lần kiểm tra đánh giá tiếp theo của bạn.”

Cuối cùng là Thịnh Minh Huyên, anh ta cầm tấm bảng 4 điểm, ngay cả lời nhận xét cũng lười nói, cứ thế lơ Khanh Hoan luôn.

Khanh Hoan cũng không nhìn anh ta, nhận điểm xong thì vui vẻ trở về, ngồi bên cạnh Quan Quán Quán, vẻ mặt phấn khởi: “Tôi thể hiện không tồi nhỉ?”

Quan Quán Quán xoa bóp mặt cô: “Cực kỳ tuyệt vời!”

Một bóng dáng cao dài ngồi trên ghế ở phòng giám sát và điều khiển, nhìn hình ảnh trong phòng thanh nhạc.

Mắt anh vẫn dõi theo Khanh Hoan trở về chỗ ngồi, sau đó mới đứng dậy.

“Thầy Nghiêm, thầy muốn đến phòng học xem các thí sinh không?” Nhân viên công tác kính cẩn lễ phép hỏi.

Tia nắng len lỏi vào từ khe hở bức màn lướt qua mặt Nghiêm Quyết, chỉ một cái chớp mắt cũng khiến người ta kinh ngạc với vẻ đẹp ấy trong một khoảng thời gian dài.